Chương 2287
Đến cùng đã xảy ra chuyện gì? Vì sao người người Thái Thanh môn đều có vẻ bất an?
Thấy Khâu Lộng Phong có vẻ lo lắng, Tô Dật thấp giọng hỏi.
Bên trong nội đình, Khâu Lộng Phong lần nữa trịnh trọng xin lỗi đám người Tô Dật và Tuyết Hồng Lâu, với câu hỏi của Tô Dật, Khâu Lộng Phong lại chỉ thở dài một hơi, ngồi xuống nói.
- Các ngươi tới, nếu sớm nói với ta một tiếng thì đã không đến nỗi làm ra động tĩnh lớn như thế. Các ngươi tới thật không đúng lúc, gần đây Thái Thanh đại lục không yên ổn a!
Trong đôi mắt thâm thúy của Khâu Lộng Phong chớp qua một tia quang mang, ánh mắt rơi trên thân Tô Dật, tiếp tục giải thích kỹ càng.
Thì ra, vốn trước nay trên Thái Thanh đại lục vẫn luôn là Thái Thanh môn một nhà độc đại.
Dù có chi nhánh của Thánh Sơn, Ngự Thiên cung và các tông môn khác tồn tại, các loại thế lực giao xoa phức tạp, số lượng tông phái rất nhiều, nhưng tổng thể đều bình an vô sự.
Đối với sự phát triển của các tông môn khác, Thái Thanh môn cũng luôn giữ thái độ lạc quan, chỉ cần không nguy hại đến đan chúng và võ giả Thái Thanh, không uy hiếp đến địa vị đứng đầu của bản thân, Thái Thanh môn cũng sẽ không quá mức ước thúc.
Nói xong, Khâu Lộng Phong nhếch môi, thần sắc dần hiện vẻ ngưng trọng, thấp giọng nói tiếp:
- Nhưng gần mấy tháng qua, nhiều nơi thôn làng trên Thái Thanh đại lục đột nhiên bộc phát ôn dịch hỏa độc, tình thế càng lúc càng nghiêm trọng, rất nhiều người đã tử vong.
Căn cứ Khâu Lộng Phong miêu tả, toàn thân người trúng độc mọc đầy lân phiến, như là vảy Hỏa Long. Nếu không được trị liệu kịp thời, rất nhanh kinh mạch liền sẽ khô kiệt, huyết nhục héo rút, sốt cao mà chết!
Lập tức, Tô Dật vốn tinh thông nguyên khí thuộc tính hỏa không khỏi nhíu mày, một loạt tin tức như hồ điệp nhảy múa túa ra trong đầu, loại độc tính kỳ dị như hỏa độc trong Long Tổ dược kinh cũng có ghi chép.
Bình thường mà nói, hỏa diễm không tồn tại độc tính, nhưng nếu tu luyện giả dùng công pháp tà dị tu luyện, hoặc trong quá trình tu luyện thôn phệ lượng lớn dược phẩm độc tính siêu cường, liền sẽ khiến hỏa diễm bản thân uy lực đại tăng, đồng thời cũng gia tăng độc lực không gì sánh nổi.
- Giờ đã tìm ra kẻ chủ mưu chưa?
Lam Xúc Liên nhíu mày, đưa mắt nhìn Khâu Lộng Phong, có thể sử dụng thủ đoạn tàn nhẫn như vậy nhất định không phải danh môn chính đạo gì.
- Tìm được rồi, cường giả trong Thái Thanh môn chúng ta điều tra hơn phân nửa tháng, rốt cục phát hiện trên Hỏa Sát đảo tiếp giáp Thần Hổ đại lục có một nhóm võ giả chuyên môn tu luyện loại thuộc tính hỏa hệ mang độc này.
Bốn người đồng thời khẽ gật đầu, lúc nghe thấy mấy chữ Thần Hổ đại lục, cả đám ngơ ngác nhìn nhau, một dự cảm chẳng lành xông lên tâm đầu.
Hỏa Sát đảo kia tiếp giáp Thần Hổ đại lục, mà Hổ Trì lại vừa lúc trở lại Thái Thanh đại lục, giữa hai điều này phải chăng có mối liên hệ nào đó?
- Nhóm võ giả tán tu đó tự xưng là Hỏa Sát bang, quanh năm dùng trộm cướp võ giả lui tới trên đảo làm kế mưu sinh, dù tu luyện hỏa độc, nhưng uy lực không cao, trong ngày thường cũng chưa tạo thành phong ba to tát gì, Thái Thanh môn liền mặc kệ!
Khâu Lộng Phong thoáng trầm ngâm, trong ánh mắt thâm thúy chớp hiện hận ý và phẫn nộ, hai quyền dần siết chặt.
- Không ngờ gần một tháng qua, các nơi trên Thái Thanh đại lục lại đều như phát điên, người trúng hỏa độc càng lúc càng nhiều. Hỏa Sát bang dường như cũng trong một đêm cấp tốc lớn mạnh, tu vi mỗi thành viên đều đột phá cực nhanh! Thái Thanh môn từng tuần tự phái ra ba đợt đệ tử điều tra, lại đều trúng hỏa độc mà chết!
Khâu Lộng Phong nện quyền xuống mặt bàn, phát ra một tiếng vang trầm đục.
Nghe xong Khâu Lộng Phong trình bày, Tuyết Hồng Lâu và Tô Dật thoáng nhìn nhau, lập tức phát hiện trong đó có rất nhiều điểm đáng ngờ, Tuyết Hồng Lâu nói khẽ:
- Vậy bây giờ Hỏa Sát bang kia còn chiếm cứ Hỏa Sát đảo không?
