Chương 2272
Thật ư?!
Long Á nhảy cẫng hoan hô, cười hỏi lại Tô Dật.
Độc Cô Vũ Mặc ở bên cũng như trút được gánh nặng, mặt cười giãn ra, nói:
- Quá tốt, rốt cục giúp ngươi làm được một chuyện!
Nhớ tới trước đó Độc Cô Vũ Mặc một thân một mình xông vào vực biển sâu, Tô Dật lòng còn sợ hãi, mang chút trách cứ nói:
- Độc Cô cô nương, ngươi không cần vì ta làm nhiều như vậy! Nếu trong Lưu Ly Thiên Tương Nhị này dính nhiễm máu tươi của ngươi, ta biết phải làm sao?
Nói xong câu đó, ba người đều trầm mặc, Độc Cô Vũ Mặc cười nhạt nói:
- Đôi mắt này của ta nhờ ngươi mới mở ra được, dùng đôi mắt này vì ngươi làm vài chuyện cũng là điều đương nhiên, cái khác ta không có nghĩ nhiều!
- Ngươi!
Tô Dật thở dài một tiếng, hai nữ nữ trước mắt đều có tình nghĩa sâu nặng với mình, trong lòng Tô Dật không khỏi dâng lên cảm giác ấm áp.
- Ầm ầm!
Tùy theo Tô Dật vừa dứt lời, trên bầu trời, mây xanh đột nhiên tán ra.
Từng đạo khe nứt đen nhánh to lớn bỗng chốc lan tràn, nương theo sau là tiếng vang khủng bố như đất trời sụp đổ, truyền khắp chín tầng mây.
Rất nhanh, khí tức trên khắp di tích Thiên Phong chợt trở nên mỏng manh, dự cảm về không gian sụp đổ dần hiện rõ trong lòng ba người.
- Xảy ra chuyện gì?
Ánh mắt Độc Cô Vũ Mặc khẽ run lên, nhìn không gian chung nhanh, trong mắt mang theo mấy phần hoảng sợ!
Tô Dật và Long Á hiển nhiên đã đoán được chuyện gì sắp phát sinh, trong mắt Long Á cũng mang theo mấy phần đành chịu.
Tô Dật run run áo bào, hướng về phía Độc Cô Vũ Mặc khẽ cười một tiếng, nói:
- Không sao, có mấy người đang đánh nhau với Thôn Hoang Kinh Thiên Thú thôi!
- Đánh nhau? Cùng Thôn Hoang Kinh Thiên Thú?
Nghe Tô Dật nói vậy, Độc Cô Vũ Mặc càng hoảng sợ không thôi.
Thôn Hoang Kinh Thiên Thú là Man Yêu thú khủng bố cỡ nào, nếu không phải nàng có Lam Tinh Song Nguyệt đồng mới có thể len lén tiến trong bụng nó, trên đời này còn mấy người có thể đánh nhau cùng Thôn Hoang Kinh Thiên Thú?
Thực lực đó, không biết sẽ khủng bố đến cỡ nào?
Nháy mắt, Tô Dật thu lại ý cười, thần sắc hờ hững, nói:
- Long Á, ngươi ở lại đây hay là đi gặp gia gia ngươi?
- Ta cùng đi ra với ngươi!
Suy nghĩ một lát, sau cùng Long Á mím môi nói.
- Ta cũng đi với ngươi!
Độc Cô Vũ Mặc sắc mặt trắng bệch, quay sang nói với Tô Dật.
Tô Dật lắc đầu, vội vàng gọi ra Hỗn Nguyên Cổ Chung, khí tức cổ phác mịt mờ nháy mắt bao phủ chung quanh Độc Cô Vũ Mặc, nói khẽ:
- Lát nữa chiến đấu sẽ phi thường kịch liệt, để Hồng thúc chiếu cố ngươi là được rồi! Ngươi đã làm đủ nhiều vì ta!
Đối diện với ánh mắt kiên định của Tô Dật, Độc Cô Vũ Mặc thuận theo, gật gật đầu.
- Đôi mắt đẹp thật! Cô bé, đến chỗ ta!
Xích Phi Hồng hiền lành cười nói, gọi Độc Cô Vũ Mặc tiến vào trong Cổ Chung.
Tô Dật cũng giao Lưu Ly Thiên Tương Nhị vừa giành được cho Hồng thúc, dặn dò hắn tử tế nghiên cứu.
Về phần đây có phải Lưu Ly Thiên Tương Nhị thật không, nhất thời Tô Dật cũng không có thời gian đi cân nhắc.
Chứng kiến một loạt hành động dứt khoát của Tô Dật, Long Á đã sớm không cảm thấy kinh ngạc, ánh mắt hờ hững nhìn Tô Dật thu hồi Cổ Chung, rồi lại hướng lên vết nứt không gian trên trời cao.
- Kim Long Quán Thiên Chỉ, mở!
Tô Dật quát khẽ một tiếng.
Nháy mắt, áo bài Tô Dật rung lên, nương theo đó là một tiếng Kim Long hú gọi, kim quang sáng lên nơi đốt ngón tay, tức thì cuồng phong gào thét, đất trời u ám, gió nổi mây vần!
Sát na khi quang mang nơi đốt ngón tay xông hướng trời cao, trong khe nứt nơi xa, khí tức ảm đạm bỗng chốc không ngừng ba động, run rẩy!
