← Quay lại trang sách

Chương 2301

Biển lửa cuồn cuộn, tàn phá bừa bãi.

Sóng lửa sôi trào vẫn bao vây chung quanh Tô Dật, dưới tình huống Thôn Thôn đi tìm Hổ Trì, Tô Dật có thể chuyên tâm đi tìm bí mật của mảnh Vô Tận Hỏa Vực này.

Tô Dật toàn lực triển khai Hỗn Nguyên Chí Tôn Công, bỗng nhiên linh thức toàn thân khuếch trương lên vô số lần.

- Ầm ầm!

Trong biển lửa sôi trào, Tô Dật cũng rốt cục cảm nhận được hai chữ khủng bố của Vô Tận Hỏa Vực.

Tô Dật nhìn quanh không trung, thân thể bị phù lục huyền ảo màu hỏa hồng bao vây, cả người phiêu phù trong biển lửa, trong miệng phát ra một đạo âm thanh phóng lên tận trời, tiếng gầm cuồn cuộn quanh quẩn ở bên trong không gian.

Đột nhiên cả người Tô Dật dung nhập vào cùng một chỗ với biển lửa.

Hai mắt nhắm lại, rốt cục Phù Dao Bách Biến Bộ cũng được thi triển ra trong vết nứt không gian, Tô Dật tựa như một viên đạn pháo bắn vào đáy biển, thân thể thẳng tắp như kiếm, trực tiếp hướng phía chỗ sâu trong biển lửa mà đi.

- Thôn Thôn nói trong này còn có yêu thú khác đang ngủ đông, đến cùng thì chúng ở đâu?

Quanh người Tô Dật được ánh sáng bao bọc, ánh mắt một mực nhìn lên hỏa diễm đang bay quanh không trung, phía dưới mắt hổ là hai đạo tinh mang giống như thực chất hóa phóng lên tận trời.

- Xì xì xì!

Trong ngọn lửa điên cuồng, hỏa tướng linh hồn bên trong cơ thể Tô Dật cũng di động theo.

Đúng như Thôn Thôn nói, Tô Dật thực sự cảm giác được một tiếng hít thở to lớn xen lẫn ở trong sóng lửa.

Trong nháy mắt thân hình xâm nhập, Tô Dật có thể cảm giác được năng lượng hỏa thuộc tính quanh không trung cũng trở nên nồng đậm hơn, bên trong không gian mấy ngàn mét tràn đầy phong hỏa, ngưng tụ thành từng cột ánh sáng kim sắc giống như mặt trời.

Có kinh nghiệm thu phục Thôn Thôn tại Thiên Lan Hải Thành, nên lúc này tinh thần lực Tô Dật càng được triển khai ra, cố gắng tìm kiếm tung tích yêu thú.

Nguyên khí bàng bạc phun trào ở bên trong kinh mạch Tô Dật như hồng thủy, trước người ngưng kết thủ ấn huyền ảo, đối mặt với hỏa diễm ầm ầm lay động ở bốn phía, tốc độ của Tô Dật càng triển khai đến mức cực hạn.

Trong một cái nháy mắt ngắn ngủi, từng đạo hỏa mang lại lao nhanh lần nữa, Tô Dật có thể mơ hồ trông thấy phía dưới mấy vạn mét có một cái bóng che kín thiên địa.

- Ở nơi đó!

Hai mắt Tô Dật lay động, ánh lửa trong mắt tỏa ra bốn phía, hồng hoang uy áp bàng bạc giáng lâm thiên địa.

Bên trong biển lửa, lập tức có một cảm giác thê lương tràn ra, biển lửa vốn sôi trào nay càng thêm run rẩy, bên trong còn xen lẫn lôi đình chớp lóe, trong nháy mắt khí tức khủng bố trở nên lăng lệ.

- Từ hình dạng đến xem, không thể biết được yêu thú này là phẩm loại gì!

Xích Phi Hồng thầm nhủ trong lòng.

Trước mắt Tô Dật không nghĩ được nhiều như vậy, Long gia và Hổ Trì đều muốn bắt đến con yêu thú này, vậy nhất định con này yêu thú ẩn giấu bí mật to lớn.

Một cỗ năng lượng hỏa hồng nồng đậm không ngừng từ quanh thân Tô Dật thẩm thấu ra, giờ phút này, uy áp to lớn như núi vọt tới trong óc Tô Dật. Tô Dật đứng ở trong biển lửa, ngẩng đầu đứng thẳng, toàn thân rạng rỡ kim quang, ngực truyền ra một tiếng hét to, sau đó hướng phía yêu thú mà đi!

Năng lượng thuộc tính lăng lệ bá đạo, xuyên qua hỏa diễm, đủ để cho tất cả mọi người ở đây sợ mất mật.

Hiển nhiên, yêu thú ngủ đông bên trong cũng lập tức cảm thấy cỗ năng lượng không tầm thường này.

- Ngao rống!

Thân hình yêu thú vô cùng to lớn triển khai ở trong biển lửa, khí tức lăng lệ tựa như Hỏa Long thức tỉnh.

Đột nhiên yêu thú từ trong biển lửa bay ra, con ngươi hung hãn mở lớn, uy thế kinh người lập tức khiến không gian trong biển lửa vỡ nát thành hư vô.

