← Quay lại trang sách

Chương 2314

Viêm Lân!

Khuôn mặt Tô Dật hơi run rẩy, trong mắt tràn ngập vẻ không thể tin được, thân thể đau nhức kịch liệt khiến trái tim nhảy lên, nhìn thiếu niên máu thịt be bét trước mắt, đây không phải huynh đệ Viêm Lân của hắn thì còn có thể là ai?

Vậy người ở trong Phù Đồ Hỏa Hải, muốn tiếp cận hắn chính là Viêm Lân sao?

Người mang Tô Dật vào Hồng Hà sơn cốc, cũng chính là huynh đệ Viêm Lân của hắn.

Thời gian lâu như vậy, Viêm Lân cũng không có nằm xuống, mà vẫn luôn ở trong Phù Đồ Hỏa Hải.

Vô số nghi vấn quanh quẩn ở trong lòng Tô Dật, ánh mắt run rẩy, cái mũi Tô Dật chua chua, lập tức nhìn thương thế trên người Viêm Lân.

Thực lực vốn đã tới Yêu Vực cảnh, lúc này lại hạ xuống, một lần nữa Viêm Lân hóa thành nhân hình, thực lực khôi phục đến Yêu Tông cảnh nhất trọng.

Tại sao Viêm Lân lại hóa thân thành Hỏa Lân Thiên Cực Thú?

Tô Dật mang theo nghi vấn, nhanh chóng ngồi xổm xuống, đánh giá Viêm Lân, cả khuôn mặt bị vảy màu đen bao lấy, tóc tai rối bời cùng da đầu thưa thớt đan xen vào nhau.

Bộ mặt lân phiến còn có nếp nhăn và gân xanh hiển hiện, mặc dù có chút xấu xí, nhưng đây là lại khuôn mặt Tô Dật vô cùng quen thuộc, khác biệt duy nhất chính là, lân phiến vốn màu đen đã bị phai nhạt, không còn dữ tợn giống như lúc trước.

Lúc này lân phiến hé mở, trên thân thể vỡ vụn của Viêm Lân tràn đầy tiên huyết, nhìn qua vô cùng thê thảm.

- Phốc oa!

Viêm Lân nửa tỉnh nửa mê, trong miệng không ngừng phun ra máu tươi, khóe mắt co rúm lại nhìn Tô Dật.

- Tứ đệ!

Viêm Lân cười nói, nhìn qua thân thể rốt cục cũng hóa thành hình người, trong mắt tràn ngập vẻ mất mác.

Vẻ mặt Tô Dật trở nên khẩn trương, cầm thật chặt cánh tay bao phủ đầy vẩy đen của Viêm Lân, gật đầu nói:

- Không cần nói, ta đến chữa thương cho ngươi!

Tô Dật lập tức đỡ Viêm Lân dậy, mỗi người uống vào một bình linh dịch.

Trong chốc lát kình khí tràn vào thân thể Tô Dật, lúc này hắn mới phát giác được thương thế bên trong cơ thể Viêm Lân nghiêm trọng đến cỡ nào.

- Xoẹt!

Huyền Linh Thần Mạch hơi dãn ra, Tô Dật cũng bị trọng thương nhưng cố nén đau, truyền nguyên khí vào bên trong cơ thể Viêm Lân.

- Ông!

Ánh sáng nguyên khí phun trào, không gian quanh người Tô Dật và Viêm Lân dao động kịch liệt, lúc này thanh âm của Hỏa Lân Thiên Cực Thú chầm chậm truyền đến.

- Không nghĩ tới ngươi và Tiểu Lân có quan hệ sâu như thế!

Hai tay phun trào ánh sáng, Tô Dật chậm rãi mở mắt ra, một cỗ uy áp lan tràn quanh không trung, bờ môi Tô Dật trắng bệch nói:

- Tiền bối, rốt cuộc chuyện này là như thế nào?

- Tất cả chuyện này đều bắt đầu từ thành kiến của nhân loại!

Khóe miệng Hỏa Lân Thiên Cực Thú hơi động, trong nháy mắt sắc mặt hư nhược trở nên nghiêm túc, ngồi ở bên cạnh hai người, thủ vững đan điền, bắt đầu chữa thương.

Trong lúc chữa thương Hỏa Lân Thiên Cực Thú nhìn thoáng qua hai người, bờ môi khẽ động, nói lại tất cả mọi chuyện từ khi Viêm Lân đến nơi đây.

Hóa ra sau khi Thánh Võ Đại Hội kết thúc, Hư Trần và Viêm Lân đều bị Tiên Thiên lôi pháp truyền tống về Thái Thanh đại lục.

Đương nhiên, trước khi có tin tức của Tô Dật, Viêm Lân đi theo Hư Trần trở về Lôi Viêm thánh điện.

Trước đó cũng từng nói qua, Viêm Lân là đời sau của Yêu tộc cùng nhân tộc.

Bên trong một ngàn đời sau, cũng chỉ có một cái là đạt tới gần bình thường.

Còn lại chín trăm chín mươi chín cái không phải nửa đường chết yểu, thì sẽ trở thành nửa người nửa thú.

Ở Thiên Man đại lục, làm sao võ giả nhân loại có thể chấp nhận loại nửa người nửa thú, bên trong chợ đen, sinh vật nửa người nửa thú đều bị người ta mua trở về xem như súc vật và đồ chơi.

Đương nhiên, trừ một số trường hợp sinh vật nửa người nửa thú sinh ra có được sức mạnh khiến nhân loại không thể coi thường.

Lúc bình thường Viêm Lân cũng là thân thể nửa người nửa thú, hơi tiếp cận bán yêu chi thể.

