← Quay lại trang sách

Chương 2269

Trong động sâu hắc ám, mảng lớn không gian lần nữa quay về bình đạm.

Câu nói vừa rồi, qua thật lâu vẫn phiêu đãng trên động sâu, nhưng Thôn Hoang Kinh Thiên Thú lại không nói gì thêm, mà chỉ rít lên một tiếng nghẹn ngào.

- Ngao ô!

Chớp mắt sau đó, một tiếng long ngâm từ trên cửa hang vang vọng vào, tiếng gầm cuồn cuộn, tựa như hãn lôi chấn đãng toàn bộ hang động!

Mang theo khí thế cuồn cuộn bá đạo, chỗ nơi cửa hang có thể thấy được một đạo hư ảnh Kim Long khoảng chừng hơn ngàn trượng xoáy vòng phía chân trời.

Lân rồng dựng đứng, mắt trợn trừng, tỏa ra năng lượng đáng sợ khiến Thôn Hoang Kinh Thiên Thú đứng ở xa xa cũng phải chấn kinh.

- Huyết mạch Kim Long mạnh quá!

Cảm giác được sự cường hãn của Long Khuê, hai mắt Thôn Hoang Kinh Thiên Thú khẽ chớp động, gầm gào đứng thẳng dậy, hướng về phía đám người Long Khuê thét lớn!

- Thôn Hoang Kinh Thiên Thú!

Ở sau lưng Long Khuê, Thương Quỷ và Hổ Trì hưng phấn không thôi, nhưng đồng thời bọn hắn cũng chấn kinh bởi hình thể của Thôn Hoang Kinh Thiên Thú.

Chúng nhân tại trường, chỉ duy nhất Long Khuê là có thể chiến một trận cùng Thôn Hoang Kinh Thiên Thú.

Cự thú thượng cổ như thế, lại vẫn còn sống ở trên đời, bọn hắn sao có thể không kinh hỉ cho được!

Đột nhiên, Long Khuê nhìn quanh tứ phương, không cảm giác được còn có thân ảnh người khác, lập tức thấp giọng quay ra sau lưng nói:

- Động tĩnh vừa rồi chính là phát ra từ chỗ này, Tô Dật hẳn là đã bị nó nuốt vào trong bụng!

- Vậy chúng ta mổ bụng súc sinh này thôi!

Trong mắt Thương Quỷ hiện đầy vẻ tham lam, dù không tìm thấy Tô Dật thì đây cũng là Thôn Hoang Kinh Thiên Thú trưởng thành cả vạn năm, toàn thân trên dưới bất cứ chỗ nào cũng đều là thu hoạch vô hạn.

Long Khuê lập tức gật đầu, nói:

- Chỉ có thể như thế! Chư vị, kết trận! Lên!

- Long Hồn Thiên Đạo Trận!

- Tứ Hổ Cuồng Sát Trận!

- Thiên Long Lôi Quang Trận!

Nháy mắt, ba cỗ thế lực mang theo ba loại biến hóa kỳ dị, cấp tốc vây kín quanh bốn phía Thôn Hoang Kinh Thiên Thú.

Quang đoàn năng lượng do Long gia, Thần Hổ môn, Thiên Long tông kết thành đón gió mà trướng, mấy đạo quang mang hư ảnh bàng bạc tràn ngập không gian, ánh mắt chúng nhân khẽ rung động, nhìn chằm chằm về phía Thôn Hoang Kinh Thiên Thú.

- Ngao rống!

Thần sắc Thôn Hoang Kinh Thiên Thú cũng hết sức ngưng trọng, hai mắt như lôi đình trào ra một tia khinh thường, lập tức đảo mắt nhìn chúng nhân xung quanh, một tiếng gầm giận dữ vang lên.

- Nhân loại đáng ghét! Lại dám cản ta! Chết hết đi!

Một tiếng quát to, trọn cả không gian theo đó run rẩy.