Yêu thú triệt để thức tỉnh, mở ra miệng lớn dính đầy máu tươi, trên người tràn ngập lân giáp hỏa diễm, từ hình dạng nhìn lại, long không giống long, hổ không giống hổ, nhưng lại phát ra khí tức vô cùng bá đạo, khiến Tô Dật chấn động trong lòng.

Kim quang sáng chói, năng lượng cuồng bạo bên trong cái miệng lớn khiến biển lửa bị lật tung lên càng khủng bố hơn.

Quanh không trung phong khởi vân dũng, hỏa diễm đầy trời tựa như thần tích, một đôi thú đồng to lớn ánh lên màu huyết hồng, sát ý nghiêm nghị, không có chút lý trí nào.

- Là nhân loại, giết!

Tiếng quát rơi xuống, đột nhiên yêu thú to lớn cũng mở rộng móng vuốt ra, năng lượng hỏa diễm kinh khủng mang theo yêu khí vô song, phá vỡ không gian trước người lao đến!

- Ầm!

Thủ ấn to lớn chụp xuống, trên đường đi trực tiếp đánh ra vết nứt không gian to lớn, bên trong không gian sôi trào tự dưng xuất hiện điểm lõm vào, giống như là có lực lượng cực mạnh đánh vào phía trên khí cầu hỏa hồng, quanh không trung có mảng lớn gợn sóng vặn vẹo ép lại!

- Không được!

Mắt thấy xung kích đánh tới, ánh mắt Tô Dật cũng lập tức co lại, nhìn năng lượng hỏa diễm không ngừng nổ tung trên bầu trời, Tô Dật quát to trong lòng một tiếng không tốt.

Ở dưới biển sâu như này, chỉ duy trì nguyên khí của mình tuần hoàn đã là việc không dễ, nếu như lại dễ dàng vận dụng năng lượng nguyên khí, hôm nay nhất định sẽ chết không có chỗ chôn.

Con ngươi Tô Dật dao động, không cần cân nhắc thời gian chút nào, quay người chính là thân ảnh biến mất, hướng biển lửa thượng bộ cực nhanh mà đi.

Chỉ có đem yêu thú dẫn tới uy áp nhỏ bé địa phương, chính mình mới có khả năng đem cái này vô cùng kinh khủng yêu thú cho thu phục.

Trong biển lửa, năng lượng hỏa diễm kinh khủng khuếch tán ra, sóng lửa cuồng bạo nhanh chóng phun trào quanh người Tô Dật.

Chỉ thấy một người một thú truy đuổi lẫn nhau, Tô Dật lại điên cuồng vận chuyển nguyên khí lần nữa, không để lại chút dư lực nào, chỉ cầu có thể trong thời gian ngắn nhất, dẫn yêu thú lên phía trên.

- Ầm ầm!

Sau lưng, yêu thú gào thét không ngừng, biển lửa vốn là nơi yêu thú thích ứng, thân ảnh nó bay nhanh như điện, tuy thân thể cao lớn nhưng không hề có cảm giác cồng kềnh trệ chậm chút nào, điên cuồng đập về phía Tô Dật!

- Phanh phanh!

Tô Dật bị yêu thú điên cuồng xung kích, cuối cùng cũng phun ra huyết vụ.

Mặc dù thực lực yêu thú chỉ là Yêu Tông cảnh bát trọng, nhưng không biết do biển lửa tăng thêm, hay là những nhân tố khác, mà lực lượng kinh người của hỏa diễm yêu thú khiến Tô Dật không chịu đựng nổi.

- Nếu không nhanh chóng đi lên, chỉ sợ thật sự hỏng việc!

Tô Dật trầm ngâm trong lòng, nhìn năng lượng kinh khủng càn quét ra, dưới chân lại có ánh sáng lấp lánh bắn ra lần nữa!

Trong quá trình chạy trốn, thân thể Tô Dật hơi có chút chậm lại, trong ánh mắt mang theo vẻ uể oải.

Khi Tô Dật phát hiện nguyên khí trong Thái Hư thần hải sắp hao hết, hắn cắn răng một cái, bắt đầu vận dụng năng lượng bàng bạc của Huyền Linh hỏa tinh.

Chân sau giẫm một cái lên mặt đất, toàn bộ phong vân trong biển lửa biến sắc, lại sôi trào mãnh liệt một lần nữa, bên trong phong lôi, Tô Dật hóa thành một đoàn hỏa mang mênh mông phóng lên phía trên biển lửa.

- Xoẹt!

Ngay vào lúc này, âm thanh phong lôi nơi xa truyền đến, âm thanh nổ tung vô cùng bén nhọn như chớp giật vạch phá không gian, lôi đình to lớn màu bạc trắng lộ ra vẻ cực kì loá mắt trong biển lửa.

Lôi đình nổ tung, tiêu sát chi khí ngập trời càn quét ra, thế như chẻ tre, thấy thế ánh mắt Tô Dật đột nhiên rung động, có thể thôi động võ kỹ lôi điện đến như thế, trong đầu hắn cũng chỉ có một cái tên.

Lúc Tô Dật vừa mới thốt ra, đột nhiên bên trong lôi đình truyền ra sóng âm kinh khủng, một thân ảnh màu lam đứng giữa lôi đình, nhìn xuống phía dưới.

- Đại ca, tránh ra!

Hư Trần gào khàn cả giọng, khóe miệng chậm rãi phun ra tiên huyết, trong mắt đã sớm tràn ngập ánh sáng kiên quyết!