- Thời điểm huynh đệ kết bái của Tiểu Lân dẫn nó vào bên trong, tự nhiên phải chịu rất nhiều ý kiến và sự khinh bỉ từ những võ giả Chí Tôn kia, làm người chỗ dung thân!

Nói đến đây, trong mắt Hỏa Lân Thiên Cực Thú xen lẫn một chút dao động cùng tức giận.

Thân là Hỏa Lân Thiên Cực Thú chí tôn Yêu tộc, trông thấy đời sau của mình bị người khinh thị như vậy, khẳng định trong lòng hắn cực kì khó chịu.

- Vậy còn về sau thì sao!

Hai tay Tô Dật chống đỡ về phía trước, con ngươi run rẩy, trong nháy mắt khí tức thê lương bao vây Viêm Lân.

- Nghe Tiểu Lân nói, huynh đệ của hắn vì muốn cho nó vui vẻ, liền để nó đi vào bên cạnh Phù Đồ Hỏa Hải tu luyện cùng chữa thương, rời xa đám người kia. Có một lần, vị huynh đệ kia giống như muốn đi tham gia cái đại hội gì đó, đi rất vội vàng, liền mang cái lệnh bài chế tạo từ mảnh vỡ Trấn Thiên Thạch ném vào trong biển lửa!

Hỏa Lân Thiên Cực Thú ho khan một tiếng, ánh mắt chớp động, rồi tiếp tục nói:

- Có lẽ thiên ý, đã chỉ dẫn Tiểu Lân đi vào trong sơn cốc này.

Sự tình phía sau chính là cả hai nhận nhau, Viêm Lân hiểu rõ hóa ra mình là là đời sau của Hỏa Lân Thiên Cực Thú.

Vì tiêu trừ thành kiến, để cho mình có thể trở thành bán yêu chi thể trong truyền thuyết, hắn liền quyết định lợi dụng mảnh vỡ, luyện hóa Hỏa Trấn Thiên Thạch.

Thế nhưng không ngờ tới, vừa mới luyện hóa, Viêm Lân đã bị ngọn lửa phản phệ, cả người nhanh chóng bành trướng, trở thành một con Hỏa Lân Thiên Cực Ấu Thú chân chính, tu vi trực tiếp bay lên.

Cũng bởi vì hắn tùy tiện nếm thử, mà thương thế càng thêm nghiêm trọng.

Nếu như không có Phù Đồ Thiết Lệnh bảo vệ, chỉ sợ đã nhanh chóng hóa thành một đống tro tàn.

Hỏa Lân Thiên Cực Thú liền mang Viêm Lân đi ra, để hắn ở trong Phù Đồ Hỏa Hải chậm rãi tiêu hóa cực hạn hỏa diễm ở bên trong cơ thể.

Về sau Tô Dật lại tiến vào Hồng Hà sơn cốc, tất cả đều giống như là thiên ý vậy.

- Thành kiến của nhân loại tựa như núi lớn, không có lực lượng mạnh mẽ phá hư, mãi mãi cũng không thay đổi được!

Hỏa Lân Thiên Cực Thú khẽ cười khổ, nhìn Tiểu Lân đang hôn mê, trong mắt tràn đầy vẻ từ ái.

- Nhưng cũng may trong họa có phúc, mặc dù Viêm Lân trúng hỏa độc, nhưng cả người đã triệt để tiến hóa thành bán yêu chi thể, sau này tất nhiên có thể trở thành Chí Tôn cường giả quét ngang cửu thiên thập địa, đứng đầu tứ hải bát hoang!

Tô Dật nhìn lân giáp đang dần dần trút bỏ trên thân thể Viêm Lân, khóe miệng hơi cong lên.

Bên trong ánh sáng hỏa diễm, tu vi Viêm Lân đã ổn định ở Yêu Tông cảnh nhất trọng.

Vốn thương thế ở Thánh Võ Đại Hội cộng thêm Trấn Thiên Thạch phản phệ, lại thêm việc bộc phát tinh huyết, đã khiến Viêm Lân yếu đuối không chịu nổi.

- Cũng may tất cả đã kết thúc!

Tô Dật thở dài một hơi, thu liễm nguyên khí, hạ cánh tay xuống, trong nháy mắt khí tức toàn thân lại uể oải đi không ít.

Tô Dật nhẹ nhàng để Viêm Lân xuống đất, đi đến một bên, bắt đầu chữa thương cho chính mình.

Lúc này, Tô Dật chỉ có thể nhanh chóng chữa trị thương thế đã gần tới mức lửa xém lông mày xuống, không thể để ý tới cái khác nữa.

Thương thế của hắn cũng vô cùng nghiêm trọng.

Tô Dật ngồi xếp bằng ở trong sơn cốc, bão táp kinh khủng, nguyên khí hung hãn mang theo khí thế bàng bạc bay thẳng lên trời, cả người Tô Dật nhanh chóng tiến vào trạng thái chữa thương.

Thời gian chầm chậm trôi qua như cát chảy.

Lúc Tô Dật mở hai mắt ra một lần nữa, Hỏa Lân Thiên Cực Thú cũng đã chờ ở một bên, bước chân hư nhược có chút lảo đảo, nhìn qua Hỏa Lân Thiên Cực Thú giống như một vị lão nhân.

- Nhân loại, đến tột cùng thì ngươi là ai?

Thấy Tô Dật có khí tức Yêu tộc mạnh mẽ, có thể so với Chí Tôn, ánh mắt Hỏa Lân Thiên Cực Thú trở nên rung động.

Tô Dật hít thở sâu một hơi, cúi đầu thật sâu với Hỏa Lân Thiên Cực Thú.