Khâu Lộng Phong gật đầu rồi lại lắc đầu, nói cho chúng nhân biết, bởi vì đệ tử Thái Thanh môn tử thương, vậy nên đã kinh động đến nhóm cường giả siêu cấp của Thái Thanh môn.
Hiện tại Thái Thanh môn đã phái ra cường giả trưởng lão đến trấn áp, thời gian đã qua ba ngày, tính ra hẳn cũng sắp trở về.
- Vậy tông chủ Tư Không Tàng Tinh của các ngươi đâu? Xảy ra chuyện lớn như vậy mà sao không nhìn thấy hắn!
Tô Dật nhướng mày, theo lý thuyết, nếu Thái Thanh đại lục đã xảy ra chuyện quỷ dị như vậy, làm sao tọa trấn Thái Thanh môn lại chỉ là Khâu Lộng Phong?
Lập tức, vẻ lúng túng hiện lên trên mặt Khâu Lộng Phong, thần sắc hơi phần cứng ngắc, người sáng suốt vừa nhìn liền biết Khâu Lộng Phong còn có chuyện không nói ra.
- Cái này...
Khóe mắt Khâu Lộng Phong co quắp lại, lúc này ngoài phòng truyền chợt truyền đến bảy tám tiếng rít xé gió, ngay sau đó đệ tử thủ sơn bên ngoài quát to.
- Trưởng lão trở về!
Hai mắt Khâu Lộng Phong lập tức lóe lên vui mừng, nhẹ giọng nói:
- Tô Dật, đợi sau này ta chậm rãi giải thích với ngươi, Lộng Phong xin phép đi trước một bước!
Đợi Khâu Lộng Phong vút thành quang ảnh bay ra, bốn người liền lập tức ngồi lại với nhau, bắt đầu tính toán.
- Ngươi cảm thấy vì sao Khâu Lộng Phong không nói cho chúng ta biết Tư Không Tàng Tinh đã đi đâu?
Lam Xúc Liên đảo mắt quét qua trên thân Tô Dật và Tuyết Hồng Lâu.
Hai người đều trầm mặc không nói, Tô Dật đưa tay vuốt vuốt cằm, ánh mắt băng hàn, hai hàng chân mày dần chau thành một đường thẳng.
- Tư Không Tàng Tinh chưa từng xuất hiện, như vậy liệu có phải Tư Không Tàng Tinh căn bản không ở trong Thái Thanh môn? Thái Thanh môn đang trong tình trạng rắn mất đầu cho nên mới bối rối như vậy?
Độc Cô Vũ Mặc đảo mắt quét nhìn Tô Dật, suy đoán nói.
Chỉ thấy Tô Dật chậm rãi gật đầu, nhẹ giọng nói:
- Vậy các ngươi cảm thấy Tư Không Tàng Tinh khả năng đi đâu?
Tư Không Tàng Tinh, một tông chủ thực lực nhất lưu tại Thiên Man, chẳng lẽ lại tùy ý rời khỏi tông môn mà người dưới hoàn toàn không biết, cũng hoàn toàn mặc kệ?
Điều này rất kỳ quái, cũng không phù hợp lẽ thường.
Đột nhiên, bốn người đồng loạt ngẩng đầu, được Tô Dật nhắc nhở, bốn đạo ánh mắt như điện quang cấp tốc hội tụ lại cùng một điểm.
- Tư Không Tàng Tinh đi Lôi Viêm Thánh Điện!
Tức thì, bốn người lại trầm mặc, Tô Dật khẽ nhếch môi, nói:
- Hiện tại cũng chỉ nơi đó là có khả năng nhất! Xem ra thời gian Tư Không Tàng Tinh đi Lôi Viêm Thánh Điện đã tương đối dài! Vậy thì Lôi Viêm Thánh Điện lại xảy ra chuyện gì, mà phải khiến tông chủ Thái Thanh môn đích thân đi một chuyện?
- Viêm Diệt Thiên tính phổi bò, nếu quả thật có đại sự phát sinh nhất định sẽ kinh động Thiên Man! Xem ra chuyện phát sinh lần này, ngay cả hắn đều không thể không đê điều, chỉ sợ sẽ không đơn giản!
Lam Xúc Liên tử tế phân tích, tấn tốc buột miệng mà ra.
- Không sai, Hỏa Sát bang kia nhất định là biết Thái Thanh môn đang gặp chuyện, lúc này mới dám gióng trống khua chiêng gây sự!
Tô Dật cười nhạt nói.
Hiện nay sự tình hẳn nên đã hết sức rõ ràng, phía sau Hỏa Sát bang nhất định có thế lực điều khiển, ôn địch hỏa độc này không chừng chỉ là ngụy trang.
- Thế lực lân cận nhất có thể khiêu chiến với Thái Thanh môn chính là Thần Hổ môn!
Tuyết Hồng Lâu hít sâu một hơi, khoanh tay nhìn về phía Tô Dật.
Trong phòng, quang năng lượng tinh thuần cuồn cuộn mà ra, ánh mắt Tô Dật dần chớp hiện vẻ hưng phấn, một cỗ chiến ý vô danh trào ra xung quanh, lạnh lùng nói.
- Vậy tên Hổ Trì kia chạy trốn tới Thái Thanh đại lục cũng không chỉ đơn giản là giữ mạng!
Quả nhiên, kẻ tinh minh ngàn năm như Hổ Trì làm chuyện gì cũng cân nhắc suy tính sâu xa.