Vết nứt không gian tức thì lan tràn ra, độ cong bạo trướng mấy phần, long vận bá đạo kinh người không gì sánh nổi!
Trong một mảnh thiên lôi gào thét, khí tức quanh thân Tô Dật đột nhiên bạo động, ánh lửa dưới chân rung chuyển, hướng về phía khe nứt không gian lao vút mà đi, tựa như Kim Long bay lên, hú gọi ngàn dặm!
Phía sau, một đạo khí tức Kim Long không kém phần khủng bố cũng theo sát bộ pháp Tô Dật, xông tới khe nứt.
Không gian hắc ám lúc này đã biến thành thế giới sáng rực nguyên khí.
Hào quang sáng chói rọi xuống, Kim Long, Bạch Hổ, Bạch Ly Long đang bao vây vòng quanh Thôn Hoang Kinh Thiên Thú.
Thôn Hoang Kinh Thiên Thú to như ngọn núi ngồi trên mặt đất, miệng liên tục thở dốc hổn hển.
Khí tức máu tanh tràn ra khắp toàn bộ không gian, máu đỏ tươi từ nơi lồng ngực trượt xuống, dần dần hội tụ thành một dòng sông kinh người.
- Súc sinh này đúng là khó chơi!
Hai người Thương Quỷ và Hổ Trì tu vi thấp nhất, dẫn theo một đám người đối mặt Thôn Hoang Kinh Thiên Thú, thần sắc tràn đầy hoảng sợ!
- Ầm ầm!
Long Khuê đạp không mà đứng, thần tình lạnh lùng nhìn xem Thôn Hoang Kinh Thiên Thú, sau lưng hư ảnh Kim Long tựa như bàn thạch không thể rung chuyển, long trảo sinh động như thật chính vươn hướng Thôn Hoang Kinh Thiên Thú.
Thoáng chốc, kim quang loá mắt tràn khắp thiên địa, tiếng rền vang như phong lôi vọng lên trời cao!
- Bắt lấy nó! Tô Dật còn ở trong bụng súc sinh này, không thể buông tha!
Long Khuê giận quát.
Chớp mắt ngắn ngủi, ba đội nhân mã đồng thời đạp mạnh lao tới, hư ảnh nguyên khí chói mắt lần nữa ngưng tụ giữa thiên địa, năng lượng cuồn cuộn không ngừng tuôn trào ra, chuẩn bị một hơi nắm xuống Thôn Hoang Kinh Thiên Thú!
- Tới đi! Nhân loại đáng ghét! Ta không sợ các ngươi!
Thôn Hoang Kinh Thiên Thú lần nữa đứng dậy, thân thể chừng năm, sáu ngàn thước mạnh mẽ uy lực, gào thét rung trời!
Thoáng chốc, yêu khí tung hoành thiên địa, khí lưu cuồng bạo lần nữa chấn nát mảng lớn không gian, cuộn lên gợn sóng ngất trời!
- Mổ bụng nó cho ta!
Long Khuê vẫn không quên Tô Dật, đặc ý dặn dò chúng nhân đừng triệt để giết chết Thôn Hoang Kinh Thiên Thú.
Chỉ sợ Tô Dật chết trong bụng nó, nếu bởi vậy mà Tô Dật chết đi, khi đó ngược lại được không bù mất!
Sát na sau đó, chúng nhân hét lớn một tiếng, hổ khiếu long ngâm, uy năng khủng kinh thiên động địa, khí tức thương cổ hoang vu như quần thú tranh bá, bao phủ trời cao!
Ba ảnh một thú, cách không giằng co!
- Ầm ầm!
Giờ này khắc này, yêu khí trên thân Thôn Hoang Kinh Thiên Thú cũng tăng vọt, song quyền vỗ mạnh, lôi quang lấp lánh, dễ dàng bẻ gãy điện mang gào thét mà tới, xông thẳng về phía ba cỗ thế lực.
- Ầm ầm!
Thân thể to lớn kéo theo khe nứt không gian đen nhánh trực tiếp xuyên thủng không gian, chẳng mấy chốc đã thấy Bạch Hổ và Bạch Ly Long hóa thành quang ảnh phân hai bên trái phải công hướng Thôn Hoang Kinh Thiên Thú!
Lúc này, long ngâm đại tác, kim mang sáng ngời, Kim Long khổng lồ hung hãn vô song, kích xạ chân trời, khí tức thái cổ mênh mông bất chợt nện mạnh vào phần bụng Thôn Hoang Kinh Thiên Thú!
- Ầm ầm!
Không gian rầm rầm rung chuyển, Thôn Hoang Kinh Thiên Thú to lớn thoáng khẽ lay động, phần bụng cứng rắn bỗng chốc rạn nứt, vô số khe hở tựa như mạng nhện lan tràn mà ra!
Không gian không ngừng nổ tung, từ xa xa nhìn lại, thân ảnh đen ngòm tựa như sơn phong vạch phá không gian, cấp tốc lùi ra sau mấy ngàn thước.
Trên cao không, sấm vang chớp giật, miệng Thôn Hoang Kinh Thiên Thú tràn ra một đạo quang mang, vòm trời chấn động!
- Uy áp mạnh quá!
- Sao lại có uy áp mạnh như vậy! Là tiểu tử kia đi ra ư?!
- Ra rồi!
Long Khuê hét lớn một tiếng, mắt tràn đầy chờ mong nhìn về phía quang mang phun trào.