← Quay lại trang sách

Chương 2284

Chuyện này, tí nữa ta từ từ giải thích cho các ngươi!

Tô Dật lúng túng cười nói.

Lúc này, ngoài cửa, khí tức tân nhiệm thành chủ Trung Châu vọt đến, người còn chưa tới, thanh âm đã như hồng chung cuồn cuộn vọng lại!

Tuyết Hồng Lâu và đám người Tô Dật cấp tốc đứng dậy, chỉ thấy thành chủ Trung Châu gấp gáp báo:

- Báo cáo thiên kiêu vương, báo cáo Tuyết Thánh Đế, tra được, tra được tặc nhân kia đã truyền tống đi đâu!

Lam Xúc Liên, Độc Cô Vũ Mặc đối mặt nhìn nhau, khó trách Tô Dật và Tuyết Hồng Lâu lại nhàn nhã như vậy, hóa ra đã sớm an bài.

Tô Dật lập tức nhíu mày, thấp giọng hỏi:

- Truyền tống đi đâu?

Thành chủ Trung Châu quét mắt nhìn bên cạnh, xung quanh đều không có người ngoài, bèn lập tức nói:

- Tặc nhân kia thân phận đặc thù, sau khi đưa ra lệnh bài thế gia, đệ tử tại trạm truyền tống vốn có thể không cần ghi lại danh sách, đây là kẻ hèn hao hết thiên tân vạn khổ, rốt cuộc mới tìm được tung tích tặc nhân!

Có lẽ là nghĩ tranh công, thành chủ Trung Châu cố ý phóng đại gian khó trong quá trình truy dấu, khiến chúng nhân khá là phản cảm, Tuyết Hồng Lâu trực tiếp quát lớn:

- Nói thẳng, hắn đi đâu!

- Thái Thanh đại lục!

Mắt thấy Tuyết Thánh Đế lên tiếng, thành chủ Trung Châu vội quỳ rạp xuống đất, thân thể thoáng khẽ run động, nói.

- Thái Thanh đại lục!

Nghe thấy bốn chữ này, sắc mặt Tô Dật lập tức trầm xuống, trong mắt chớp hiện hàn quang, vuốt cằm nói khẽ:

- Đúng là biết chọn chỗ để trốn!

Tuyết Hồng Lâu cũng khẽ gật đầu, nhìn Tô Dật như có điều suy tư, một lát sau liền thản nhiên nói:

- Thần Hổ môn ở Thần Hổ đại lục, nhưng từ địa vực phân bố thì thấy, Thái Thanh đại lục là nơi tiếp cận Thần Hổ đại lục nhất!

Ngạn ngữ nói rất hay, nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất.

Người bình thường nếu là đang trong lúc chạy trối chết, hẳn rằng sẽ đi theo hướng ngược lại, có thể chạy được bao xa là bao xa.

Nhưng với loại tinh minh ngàn năm như Hổ Trì, Thái Thanh đại lục không nghi ngờ là một lựa chọn càng thêm ổn thỏa, cũng càng thông minh.

Một là, dễ dàng ẩn thân, hai là, dù bản thân thật bị bao vây, thế lực của hắn trong Thần Hổ môn cũng có thể dễ dàng tiếp ứng.

Sau một hồi phân tích, chúng nhân lập tức quyết định chạy tới Thái Thanh đại lục, Tô Dật quay sang Tuyết Hồng Lâu cười nói:

- Đều nhờ ngươi, vậy giờ chúng ta chạy tới Thái Thanh đại lục.

- Ý gì, không mang theo ta?

Tuyết Hồng Lâu nhíu mày, nhướng mày lên, trong mắt hiện vẻ không vui.

Tô Dật trợn tròn mắt, đảo quanh trên người Tuyết Hồng Lâu và Lý Linh, chỉ nghe Tuyết Hồng Lâu nói:

- Ngươi còn chưa nói cho ta chuyện về vị huynh đệ đen thui này!

