Chương 2303
Quay đầu nhìn về phía âm thanh truyền đến, một cái bóng đen to lớn tựa như thiên thạch đánh thẳng tới!
- Là Thôn Thôn!
Trong lòng Tô Dật trầm ngâm, Thôn Thôn đến khiến Tô Dật đột nhiên chấn động!
- Gào gừ!
Trong một cái nháy mắt ngắn ngủi, không gian phong hỏa hơi có chút yên tĩnh lại trở nên gió nổi mây vần, hỏa trụ tơ lớn nhanh chóng hội tụ, tiếp theo là yêu thú kịch liệt phản công một lần nữa!
Yêu trảo vốn đã an tĩnh lại bắn ra hỏa diễm yêu mang kinh khủng một lần nữa, dã tính lại ngưng kết bên trong thú đồng huyết hồng.
(thú đồng huyết hồng: mắt thú màu đỏ máu)
Nhất thời mười đạo hỏa diễm quang mang mang theo uy thế phá không trực tiếp hội tụ thành một đạo quang mang, trong nháy mắt ánh lửa thao thiên bao phủ ở trên người Tô Dật!
- Cẩn thận!
Một câu nói cùng phát ra từ trong miệng Hư Trần và Thôn Thôn, lúc Tô Dật ý thức được có gì đó không đúng, hắn liền ở trong chớp mắt thôi động Hỗn Nguyên Chí Tôn Công, một tia lôi điện lại thổi qua trước mắt lần nữa.
Mặc dù tốc độ lôi điện cực nhanh, nhưng trong chớp nhoáng này Tô Dật lại thấy động tác Hư Trần dường như chậm chạp vọt tới trước người mình.
Dùng một loại tư thế như lôi đình bạo kích, trong nháy mắt va chạm với yêu thú.
Thời điểm Tô Dật chớp mắt, Hư Trần đã bị sóng xung kích hung hăng đẩy lui lại, thân thể bay nhanh như điện, tất cả đều phát sinh ở trong đường tơ kẽ tóc!
"Ầm!"
Thôn Thôn đuổi tới, Hư Trần nặng nề đụng vào người Thôn Thôn, sắc mặt lập tức tái nhợt, toàn bộ khải giáp dày đặc lôi đình quanh thân rạn nứt.
Hư Trần nằm ở trên tay Thôn Thôn, khóe miệng cứng ngắc tràn đầy máu me, huyết quang màu đỏ như là đóa hoa nở rộ, khiến Hư Trần nhìn cực kì yếu ớt!
Dưới một kích nặng nề, âm thanh nổ tung cũng có vẻ hơi chậm chạp, lúc này tiếng vang ầm ầm mới truyền ra không gian!
Không nghỉ sóng lửa nổ tung giống như pháo hoa, mà năng lượng kinh khủng cũng lập tức phác hoạ ra vô số vòng tròn, mảnh vỡ không gian nhỏ bé gột rửa không trung, vô tình phiêu động.
Tô Dật trở lại bên người Thôn Thôn, nhìn Hư Trần trong vũng máu liền trở nên ngây ngẩn, sau khi nuốt một ngụm nước miếng, hắn nhanh chóng mang linh dịch và rễ cây Bích Huyết Linh Tham, cho Hư Trần uống vào.
- Bị trọng thương, nhưng may là không nguy hiểm đến tính mạng! Tiên thiên lôi thai chân thể của gia hỏa này thật sự là rợn cả người!
Lúc Xích Phi Hồng nhìn đến Hư Trần, thì hắn đã ngất đi.
Nhìn qua huynh đệ kết bái trước sau ngăn cản cho mình hai lần, nội tâm Tô Dật vô cùng xúc động, thẳng đến khi xác định Hư Trần chỉ là ngất đi, tâm thần Tô Dật mới an định lại.
Ánh mắt hạ xuống, từng cái sóng lửa lan tràn ra bốn phía giống như dây leo, đột nhiên Tô Dật làm ra một cái quyết định to gan.
- Thôn Thôn, bắt được Hổ Trì rồi sao?
Tô Dật ngưng lông mày nhìn Thôn Thôn đang vô cùng kinh ngạc, hình như Thôn Thôn cũng cảm thấy mình làm chuyện sai, nên bên trong hai con mắt bắn ra ánh sáng bất an.
- Ở trong bụng ta, đảm bảo hắn không chết được!
Thôn Thôn nhanh chóng nói.
Tô Dật nhẹ gật đầu, vậy chuyện còn lại bên trong biển lửa này chính là con yêu thú kia, một cái quyết định đủ để cho bất luận kẻ nào cũng phải cảm thấy hãi hùng khiếp vía được Tô Dật nói ra.
- Ngươi mang Hư Trần ra ngoài đi! Ta muốn xuống dưới tìm con yêu thú kia!
Ánh mắt Tô Dật trong suốt, bên trong không có một tia nghi vấn nào.
Đúng vậy, Tô Dật có thể cảm giác được yêu thú có điểm khác thường, nếu không phải vừa rồi Thôn Thôn đột nhiên chạy đến, Tô Dật đã có thể từ trong con mắt yêu thú tìm kiếm ra một tia bí mật.
Cái này cũng có thể là nguyên nhân Hổ Trì một mực ở đây tìm kiếm.
Tu vi Hư Trần còn chưa đủ ở trong biển lửa quá lâu, đặc biệt là còn chịu tổn thương nghiêm trọng như vậy, nên chỉ có thể để Thôn Thôn dẫn hắn đi ra ngoài trước.
