← Quay lại trang sách

Chương 2312

Bên trong Cổ Chung, Tô Dật hít sâu một hơi, hai mắt như điện, lập tức cuộn mình thu hai tay lại, dùng lực lượng vô song trong thân thể bắt đầu truyền vào trong Kim Trấn Thiên Thạch, cường hãn chi thế cũng ở trong nháy mắt này triệt để phóng thích ra!

- Oanh!

Bên trong chuông, bởi vì Tô Dật tạo áp lực nên Hỏa Trấn Thiên Thạch phản kháng càng thêm hung mãnh.

Hỏa mãng cuồng bạo càn quét ra, Cổ Chung rung chuyển, lực lượng mạnh mẽ phía trên thân chuông tiết ra ngoài, xoắn nát hư không, nhưng lại bị Hỏa Lân Thiên Cực Thú đánh tan rã trong nháy mắt.

Tận mắt nhìn thấy tất cả chuyện tình phát sinh trước mắt, Hỏa Lân Thiên Cực Thú đã sớm hãi hùng khiếp vía. Thanh âm chầm chậm từ trong không trung truyền ra.

- Vì sao tên nhân loại này lại mạnh như vậy! Tiểu Lân, đến tột cùng thì người ngươi tìm là ai!

- Ầm ầm!

Một lát sau, không ngoài sự liệu, Yêu Thần chiến khải của Tô Dật cũng bắt đầu rạn nứt thành mảnh vỡ.

Ngay tại lúc đó, khí tức toàn thân Tô Dật bộc phát đến cực hạn, một bình linh dịch ở bên trong cơ thể đã bị tiêu hóa triệt để, nguyên khí vừa mới tiến vào Thái Hư thần hải, liền bị Tô Dật dùng lực lượng càng khủng bố hơn thôi động ra lần nữa!

- Tiếp tục!

Tô Dật đã không quan tâm gì nữa, trong mắt và trong đầu chỉ có Hỏa Trấn Thiên Thạch.

Chinh phục nó! Chinh phục nó! Chinh phục nó!

Không ngừng thôi miên bản thân, không ngừng đánh ra năng lượng về phía Hỏa Trấn Thiên Thạch!

Đột nhiên Tô Dật không tự chủ gào thét lên một tiếng, năng lượng Hỗn Nguyên Chí Tôn Công bàng bạc cuồn cuộn tràn ra.

Thời điểm dần dần cảm giác được năng lượng của Hỏa Trấn Thiên Thạch, Tô Dật mỉm cười, điều động Hỏa Tướng Linh Hồn ra.

- Dùng hỏa luyện hỏa! Ngươi nhất định là của ta! Kiếp trước là của ta, thì bây giờ cũng thế!

Tô Dật hét lớn một tiếng, nguyên khí hỏa thuộc tính càng thêm nồng đậm bao vây lấy Hỏa Trấn Thiên Thạch!

- Xoẹt!

Đột nhiên Hỏa Trấn Thiên Thạch đứng im, ánh sáng hạ xuống giống như là kết thúc.

Nó cũng không nghĩ tới, dưới tình huống nguy hiểm như này, Tô Dật lại lựa chọn dùng hỏa trị hỏa, mà không phải làm theo đạo lý ngũ hành tương khắc cầm Thủy Trấn Thiên Thạch đến chinh phục nó.

Kỳ thật đạo lý rất đơn giản, trong linh hồn thiên phẩm của Tô Dật, thủy tướng so với hỏa tướng kém hơn không ít, cho dù có Thủy Trấn Thiên Thạch ở đây, Tô Dật chưa chắc phát huy thực lực Thủy Trấn Thiên Thạch đến cực hạn.

Rất nhanh, ánh sáng Hỏa Trấn Thiên Thạch lại tỏa sáng giữa trời một lần nữa.

Như một đứa trẻ bị người chế giễu, bị biểu hiện của địch nhân trấn trụ, từ kinh ngạc đến chấn kinh lại đến nổi giận, rồi sau đó dùng sự phản kháng càng thêm bạo ngược để biểu hiện ra lửa giận của mình.

Từ xa nhìn lại, bên trong Cổ Chung có hai đoàn hỏa cầu thế lực ngang nhau, dao động to lớn bộc phát ra trong Cổ Chung, lại có vài tiếng nổ doạ người truyền ra.

- Oanh!

Tiếng chuông ầm ầm, chấn động thiên địa!

Đây là biểu hiện cực hạn mà võ giả nhân loại có thể làm được sao, thú hồn của Hỏa Lân Thiên Cực Thú không ngừng run rẩy, không thể phủ nhận, biểu hiện của Tô Dật đã chinh phục nó!

Hỏa Lân Thiên Cực Thú đánh giá ánh lửa bao phủ thân thể Tô Dật, run rẩy nói ra:

- Nhân loại, mặc kệ ngươi thành công hay không, ngươi cũng là nhân loại mạnh nhất mà ta biết đến! Mạnh nhất vạn năm qua!

Một khắc sau đó, Hỏa Lân Thiên Cực Thú đã bị biểu hiện của Tô Dật chinh phục triệt để!

- Hô!

Không có vòng sáng Hỗn Nguyên, cũng không có Yêu Thần chiến khải, Tô Dật chịu đựng nhiệt độ nóng bỏng thiêu đốt, sắc mặt dần dần trở nên dữ tợn.

Trong thoáng chốc, một tiếng long ngâm mạnh mẽ xung kích thiên địa, toàn thân Tô Dật hiện lên long văn, phía trên hai khuỷu tay cùng tứ chi hiển hiện màu vàng óng ánh, long uy hiển hách.

