Chương 2260
Đột nhiên, ánh mắt Lam Xúc Liên thoáng ngưng lại, sắc mặt lúc nhìn về phía Tô Dật rõ ràng có chút bối rối, nhẹ giọng nói:
- Đoạn thời gian trước ngẫu nhiên có gặp qua, nàng từng nói với ta nếu gặp lại ngươi, ngươi nhất định sẽ có biến hóa kinh người, lại không ngờ ngươi trực tiếp vượt qua một đại giai tầng!
Đôi mắt Lam Xúc Liên khẽ động, không biết vô tình hay cố ý mà không nhìn về phía Tô Dật, ở sau lưng Ứng Vô Hưu vuốt vuốt chòm râu, cười nói.
- Được rồi, hàn huyên thì đợi tí nữa, chúng ta tiến vào đi, Thiên Quân còn đang chờ!
Tô Dật thấy bộ dạng Lam Xúc Liên muốn nói lại thôi, sâu trong mắt lướt đi một tia chớp động nhỏ không thể thấy, lập tức lại như không có việc gì đi theo Ứng Vô Hưu tiến vào trong thành.
- Đây chính là Tô Dật, người đánh bại thiếu cung chủ Long gia? Không ngờ còn trẻ như vậy!
- Tuổi còn trẻ mà đã đến cảnh giới Nguyên Tông cảnh thất trọng, khó lường a!
- Ngươi không nghe thấy à, người ta có thể tu luyện trong vực biển sâu, người như thế đến Thiên Lan Hải Thành không biết là có mục đích gì?
Sau khi đám người Ứng Vô Hưu rời đi về, chúng cường giả Thiên Lan Hải Thành vẫn còn kinh ngạc bởi biểu hiện vừa rồi của Tô Dật trong vực biển sâu, ai nấy đều chấn kinh.
Đợi khi tiến vào thành, Tô Dật mới phát hiện thì ra Thiên Lan Hải Thành lại bát ngát vô biên đến thế.
Kiến trúc cổ phác tựa như xuyên qua dòng thời gian, tường thành xanh biếc càng là tràn đầy khí tức hồng hoang viễn cổ.
Thiên Lan Hải Thành như một thành bang dưới đất không thấy đâu là bờ, không gian vạn trượng được cắt thành vô số khu vực khổng lồ ngay ngắn trật tự.
Tô Dật tùy ý thoáng nhìn, mỗi khu vực trong Thiên Lan Hải Thành đều có nhóm lớn du linh ngư binh tuần tra tới lui, hung sát chi khí sâm nhiên tràn khắp.
So sánh với ngư binh thị vệ trên hải vực, ngư binh nơi này hình thể càng thêm tráng kiện, toàn thân tuôn trào khí tức Yêu tộc, đủ để khiến bất kỳ ai đều hãi hùng khiếp vía.
Trong Hải Thành, tùy tiện một đầu lĩnh ngư binh nào cũng có tu vi mạnh hơn ba phần so với tên Lân Qua khi trước, thực lực tông môn cường hoành như vậy khiến Tô Dật không khỏi giật mình.
Thiên Lan Hải Thành, Thiên Phong Vũ Các và Thiên Yêu tông đều là một trong năm đại thế gia, quả nhiên không phải nói suông.
- Như vậy, trong Long gia khẳng định sẽ càng thêm hung hiểm, may mà ta đã an trí đám người Thanh Hoàng trong Kim Long phúc địa!
Ánh mắt thoáng hiện vẻ trầm trọng, lúc này Tô Dật không khỏi mừng thầm với quyết định mình làm ra khi trước, bằng không sợ rằng khó mà an tâm đi ra được?
Ngẩng đầu nhìn về phía ánh trăng xanh biếc, tâm tình Tô Dật dần bình tĩnh lại.
Theo gót bước chân Ứng Vô Hưu, một công trình kiến trúcđột ngột mọc lên từ mặt đất xuất hiện ở vị trí trung tâm Thiên Lan Hải Thành.
Ứng Vô Hưu giới thiệu cho Tô Dật, nói đây chính là Chí Tôn địa cung mà các đời Thiên Quân cư ngụ.
Nhìn Chí Tôn địa cung hùng vĩ vô song, ánh mắt Tô Dật lộ ra vẻ kinh hãi, công trình kiến trúc trước mắt lấp lánh bích quang, không ngừng phóng thích ánh sáng cổ phác xa xưa.
Thành bảo cao tới mấy vạn mét mang đến cho người cảm giác áp bách cực lớn, một cỗ khí tức uy nghiêm lăng lệ cùng bá đạo tràn ra từ trong đó.
Chỉ cần liếc mắt nhìn một cái đều có thể khiến cho tâm thần rung động!
Bản thân kiến trúc hung hãn này đã là một kiện đại sát khí, Tô Dật cấp tốc vận chuyển Thiên Nguyên yêu hồn, đồng tử lần nữa biến thành trong suốt.
Ánh sáng xanh ngọc tịch liêu phía chân trời quanh năm không tiêu tan, dù có ánh trăng chiếu rọi, Tô Dật vẫn thời thời khắc khắc cảm giác được sự cô tịch và thần bí của Thiên Lan Hải Thành.
- Thiên Quân đang ở bên trong, theo ta tiến vào đi!
Ứng Vô Hưu đi trước dẫn đường, cười nhạt nói.
Rất nhanh, Tô Dật ở giữa, Lam Xúc Liên phía sau, dưới chỉ dẫn của Ứng Vô Hưu, ba người xuyên qua mười tám đạo đường vòng trong địa cung.