Từng đạo vết nứt không gian đen nhánh phi tốc lan tràn tựa như mạng nhện, mảng lớn không gian theo đó sụp đổ!

- Ầm ầm!

Lại một lần sấm vang chớp giật, cự thạch ùn ùn trút xuống, thiểm điện vô tận lấp lóe điện mang, uy thế kinh người vạch phá chân trời, trực tiếp rơi trên pháp trận do ba người dựng nên!

- Rầm!

Ba đạo hư ảnh quang mang Kim Long, Bạch Hổ, Bạch Ly Long nháy mắt bay lên, đối mặt với vết nứt không gian lan tràn, hư ảnh quang mang đại trướng, vững vàng chặn đứng lại toàn bộ công kích!

- Chỉ bằng các ngươi, cũng dám diễu võ giương oai trước mặt ta?

Thân thể khổng lồ của Thôn Hoang Kinh Thiên Thú bắt đầu vặn vẹo, trong khóe miệng dữ tợn hấp lực khủng bố lần nữa thành hình, bàn tay đen ngòm tựa như núi cao vỗ hướng ba người!

- Ngăn trở cho ta!

Long Khuê thấy tình thế không đúng, khí tức bỗng chốc tăng vọt, cuồng phong gào thét cuốn thốc bốn phía, hư ảnh quang mang Kim Long tràn khắp thiên địa!

- Ầm!

Năng lượng nổ tung giữa trời, bằng mắt thường có thể thấy một đạo sóng xung kích mãnh liệt khuếch tán mà đi, lực xung kích trực tiếp phá không, không gian hắc ám chấn rung liên hồi!

------

Cùng thời điểm, Tô Dật và Long Á thuận theo thực quản Thôn Hoang Kinh Thiên Thú trượt xuống, tựa như xuyên qua trong đường hầm không thời gian.

Yết hầu áp súc mang đến phong bạo cực mạnh, khiến tâm thần Tô Dật và Long Á đều không khỏi chấn động, kim mang lập tức bao phủ, bọc kín bảo vệ cho Tô Dật và Long Á.

- Ông!

- Phía trước có ánh sáng!

Thoáng chốc, nghe được lời này của Long Á, Tô Dật lập tức ngước mắt nhìn xuống không gian phía dưới, một đạo hào quang màu tím nhạt vẩy ra, vô cùng huyễn lệ lóa mắt.

- Đi, đi hướng chỗ đó!

Tô Dật bước đạp Huyền Cương, toàn thân thi triển nguyên khí thuộc tính hỏa, Phù Dao Bách Biến Bộ lập tức ngăn lại thế lao xuống, cả người tựa như một mũi tên năng lượng phóng hướng chùm sáng!

Mang theo thần sắc phức tạp khó coi, hai người rốt cục xông phá chùm sáng màu tím.

Mở mắt ra, khác với trong tưởng tượng, nơi đây sóng biển dập dờn, một luồng gió biển mang theo mùi tanh thổi phất mà đến, khiến Tô Dật và Long Á đều tưởng như mình đã trở lại Hỗn Loạn vực.

- Đây là?

Long Á đảo mắt nhìn quanh không trung, chân trời mây trôi phiêu đãng, trong ráng chiều nhàn nhạt có hải thú bay múa, so với không gian hắc ám lúc nãy thì quả thực khác biệt một trời một vực.

Tô Dật âm thầm vận chuyển nguyên khí, hắn có thể cảm giác được quy tắc không gian nơi này khác hẳn với không gian hắc ám vừa rồi.

- Nơi này phỏng chừng là tiểu không gian Thôn Hoang Kinh Thiên Thú mở ra trong thân thể mình, Thôn Hoang Kinh Thiên, tự nhiên có uy lực thôn phệ thiên địa, có thể mở mang không gian cũng không có gì là lạ!

