Chương 2285
Tô Dật cười khổ một tiếng, nhìn xuống Thôn Hoang Kinh Thiên Thú, trong mắt tràn ngập đành chịu, lắc lắc đầu.
- Ngươi tốt nhất đừng đi ra chạy lung tung, ngươi là yêu thú thượng cổ, tùy tiện động một cái mà bị người khác biết, tình cảnh ta liền sẽ càng thêm gian nan! Ngươi cứ ngoan ngoãn ở trong đó đi!
Tô Dật sờ sờ đầu Thôn Hoang, khóe miệng nhếch lên ý cười, lần nữa nhét Thôn Hoang vào trong ngực.
- Yêu thú thượng cổ...
Mỗi lần Thôn Thôn thò đầu nhìn ra, sắc mặt Tuyết Hồng Lâu lại thêm một lần biến hóa.
Đợi Thôn Hoang lần nữa bị Tô Dật giấu vào trong ngực, Tuyết Hồng Lâu cũng quay mặt đi.
Nếu Tô Dật tạm thời không nói ra lai lịch Thôn Hoang, dựa theo tính cách Tuyết Hồng Lâu, tự nhiên cũng sẽ không hỏi nhiều.
Nhìn sang Lam Xúc Liên và Độc Cô Vũ Mặc ở bên cạnh, Tuyết Hồng Lâu biết hai vị này đều rõ ràng thân phận Thôn Hoang.
Đối với Tô Dật, Tuyết Hồng Lâu tuyệt đối tín nhiệm, chỉ cần Tô Dật không nói, hắn liền không hỏi.
Tuyết Hồng Lâu tin tưởng, chỉ cần đến lúc thích hợp, Tô Dật tự nhiên sẽ nói với mình.
- Thái Thanh môn ở Thái Thanh đại lục người người đều biết, nhiều năm trước ta đã từng theo Thánh Sơn trưởng lão đến thăm qua, ta dẫn đường, các ngươi đi theo!
Tuyết Hồng Lâu khẽ giương tay, một cỗ nguyên khí phô thiên cái địa mang theo cuồng phong gào thét tràn ra, dưới chân đột nhiên sáng lên một vệt kim quang.
- Đi!
Tô Dật mỉm cười, Lam Xúc Liên và Độc Cô Vũ Mặc cũng nhìn nhau gật đầu, quanh thân lập tức sáng bừng quang mang, nguyên khí thuộc tính thủy và kiếm khí rợp cả bầu trời.
Giữa hư không, khí tức không ngừng sinh sôi, hai nàng thúc giục nguyên khí dưới chân, đuổi theo Tuyết Hồng Lâu và Tô Dật, tốc độ nhanh như thiểm điện!
Trên trời cao, bốn đạo huyễn ảnh quỷ mị kề sát mặt đất lao vút mà đi.
Trên mặt đất, cỏ cây cúi rạp, kình phong cuồng thổi, nguyên khí hung mãnh áp ra bốn đạo khe rãnh sâu hoắm ven đường.
Lực lượng khủng bố bốn người biểu hiện ra, bất kỳ ai chứng kiến cũng phải kinh thán không thôi!
Chưa đến nửa ngày, bốn người đã đi tới trước một tòa sơn môn cực lớn, trên bia đá điêu khắc ba chữ rồng bay phượng múa “Thái Thanh môn.
- Đến rồi!
Tô Dật khẽ cười nói.
Nhìn quanh không trung, năng lượng mênh mông ba động, tựa như tiên khí mát lành trên chín tầng trời, khiến bốn người vừa từ xa mà đến lập tức hai mắt tỏa sáng.
Ánh mắt dừng lại trên bí văn lưu quang không ngừng vờn quanh, khóe miệng Tô Dật thoáng hiện ý cười.
Bởi trước khi tới bốn người đã thương lượng qua, lần này tới Thái Thanh môn là để nhờ người hỗ trợ tìm kiếm Hổ Trì, tốt nhất là tận lực hạn chế bại lộ thân phận, bởi vậy chúng nhân không định báo tên gia môn.
Từ Thái Thanh môn, Tô Dật còn muốn thuận tiện tìm hiểu thái độ Lôi Viêm Thánh Điện, nếu ngay cả Lôi Viêm Thánh Điện đều sợ Long gia như sợ hổ, vậy Tô Dật liền không thể không phòng.
Thế cục hiện tại là, Vân gia trong năm đại thế gia đã đứng về phía mình, Thiên Lan Hải Thành lựa chọn Long gia, giờ chỉ còn lại Lôi Viêm Thánh Điện và Vạn Đạo Kiếm Minh.
Khẽ nhíu mày, trong đôi mắt đen nhánh thâm thúy của Tô Dật chớp qua một tia hàn mang, bước nhanh đi tới trước cửa Thái Thanh môn.
Tuyết Hồng Lâu cướp trước một bước, hướng về phía đệ tử thủ sơn Thái Thanh môn lạnh lùng nói:
- Vị huynh đệ này, chúng ta đến từ Ngự Thiên cung, muốn gặp môn chủ Thái Thanh các ngươi một lát!
- Làm càn! Không rảnh!
Đệ tử Thái Thanh môn mắt hổ sáng rực, thấy kẻ đến tướng mạo đường đường, tuấn dật bất phàm, lại vẫn không chút suy nghĩ liền hạ lệnh trục khách.