- Đúng vậy, Tô Dật! Hơn nữa chúng ta vẫn luôn muốn ngay mặt trịnh trọng cám ơn ngươi! Ngươi du lịch tứ phương, bình thường không mấy khi có cơ hội gặp gỡ, nhân chuyến này chúng ta cùng đi Thái Thanh đại lục!

Lý Linh hé miệng nói, thân mình thoáng dựa nghiêng lên vai Tuyết Hồng Lâu, hai má đỏ ửng như ráng chiều.

Thấy bộ dạng Tô Dật có vẻ do dự, Tuyết Hồng Lâu một tay ôm lấy cổ Tô Dật, quát khẽ nói:

- Tiểu tử ngươi có phải cảm thấy ta tu vi quá thấp, không giúp được ngươi!

- Chuyện này!

Tô Dật lườm hắn một cái, ấm áp và mâu thuẫn điên cuồng giãy dụa trong lòng.

Hiện tại Tuyết Hồng Lâu có cả cơ ngơi Thánh Sơn khổng lồ cần quản lý, càng có kiều thê như Lý Linh làm bạn.

Nếu Tuyết Hồng Lâu có thể đồng hành, tự nhiên là tốt, nhưng đây lại là việc riêng của Tô Dật.

Rốt cuộc chỉ là hắn muốn tự mình báo thù cho Linh Cổ thôn mà thôi, Tô Dật không quá nguyện ý khiến Tuyết Hồng Lâu sớm như vậy liền dính vào.

Thực sự khuyên không nổi Tuyết Hồng Lâu, cuối cùng Tô Dật đành nhượng bộ, gật đầu nói:

- Thôi được, vậy thì cùng đi!

Trước khi đi, Lý Linh bị lưu lại, trợ giúp Tuyết Hồng Lâu hoàn thành nốt công tác thị sát.

Tuyết Hồng Lâu và Lý Linh còn triền miên ưu sâu một bên, so với phong thần nam tử lạnh như băng thạch khi trước thì đúng là biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Ở trước mặt tinh thạch truyền tống, Tô Dật nhìn Tuyết Hồng Lâu, nhếch miệng cười khẽ, nói:

- Không ngờ ngươi cũng có hôm nay!

Tức thì, trong mắt Tuyết Hồng Lâu tuôn ra một tia ngại ngùng, Lam Xúc Liên và Độc Cô Vũ Mặc ở bên cạnh đều che miệng cười khẽ.

- Ngươi tiểu tử này!

Lúc Tuyết Hồng Lâu chụp tới Tô Dật, Tô Dật đã bị quang mang tinh thạch vờn quanh, quanh không gian gợn sóng phiêu đãng, không thấy tăm hơi.

- Oanh!

Mắt thấy thân ảnh nhàn nhạt trước mặt từ từ biến mất, trọn cả không gian bắt đầu vặn vẹo, lực lượng không gian cường hãn tuôn trào về phía chúng nhân, rất nhanh trạm truyền tống liền rung chuyển vặn vẹo như bánh chẻo trong nồi.

Thân ảnh Tuyết Hồng Lâu, Lam Xúc Liên, Độc Cô Vũ Mặc cũng dần dần tan biến.

- Chậc chậc!

Thành chủ Trung Châu đứng ở trước mặt Lý Linh, ánh mắt không giấu được vẻ chấn kinh, thấp giọng nói:

- Thánh Tôn, trận dung này thật hào hoa, thiên kiêu vương, Tuyết Thánh Đế, Lam tiên cô, Độc Cô cô nương, ai nấy đều địa vị phi phàm, bắt tặc nhân kia nhất định dễ như trở bàn tay!

Dõi mắt nhìn theo chúng nhân tan biến, nét mặt Lý Linh dần bình tĩnh trở lại, rất có phong phạm Thánh Tôn, lạnh lùng nói:

- Chuyện hôm nay tuyệt đối không ai được lộ ra! Tiếp tục thị sát!