Tô Dật nhìn quanh không trung, trong mắt không giấu được ba động.

Nghe vậy, Long Á không khỏi có chút kinh kỳ, trên bầu trời thần quang vẩy xuống, giữa thiên địa một mảnh khí vận hạo nhiên chính tông tung trào.

- Vậy nơi này là?

Long Á hỏi.

- Thiên Phong Vũ Các!

Tô Dật rảo bước trên nền đất cứng rắn, nhặt lên một khối vỏ sò đã trải qua không biết bao nhiêu năm tháng, thấp giọng nói.

Tức thì, Long Á cũng đảo mắt nhìn quanh bốn phía, chỉ thấy xung quanh yên ắng, lộ ra một cỗ khí vận vạn cổ trường tồn.

Long Á khẽ nhíu mày, lập tức nói:

- Khó trách ở Thương Hải chỉ có một nửa di tích Thiên Phong! Thì ra nửa còn lại là ở chỗ này!

- Ngươi đi qua di tích nơi đó?

Long Á nhẹ gật đầu, nói cho Tô Dật, thân là Long Bí quân, nàng cũng phải trải qua một đoạn thời gian làm mật thám, lúc ấy người được cắt cử tới Thương Hải vừa khéo chính là Long Á.

Long Bí quân từng nhiều lần đến di tích Thiên Phong tìm kiếm phần bị mất đi, nhưng đều không thu hoạch được gì.

- Thiên Cung các ngươi đúng là kiên trì tìm kiếm Kim Trấn Thiên Thạch thật!

Tô Dật nói.

Long Á trầm mặc.

- Vào xem một chút đi!

Lúc này, trong lòng Tô Dật còn có chuyện gấp khác, đó là Độc Cô Vũ Mặc.

Từ vực biển sâu đến gặp gỡ Thôn Hoang Kinh Thiên Thú, hắn vẫn một mực không thấy tung tích Độc Cô Vũ Mặc, điều này càng khiến nỗi lo lắng trong lòng Tô Dật không cách nào buông xuống.

Lập tức, hai người tiến vào trong di tích.

Di tích ở trong bụng Thôn Hoang Kinh Thiên Thú nên được bảo tồn cực hoàn chỉnh, trên nền kiến trúc mang phong cách từ vạn năm trước còn rơi rớt rất nhiều vũ kỹ, giúp Tô Dật hoạch ích không cạn.

- Nơi này có thật nhiều pháp khí! Còn có năm thanh thánh khí!

Long Á dừng lại trên một nơi gác cao, nhìn xuống nói với Tô Dật.

- Ở chỗ này của ta cũng có không ít công pháp, ngươi muốn không?

Tô Dật lật qua thư tịch trên tay, trong mắt tràn đầy kinh hỉ.

Công pháp, vũ kỹ, lại thêm vô số tinh thạch đếm không hết, nơi này quả thực chính là một Tàng Bảo Các!

- Ta không muốn, ngươi cứ lấy đi! Hỗn Loạn vực trăm phế đợi hưng, những thứ này ngươi đều cần!

Long Á vui vẻ nói.

Tô Dật nhẹ gật đầu, nhỏ giọng đáp:

- Cũng được!

Long Á nói không phải không có lý, tức thì thu hết lại, tìm một nơi, hơi liếc nhìn kiểm tra một cái, sau đó giao toàn bộ cho Xích Phi Hồng bảo quản.

Tiếp sau Tô Dật lại phi tốc chạy đến lầu các cất giữ đan dược và thảo dược, thời gian cấp bách, Tô Dật căn bản không kịp nhìn kỹ.

- Sao vẫn không có! Lưu Ly Thiên Tương nhị rốt cục ở đâu?

Nhìn khắp một lượt lầu các, tâm đầu Tô Dật bất giác trầm xuống, nếu Thiên Phong Vũ Các đều không có, trong thiên hạ còn có nơi đâu để tìm?