Tuyết Hồng Lâu thoáng ngây người, ba người còn lại sau lưng cũng nhíu mày.
Lập tức, Tô Dật tiến lên một bước, cau mày nhìn hai tên đệ tử thủ sơn, thực lực hai người trước mắt đã đến Nguyên Hoàng cảnh nhất trọng, khá là bất phàm.
Chỉ hai tên đệ tử thủ sơn đã có tu vi cao như thế, chuyện như thế đối với thế lực nhất lưu như Thái Thanh môn cũng là điều hơi khá bất thường.
Đoán rằng, hiện tại Thái Thanh môn nhất định là đang xảy ra chuyện gì quan trọng, cho nên mới thận trọng như vậy, Tô Dật không khỏi hồ nghi.
Tức thì, Tô Dật đột nhiên vận chuyển Hỗn Nguyên Chí Tôn Công, thủ ấn âm thầm ngưng kết, từ trong tay áo, quang mang vàng nhạt bao phủ, một cỗ khí tức lăng lệ tiêu sát theo đó tràn ra.
Đối mặt với năng lượng mênh mông khiến hai tên đệ tử thủ sơn không khỏi luống cuống, ánh mắt run rẩy, mồ hôi lớn như hạt đậu cấp tốc trượt xuống từ trên trán, thần sắc lộ vẻ ngạc nhiên nói:
- Các ngươi rốt cục là ai? Không phải đã bảo các ngươi đi rồi ư?
- Người Ngự Thiên cung, vừa nãy mới nói qua! Chúng ta muốn gặp Thái Thanh môn chủ, Tư Không Tàng Tinh! Ta cảm thấy, tốt nhất ngươi vẫn nên đi vào thông báo một tiếng.
Dứt lời, khí tức quanh thân Tô Dật lần nữa kích đãng không gian, bằng mắt thường có thể thấy gợn sóng không gian khắp chung quanh đồng loạt vỡ vụn.
- Ngươi...
Một tên đệ tử thủ sơn trong đó bị kình khí Tô Dật liên tục đẩy lui mấy bước, may được tên đệ tử thủ sơn còn lại ngăn đỡ, chỉ nghe kẻ sau nói:
- Được, các ngươi chờ một lát, ta lập tức đi báo, các ngươi chờ trong Thái Thanh đại điện!
Đợi hai tên đệ tử vào cửa, Tô Dật và đám người Tuyết Hồng Lâu liền được dẫn tới trong Thái Thanh đại điện, chỉ thấy trong không gian có bốn đạo quang ảnh chưởng khống thiên địa, uy áp hiển hách, khiến người sinh ra cảm giác trang nghiêm.
- Thái Thanh môn rốt cục đã xảy ra chuyện gì, sao thần sắc nhìn có vẻ hốt hoảng thế?
Lam Xúc Liên hồi tưởng lại bộ dạng quái dị của hai tên đệ tử thủ sơn và tên đệ tử dẫn đường vừa rồi, trong mắt chớp lên một tia gợn sóng.
Nghe vậy, Tô Dật cũng nhún vai, quay sang chúng nhân nói:
- Nhập gia tùy tục, trước hỏi rõ ràng tình hình cái đã, nếu Thái Thanh môn còn tự lo không xong, chúng ta đi là được!
Tức thì, chúng nhân gật đầu.
Qua gần nửa ngày, thời gian dần trôi, trong Thái Thanh đại điện vẫn lặng ngắt như tờ.
- Đáng ghét, tên Tư Không Tàng Tinh này cố ý bỏ mặc chúng ta ở đây à!
Tuyết Hồng Lâu đã chờ đến mất kiên nhẫn, đột ngột đứng dậy.
Lúc này, trong không gian, một cỗ khí tức lăng lệ vô cùng bạo phát đến dọc theo khe cửa, thần sắc bốn người lập tức trầm xuống, quang mang nguyên khí cường hãn tung trào, nháy mắt liền tràn ngập Thái Thanh đại điện.
- Thái Thanh Tam Tiệt Trận! Giết đám người này cho ta!
Ngoài cửa vang lên một tiếng hét to, lập tức gợn sóng không gian rung động, khí tức kiếm trận khủng bố vút lên tận trời, kiếm trận xanh rực tựa như rắn độc, xuyên thủng vác tường, trực tiếp hóa thành vô tận kiếm ảnh phóng tới bốn người trong phòng!
Uy thế kinh người cuốn thốc thiên địa, lại tới hết sức đột ngột, khiến chúng nhân không khỏi cả kinh.
- Dám bất lợi với chủ nhân, ta giết các ngươi!
Thôn Hoang gào thét một tiếng, quang mang đen ngòm bộc phát ra, nhưng ngay lập tức liền bị Tô Dật ấn vào trong ngực.
Biến hóa bất ngờ diễn ra trong chớp mắt, bốn người cùng nhau hét lớn một tiếng, chỉ thấy trong hư không bốn đạo quang ảnh chưởng khống thiên địa đột nhiên hình thành, hướng thẳng về phía đại kiếm xanh rờn kia!
- Ầm ầm!
Kiếm ảnh vô song cuộn lên điện quang rợp trời, khí tức Thánh Vương khủng bố càng là trực tiếp thổi tung vô số gạch ngói ngọc thạch trong đại điện, dựng lên một đạo phòng ngự đại trận.