- Vâng!

Thái Thanh đại lục, Thái Thanh môn.

Trong một sơn hai giáo ba tông bốn môn, Thái Thanh môn thuộc về thế lực trung hạ du.

Trước đây từng nghe Xích Phi Hồng nhắc qua, đại đa số thế lực trong một sơn hai giáo ba tông bốn môn, mặt ngoài nhìn tuy phong quang, nhưng sau lưng đều y phụ vào các thế gia mới có thể tồn tại.

Trong các thế lực thượng du, Thánh Sơn trước kia, hay Thần Hổ môn và Thiên Long tông bây giờ đều có thiên ti vạn lũ quan hệ với Long gia.

Mà nghe đồn Tiên Kiếm Tông vẫn luôn muốn kết giao với Vạn Kiếm Đạo Minh, ngày ngày mắt đi mày lại, Thái Thanh môn thì âm thầm liên hệ cùng Lôi Viêm Thần Điện, qua lại rất mật thiết.

Lúc này, trên không trung Thái Thanh đại lục, quang mang vết nứt không gian đen nhánh lóe lên, áp lực từ màn trời thoáng khẽ nhẹ bẫng đi.

Mấy đạo quang mang cường hãn xoải ngang thiên địa, trực tiếp giáng lâm Thái Thanh đại lục.

Mặt đất khẽ động, phát giác bốn phía đều không có bất cứ động tĩnh gì, Tô Dật mới chậm rãi thở phào một hơi nhẹ nhõm.

- Thái Thanh đại lục này cũng có tiếng đất rộng của nhiều, thủy thảo phong mỹ, chỉ dựa vào chúng ta tìm Hổ Trì gia hỏa kia, e rằng nhất thời khó mà tìm ra được!

Tô Dật vươn mình vặn eo, nếu đã biết Hổ Trì ở ngay trong Thái Thanh đại lục, vậy liền chẳng cần quá sốt ruột.

Để hắn sống lâu một đoạn thời gian ngược lại là kết quả mà Tô Dật muốn thấy.

- Vậy ta an bài chi nhánh Thánh Sơn ở đây đi tìm!

Tuyết Hồng Lâu nói.

Tô Dật giơ tay lên, mắt nhìn trời cao nơi xa, mây mù mờ ảo phiêu động, nói:

- Cường long ép không qua địa đầu xà, lúc tranh đấu ở Thiên Phong, Thái Thanh môn ngược lại từng có tiếp xúc với Ngự Thiên cung! Ngươi xem ta ngay cả Thái Thanh phân cung Niếp Song Tuyệt đều lười tìm, chính là vì không muốn trong tình huống gần thế này, còn phải vận dụng người của chính chúng ta! Cự ly càng gần, tai mắt càng nhiều!

Nghe vậy, Tuyết Hồng Lâu cũng cảm thấy có lý, tức thì nói:

- Nhưng mà Thái Thanh môn này trước nay vẫn luôn có liên hệ với Lôi Viêm Thánh Điện, ta lo lắng!

Lập tức, khóe miệng Tô Dật nhếch lên ý cười, ánh mắt thâm thúy rơi trên thân ba người, nhỏ giọng nói.

- Vậy chúng ta vừa khéo đi thăm dò nội tình Lôi Viêm Thánh Điện luôn, trận chiến cuối cùng với Long gia cũng sắp tới. Chúng ta đến cửa bái phỏng, vươn tay không đánh mặt cười, dù là đến lúc đó không giúp chúng ta, nhưng cũng không thể để Lôi Viêm Thánh Điện giúp bọn hắn!

- Thái Thanh môn cái gì, nổi giận lên ta đều diệt sạch!

Thôn Thôn nhảy ra từ trong ngực Tô Dật, hung tợn nói.