Thời điểm hai đạo hỏa cầu giằng co, sau lưng Tô Dật bất ngờ xuất hiện hư ảnh Kim Long cùng Đế Tước.

Ngũ trảo Kim Long sinh phong, Đế Tước thần hỏa lao ra, hai đạo năng lượng lay động đất trời cho Tô Dật lực lượng cuối cùng.

Có thể nói, Tô Dật đã xuất ra tất cả thủ đoạn, nhất định hắn phải thắng trận này!

- Phá!

Tô Dật gầm thét.

Hai con ngươi chứa đầy lửa giận, Tô Dật cắn chặt hàm răng kiệt lực khống chế năng lượng linh hồn trôi đi, không biết từ chỗ nào trên thân thể, lại bộc phát ra năng lượng hỏa thuộc tính kinh khủng một lần nữa.

- Ầm!

Hai luồng hỏa diễm đụng vào nhau, Xích Phi Hồng và Hỏa Lân Thiên Cực Thú theo tiếng kêu nhìn lại, điểm sáng màu đỏ tựa như ngôi sao treo ở phía trên tinh hà óng ánh.

Lập loè tỏa sáng, khí thế kinh người!

Thế mà một tên nhân loại Nguyên Tông cảnh có thể kiên trì đến nước này!

Quả thực là nghe rợn cả người!

Ánh mắt Hỏa Lân Thiên Cực Thú rung động, như muốn phủ phục xuống, đây là Kim Long và Đế Tước, vậy mà đồng thời xuất hiện ở bên trong thân thể của nhân loại!

Phía trên bầu trời, Hỏa Lân Thiên Cực Thú đã không thể bình tĩnh nổi.

- Ngao ô!

Lúc này, bên ngoài sơn cốc, có một đạo thanh âm hung hãn nhanh chóng truyền đến, phía trên lông mày Thiên Cực Thú hiện ra vẻ mỉm cười, nói:

- Tiểu Lân cũng lo lắng hắn có thể thành công hay không sao? Hiện tại ngươi không thể tiến đến!

Vừa mới nói xong, khóe mắt gần như điên cuồng của Tô Dật lại hiện lên một tia ngoan lệ, dùng năng lực thần thú đối kháng năng lượng cực hạn, cuối cùng cũng không phải kế lâu dài.

Rất nhanh, hư ảnh hóa thành vô số điểm sáng tiêu tán.

Bên trong Cổ Chung, điểm sáng chói lọi, vô cùng lấp lánh!

Lần này, Tô Dật thật sự dùng lực lượng máu thịt của mình đối kháng lực lượng hỏa thuộc tính kinh khủng.

Tu hành hỏa thuộc tính lâu như vậy, cũng chưa bao giờ chân chính đọ sức với hỏa diễm đến nước này, đoán chừng về sau sẽ không có nữa.

- Xì xì xì!

Kim cương chi thể cộng thêm Nguyên Dương Thiên Long Cốt, đột nhiên trầm xuống phía dưới, hai chân Tô Dật giống như bị núi lớn đè ép, không ngừng trùng xuống dưới.

Thời điểm hai chân đều chìm xuống, máu thịt quanh người Tô Dật xuất hiện đường vân hỏa diễm làm người ta thấy mà kinh sợ, tầng tầng lớp lớp, tựa như huyết sắc long lân, cực kì đáng sợ!

- XÌ... Thử!

Âm thanh mạch máu kéo căng khiến người ta vô cùng chấn kinh, trong giây lát, cơ bắp cũng bành trướng theo.

Máu thịt vốn không tính là rắn chắc lúc này cũng căng lên, nhìn rất giống Vương Thượng Vũ.

- Tiểu tử, thật sự muốn tiếp tục sao?

Xích Phi Hồng cũng dốc hết toàn lực nằm trên mặt đất, ánh mắt bắt đầu rời rạc, sắc mặt uể oải hư nhược khiến người ta thấy mà đau lòng.

Dễ dàng nhìn ra được, vô luận là Xích Phi Hồng hay là Tô Dật, đều đã đến đường cùng rồi.

Năng lượng hỏa thuộc tính hung hãn trong lòng bàn tay đã triệt để bao phủ Hỏa Trấn Thiên Thạch, xa xa nhìn lại, như là xúc tu bạch tuộc, muốn nuốt trọn toàn bộ Hỏa Trấn Thiên Thạch.

- Đã đến nước này! Ta không thể thua!

Hai mắt Tô Dật đã không còn màu đen, bên trong kim quang hiện ra vẻ suy yếu.

Dù vậy, Tô Dật vẫn đang thử lĩnh ngộ quy tắc năng lượng của Hỏa Trấn Thiên Thạch, tựa như luyện hóa Thủy Trấn Thiên Thạch.

- Không thể ngừng! Không thể ngừng!

Giống như là một loại chấp niệm, lại giống là một loại cảm giác muốn vượt qua bản thân, Tô Dật vẫn cắn răng kiên trì.

Nhìn qua vô số đường vân huyền ảo dần dần lan tràn ra phía trên Hỏa Trấn Thiên Thạch, tiếng gió vừa mới áp bách cũng đã bắt đầu suy yếu. Khóe miệng Tô Dật nâng lên một nụ cười thê lương.

Hai con ngươi Hỏa Lân Thiên Cực Thú lập tức dao động, đã đến thời điểm mấu chốt, Hỏa Lân Thiên Cực Thú nhìn qua Tô Dật lớn tiếng quát:

- Ta tới giúp ngươi!