Cuối cùng đến trước một mảnh trận pháp truyền tống lấp lánh quang mang, Tô Dật tiến vào, một mảnh bọt nước xanh lam cực lớn hiện ra trước mặt.
- Thiên Quân đang ở trong, ta và tiên cô chờ ở bên ngoài, ngươi đi vào đi!
Ứng Vô Hưu hướng Tô Dật gật đầu ra hiệu.
Không chút dây dưa, Tô Dật vốn cũng không định lưu lại quá lâu trong Thiên Lan Hải Thành, nhanh nói xong sự tình rồi mau chóng rời khỏi cái nơi âm trầm này.
Rảo chân bước chân, Tô Dật nhìn thoáng qua Lam Xúc Liên một cái, lập tức liền tiến vào trong bọt nước xanh lam.
Trong bọt nước, linh khí tràn đầy, nồng đậm hơn bất kỳ nơi nào khác của Thiên Lan Hải Thành.
Dọc theo vách bọt nước, Tô Dật có thể nhẹ nhàng nhìn thấy nhất cử nhất động ở bất cứ nơi nào trong Thiên Lan Hải Thành.
Từ trên vách tường, Tô Dật vẫn có thể cảm giác được sự bao la hùng vĩ của Thiên Lan Hải Thành.
Phân ra vô số khu vực, đồng nghĩa với có vô vàn tộc quần dưới biển, ngay như chủng loại du linh ngư binh, theo như Ứng Vô Hưu giới thiệu thì cũng được phân chia tỉ mỉ ra mười mấy loại.
Càng đừng nói tới trong đáy biển, dưới biển sâu mênh mông bát ngát không biết còn sẽ có bao nhiêu giống loài kỳ dị nữa.
Tô Dật không ngừng quét mắt dọc theo trên vách tường, từng đạo vân quang mông lung linh tán dật mà ra trên đó.
Lúc này, trong lòng Tô Dật sớm đã cuộn lên sóng cả, so với bất cứ tòa thành trì nào trên đại lục Thiên Lan Hải Thành đều rộng lớn hoành tráng, Thiên Lan hải vực càng là bao la hùng vĩ không thua gì bất cứ cương vực nào của sáu lục bảy châu một biển!
Người có thể thống trị một mảnh cương thổ biển sâu có thể xưng kỳ tích như thế, quả thực chính là Chí Tôn trong biển cả, không khác gì bá chủ đỉnh phong trên lục địa?
Đột nhiên, hai mắt Tô Dật khẽ chớp, trong lòng bất giác nhiệt huyết sôi trào, sau lưng truyền đến một tia bá khí duy ngã độc tôn!
Hít thở sâu một hơi, ánh mắt Tô Dật thoáng trầm xuống, chỉ nghe sau lưng dần truyền lại một tiếng nói nghiêm nghị.
- Có thể thống trị mảnh vương quốc dưới biển này, tuyệt đối là mộng tưởng của bất cứ vị võ giả Thiên Man nào!
Dạ Ức chậm rãi bước ra từ trong gợn sóng không gian.
Mái tóc búi cao hơi có vẻ tùy ý, bộ dạng già nua lại vẫn không che giấu dược dung nhan kinh diễm, chắc hẳn lúc trẻ cũng là đóa hoa nở rộ, xinh đẹp tuyệt luân.
Quay đầu, ánh mắt Tô Dật khẽ ngưng lại, lập tức gật đầu một cái, cười nói:
- Xác thực, nam nhân cả đời vì danh vì lợi, hết thảy nơi này quả thực chính là thiên đường cho nam nhân! Làm bụi trần hay làm bá chủ, người thông minh đều sẽ biết đưa ra lựa chọn đúng đắn!
Dạ Ức môi mọng khẽ mở, vết chân chim lan tràn nơi khóe mắt, miệng mỉm cười, nói:
- Vậy xem ra Tô tông chủ muốn làm bá chủ! Bá Vương tông nhất thống Hỗn Loạn vực, công huân như thế tiền vô cổ nhân, sợ rằng cũng hậu vô lai giả! Dám hỏi dã tâm của ngươi rốt cục nằm ở đâu?
- Diệt Long gia!
Nói thẳng không húy, trong mắt Tô Dật chớp động sát ý, một luồng sát cơ không gì sánh được tuôn trào ra.
Không ngờ Tô Dật sẽ trả lời gọn gàng dứt khoát như vậy, Dạ Ức thoáng sửng sờ, lập tức cười khan một tiếng, nói:
- Không hổ là nam nhân được Ngự Thiên thần nữ nhìn trúng, quả nhiên huyết tính đủ mười, nhưng chỉ bằng phần đảm lượng này e rằng còn chưa đủ.
Dạ Ức chuyển hai vòng trước người Tô Dật, khóe mắt tinh xảo xuất trần lóe ra một tia quang huy, nhỏ giọng nói:
- Dù sau lưng có Ngự Thiên cung và Hỗn Loạn vực thì cũng không đủ! Thế gia vạn năm, há là ngươi chỉ bằng mấy năm liền có thể vượt qua?
Nghe vậy, khóe miệng Tô Dật thoáng nhếch lên, nhìn thẳng vào mắt Dạ Ức, không chút e dè nói:
- Đúng là không đủ, nhưng chẳng phải còn có Thiên Lan Hải Thành ư? Chẳng lẽ Thiên Quân đã quên lúc ở trận chiến Thiên Phong Chiến chúng ta từng là minh hữu chân thành.