Chương 2286
Ngay sau đó linh lực tung trào mang theo khí tức biển sâu bạo xông mà ra, nguyên khí ba động kịch liệt như từ trên trời giáng xuống hung hãn ngăn cản trước mặt bốn người!
- Xì xào!
Màn nước sôi trào mãnh liệt, Đế Tước thần diễm vàng rực gào thét lao ra, thần cầm uy áp ngút trời, nháy mắt tràn ngập cả phiến thiên địa!
Trong quang mang, toàn thân Tô Dật được bao phủ dưới thần hoàn, bí văn vàng óng không ngừng lưu chuyển trong không gian, nguyên khí thuộc tính hỏa tinh thuần khiến cho mảnh lớn gợn sóng không gian do hư ảnh Đế Tước tạo thành cũng bị vặn vẹo biến hình, hết sức khủng bố.
Trên vòm trời, Đế Tước giang rộng hai cánh, hỏa đồng mở ra, chỉ thấy từng đạo hỏa diễm như muốn trấn diệt thế gian phun trào mà ra.
Thiên uy hạo đãng, thần viêm phần thiên.
Dưới uy áp cường hãn đó, phía đối diện, không ít võ giả Thái Thanh môn tu vi thấp nhỏ trực tiếp nằm rạp trên đất, tiên huyết trào ra!
Lúc này trong mắt chư vị cường giả đệ tử đang thúc giục Thái Thanh Tam Tiệt Trận cũng bắt đầu hiện vẻ sợ hãi, ngước mắt nhìn lên hư ảnh nguyên khí kỳ dị trên bầu trời, tâm thần không khỏi chấn kinh!
Kim vân dày đặc, sóng gió ngất trời, thần cầm hiện thế, hỏa diễm cuồn cuộn tựa như lôi đình quang trụ xuyên thủng không gian, trực tiếp quấn lấy kiếm trận xanh rờn!
- Tranh tranh!
Lúc quang trụ dung hợp bốn đạo lực lượng đụng cùng đại kiếm, khí thế nháy mắt nghiền áp thiên địa, uy áp năng lượng cường hãn từ bên trong tràn ra, toàn bộ không gian bất chợt rung động điên cuồng!
- Ầm ầm!
Trọn cả mặt đất Thái Thanh đại điện, bị vô số mũi nhọn trực tiếp nhấc lên, lực xung kích cực mạnh khiến đại điện vốn hùng tráng nguy nga nay phút chốc biến thành chiến trường tiêu điều ngập tràn sát khí!
- Phanh phanh phanh!
Nháy mắt khi va chạm bộc phát, tất cả võ giả Thái Thanh sơn tại trường đều sắc mặt đại biến.
Một cỗ linh hồn ba động không cách nào hình dung cuốn thốc ra từ trong đại điện, gợn sóng không gian chấn vỡ hư không, năng lượng linh hồn bàng bạc trực tiếp hất tung mấy chục tên võ giả Thái Thanh môn ngã vật ra đất, căn bản không chút sức hoàn thủ!
Bên ngoài đại điện, một mảnh xôn xao!
Tiếng bạo vang trầm thấp không ngừng vọng ra, rất nhiều Thái Thanh võ giả tê liệt ngã xuống đất.
Ánh mắt kinh hãi, ai nấy đều không dám tin vào mắt mình, đại trận hợp kích từ hơn trăm người mạnh nhất không ngờ lại dễ dàng bị ngăn cản như vậy?
Số đệ tử Thái Thanh môn vẫn đang kiên trì cũng tính là cứng cỏi, chẳng qua nét mặt đã có phần tái nhợt, máu tanh chực chờ trào ra khỏi miệng!
- Gắng kiên trì! Mấy tên tặc tử lai lịch không rõ này nhất định có vấn đề!
Đứng ở chính giữa đám đệ tử, một vị thanh niên nam tử tướng mạo anh tuấn, thân hình cường tráng nghiêm nghị hét lớn, ánh mắt nhìn chăm chăm về hướng đại điện, dù nguyên khí đã tiêu hao rất nhiều, song hắn vẫn quyết không từ bỏ!
- Vâng, Khâu sư huynh!
Thần sắc cường giả tại trường lập tức lộ vẻ kiên nghị, như là đối mặt sinh tử đại địch, lại lần nữa đứng lên, ánh mắt tràn ngập huyết ý như mũi tên bắn thẳng về phía đại điện, một thanh kiếm quang đại trận lạnh lẽo thấu xương lần nữa thành hình!
- Lên!
Dưới mệnh lệnh của thanh niên nam tử, tất cả võ giả còn có thể tái chiến đồng loạt tiến lên, từng đạo ánh mắt mang đầy sát ý tóe xạ!
- Khâu Lộng Phong, ngươi làm ra trận trượng lớn như thế, đây là đạo đãi khách của Thái Thanh môn ư?!
Trong điện, tiếng nói trầm thấp của Tuyết Hồng Lâu nương theo năng lượng linh hồn cuộn trào vọng ra.
Từ trên nóc đại điện, vô số đạo kim quang chợt lóe lên, hào quang sáng chói như dải lụa xông phá thiên địa, quang mang tiêu tán, bốn đạo nhân ảnh xuất hiện bên ngoài đại điện.
Bốn người hạ xuống đất, lúc này chúng nhân Thái Thanh môn mới thấy rõ bốn người giáng lâm đều là thanh niên nam nữ tuổi tác chỉ chừng hơn hai mươi.