Năng lượng vô cùng đáng sợ bành trướng ra quanh thân Tô Dật, âm thanh phong lôi tựa như kinh lôi trên cửu thiên vang vọng trong biển lửa, hai mắt Thôn Thôn khẽ nhúc nhích, nhìn Tô Dật nói ra:
- Thế nhưng chủ nhân, ta có thể giúp ngươi!
- Vậy không có cách nào chữa trị cho Hư Trần!
Ánh mắt Tô Dật nhìn chằm chằm phương hướng yêu thú rời đi, lúc này biển lửa đang bạo động, rất có thể khí tức sẽ biến mất trong chớp mắt!
- Tin tưởng chủ nhân của ngươi!
Quanh không trung lập tức vang lên giọng nói của Xích Phi Hồng, hắn đi theo Tô Dật lâu như vậy, không có người nào hiểu rõ Tô Dật hơn so với hắn.
Nếu như luận gan lớn, trên trời xuống đất không ai có thể so sánh, cho dù Thôn Thôn là cường giả Yêu Tông cảnh, thì thân phận chân thực của Tô Dật là Hỗn Độn Yêu Hoàng, Tô Dật chưa từng có thua khi dây dưa với Yêu tộc,.
- Tin tưởng ta, ta có nắm chắc! Chuyện bên ngoài giao cho ngươi, Thôn Thôn!
Tô Dật lưu lại một câu nói như vậy, trong nháy mắt hỏa quang quanh thân Tô Dật mở rộng ra, khí tức cổ xưa trải rộng ra một tầng lại một tầng, Tô Dật mang theo uy áp kinh người, lần nữa nuốt vào một bình linh dịch, xuyên phá không gian mà đi.
- Oanh!
Tia lửa bùng nổ, bên trong sóng khí ngập trời, hắc ảnh của Tô Dật xoắn nát hư không, khí thế kinh khủng theo thân ảnh đi xa dần dần bao phủ.
Thôn Thôn chăm chú nhìn thân ảnh Tô Dật, hàn ý trong hai con ngươi dần dần dâng lên, nó quay người lại nâng Hư Trần lên, hướng về phía không gian phía biển lửa mà đi!
Bên trong Phù Đồ Hỏa Hải, chư vị cường giả đã chờ xuất phát.
Viêm Diệt Thiên đứng ở trên sườn núi, ánh mắt Lam Xúc Liên, Tuyết Hồng Lâu cùng Độc Cô Vũ Mặc đều trở nên khẩn trương không thôi, chăm chú nhìn biển lửa lăn lộn ở bốn phía.
- Ta vẫn nên tự mình đi xuống thôi!
Viêm Diệt Thiên dùng một tay gỡ quần áo xuống, lộ ra cơ bắp khỏe mạnh quanh năm tu luyện bên trong biển lửa, phía trên phủ kín hỏa vân đặc trưng trong hỏa hải, óng ánh đỏ thẫm, loá mắt như đồ đằng, nhìn rất có phong thái dã tính!
Sau khi nói xong Viêm Diệt Thiên cũng không để ý chư vị trưởng lão khuyên can, khăng khăng đi đến bên cạnh biển lửa, kình phong hung hãn đập vào mặt khiến mắt Viêm Diệt Thiên hơi khép lại.
Đột nhiên hắn hít thở sâu một hơi, năng lượng kinh khủng quanh thân càn quét ra giống như sóng thần!
- Điện Tôn!
Đám cường giả Tư Không Tàng Tinh đứng ở trước người Viêm Diệt Thiên, Điện Tôn muốn tự mình xuống biển, khiến các cường giả làm sao ngồi yên được!
- Ầm ầm!
Đột nhiên không gian vỡ vụn, tia sáng chói mắt từ trước người vô số trưởng lão bắn ra, không gian vỡ nát tùy ý bắn ra ánh sáng, mấy chục đạo ánh sáng so với hỏa diễm trôi nổi trên biển lửa còn mạnh hơn!
- Ầm!
Đang lúc đám người chuẩn bị nhảy xuống biển lửa, đột nhiên cảm giác bốn phía biển lửa đang bốc lên, không trung coi như yên tĩnh cũng nhanh chóng hiện ra gợn sóng lật qua lật lại, toàn bộ không trung cũng vì đó mà run lên!
- Lui ra phía sau!
Viêm Diệt Thiên thấy thế hét lớn, một cỗ khí tức tràn ra, hai tay mở rộng, trong nháy mắt hai đầu Hỏa Long to lớn bao vây chúng trưởng lão và Tuyết Hồng Lâu lại, cùng nhau lùi về phía sau!
Giữa thiên địa, biển lửa cuồn cuộn, sóng biển đánh lên cao khoảng hơn ngàn mét, nham tương theo quán tính vọt lên tới điểm cao nhất, rồi lại rơi vào bên trong mặt biển một lần nữa.
Nhất thời, bên trong Vô Tận Hỏa Vực xuất hiện một trận hỏa vũ hung hãn không thể hiểu, ánh sáng hỏa diễm phô thiên cái địa khiến tất cả mọi người hít sâu một hơi!
- Thôn Thôn!
Độc Cô Vũ Mặc và Lam Xúc Liên cùng nhau chỉ vào bóng đen to lớn trong không trung nói.
Trong nháy mắt, tất cả các cường giả Thánh Điện ở đây nhao nhao bố trí ánh sáng nguyên khí, ánh mắt kinh hãi không thôi.
Trước mắt xuất hiện bóng đen to lớn khoảng mấy ngàn mét, bóng đen này tựa như núi cao, phát ra yêu khí hung hãn đủ để trấn áp hết thảy vạn vật trên thế gian!