Trọn cả không gian vì đó rung động, hết thảy tựa như đều ngưng trệ.
Ánh mắt chúng nhân đột nhiên co quắp lại, bất kỳ ngôn ngữ nào đều khó mà hình dung tâm tình của bọn họ lúc này, từng đạo ánh mắt mang đầy sợ hãi kinh kỳ rơi trên thân bốn người.
Vừa nãy trong đại điện chiến lực đối phương thể hiện ra quá mức khủng bố, mà càng khủng bố hơn chính là, chiến lực như vậy không ngờ lại xuất từ tay bốn vị thanh niên này?
Ánh mắt sợ hãi kinh ngạc chậm rãi đảo qua bốn người, trong lòng ai nấy đều không khỏi cảm thán, ai có thể ngờ Lam Xúc Liên và Độc Cô Vũ Mặc nhìn có vẻ dịu dàng yếu đuối, bên trong lại ẩn giấu thực lực kinh người như thế!
Mà vị nam tử vừa lên tiếng lúc nãy, một thân tóc đen phất phới theo gió, thần thái nhàn nhã đứng yên ở đó, trên nét mặt tuấn dật phi phàm lộ ra uy thế đế vương bá đạo trời sinh!
Càng khiến cường giả tại trường kinh hãi chính là thân ảnh áo xanh bên cạnh nam tử áo vàng, trường bào phần phật, thần hoàn bao phủ, sâu trong đôi mắt thâm thúy tuôn động khí độ đại tông sư, giơ tay nhấc chân đều mang theo uy thế dời núi lấp biển, khiến người nhìn không được sinh tâm kính ngưỡng!
Tức thì, chúng nhân nhao nhao nuốt nước bọt khan, khí tức bộc phát trên thân bốn vị thanh niên này quả thức quá mức cường hãn, tuyệt không phải người ở đây có thể so sánh!
- Mạnh quá! Bốn người này sao lại mạnh như vậy!
- Đặc biệt là vị thiếu niên áo xanh kia, trẻ tuổi nhất lại khủng bố nhất, hư ảnh thần cầm vừa rồi hẳn là của hắn!
- Khâu sư huynh, những người này là ai!
Chúng cường giả tại trường như là gặp quỷ, bước chân bất giác giật lùi ra sau, sâu trong mắt chớp qua một tia ba động, quay đầu nhìn Khâu Lộng Phong!
- Các ngươi
Khâu Lộng Phong thoáng híp mắt, khó mà tin tưởng tiến lên một bước, mí mắt hơi nhảy, chợt hé môi, cao giọng nói:
- Sao lại là các ngươi!
Khâu Lộng Phong thân là đại đệ tử hạch tâm Thái Thanh môn, tự nhiên cũng từng tham gia qua trận chiến xếp hạng Thiên Phong, bộ dạng Tô Dật, Lam Xúc Liên, Độc Cô Vũ Mặc và Tuyết Hồng Lâu tuyệt đối là từng thấy qua.
- Biết chúng ta là ai, vậy là được! Các ngươi rốt cục đang làm cái quỷ gì? Gặp người liền giết hả?
Lam Xúc Liên hướng về phía Khâu Lộng Phong chớp chớp mắt, sợ Khâu Lộng Phong nói ra tên mình, khẽ nhíu mày, ngữ khí đầy vẻ oán trách nói.
- Lui xuống, lui xuống hết cho ta!
Nghe vậy, Khâu Lộng Phong hít sâu một hơi, vẻ kinh hãi trong mắt không chút suy giảm, lập tức sai chúng đệ tử thu liễm nguyên khí.
- Tất cả mọi người lui ra điều tức, đều là hiểu lầm!
Dứt lời, kiếm khí màu xanh quanh thân Khâu Lộng Phong cũng lập tức hóa thành mây khói tiêu tán, khẽ khom người với đám người Tô Dật, sau đó lập tức chạy tới.
Đi đến trước mặt Tô Dật, tận mắt chứng kiến vị thiên kiêu vương kia, Khâu Lộng Phong bất giác bị năng lượng linh hồn Tô Dật thả ra quanh thân chấn nhiếp, thân thể bị nghiền ép đến run rẩy, không khỏi lần nữa hướng bốn người xin lỗi.
Bốn người trước mắt thong dong không bách, nguyên khí ngưng thực, quang mang loá mắt, Khâu Lộng Phong liền biết, vừa rồi bốn người này vẫn còn nhẹ tay.
Ánh mắt chầm chậm xẹt qua trên thân Độc Cô Vũ Mặc và Lam Xúc Liên, sau lưng Khâu Lộng Phong bất giác chảy mồ hôi lạnh.
Lúc này, kinh hãi trong lòng Khâu Lộng Phong lại càng sâu, nếu vừa rồi tận lực đánh một trận, sợ rằng hiện tại đại điện Thái Thanh môn đã hóa thành một đống phế tích!
- Chư vị, nơi này không phải chỗ nói chuyện, xin mời đi theo ta!
Khâu Lộng Phong thấp giọng, hàng mi nhíu chặt, tựa hồ ẩn giấu đại sự kinh thiên động địa nào đó.
Trong ánh mắt kinh ngạc của chúng nhân, bốn người Tô Dật thần sắc ám trầm, đi theo Khâu Lộng Phong vào trong nội sảnh, dưới chân lưu quang phun trào, thân ảnh cấp tốc tan biến, bỏ lại đám đông còn đang chấn kinh!