← Quay lại trang sách

Chương 2315

Tô Dật nhớ tới thân phận Hỗn Nguyên Yêu Hoàng của hắn, mà chính hắn lại đến từ Địa Cầu, quả thật không có hoài nghi, trong mắt Tô Dật lấp lóe tinh quang, nói.

- Kỳ thật ta cũng không biết ta là ai!

- Ầm ầm!

Lúc này hỏa vân màu đỏ thẫm ở phía chân trời bầu trời không ngừng tan ra, âm thanh hung hãn như là yêu thú tiến công vang vọng khắp nơi.

- Tiền bối, chúng ta nhanh đi ra ngoài đi! Phù Đồ Hỏa Hải bởi vì Trấn Thiên Thạch mà thành, bây giờ Trấn Thiên Thạch không còn, sợ rằng Phù Đồ Hỏa Hải sẽ biến thành địa ngục mất!

Tô Dật vội la lên.

Nói xong Tô Dật liền đi tới bên cạnh Viêm Lân, phóng xuất ra khí tức mênh mông, cõng Viêm Lân vẫn còn vô cùng suy yếu lên vai.

Giờ phút này, ánh mắt Hỏa Lân Thiên Cực Thú hơi động, nhìn về phía không gian vặn vẹo, lại hóa thành yêu thú to lớn che khuất bầu trời lần nữa, thanh âm quanh quẩn không trung, chậm rãi rơi xuống.

- Ta đã ở đây quá lâu, ta không muốn ra ngoài! Biển lửa lật úp, ta muốn vì sinh linh nơi này làm một chuyện cuối cùng!

Bên trong con mắt đỏ ngầu của Hỏa Lân Thiên Cực Thú bắn ra tia sáng.

So sánh với lúc trước, hiện tại Tô Dật phát hiện luyện hóa Trấn Thiên Thạch, khiến thương tích của Hỏa Lân Thiên Cực Thú càng thêm nặng.

- Nhân loại, ta ở chỗ này chờ ngươi đến nói cho ta biết bí mật Trấn Thiên Thạch! Cuối cùng nói cho ta biết tên của ngươi đi!

Hỏa Lân Thiên Cực Thú ở bên trong hỏa diễm quát lớn.

Thanh âm rơi xuống, bão táp khủng bố lại càn quét ra lần nữa, một cái khe hở vắt ngang thiên địa, đây là cực hạn mà Hỏa Lân Thiên Cực Thú có thể làm được.

- Tiền bối!

Nghe vậy, ánh mắt Tô Dật giật giật, ánh sáng trong suốt chảy ra, nhìn chăm chú vào vết nứt không gian giữa thiên địa.

- Ầm ầm!

Từng đoàn năng lượng hỏa diễm kinh khủng che đậy thiên địa, ùn ùn kéo tới.

Rất nhanh, bầu trời trên mảnh sơn cốc này không còn tồn tại, biển lửa cũng tùy ý cuộn lên!

Tô Dật cắn chặt hàm răng, nhìn lên Hỏa Lân Thiên Cực Thú trên bầu trời, đây chính là thành kiến trong miệng lão giả sao!

Từ trước đến nay người và yêu vẫn luôn đối địch!

Ai có thể nghĩ tới, cuối cùng Lôi Viêm thánh điện lại nhờ một vị lão giả Yêu tộc không liên quan đến bảo vệ!

Muốn bài trừ thành kiến! Phải bài trừ thành kiến trong lòng!

- Đa tạ tiền bối, ta sẽ trở về nói bí mật Trấn Thiên Thạch! Mặt khác, ta gọi là Hỗn Nguyên Yêu Hoàng! Vương của chúng thần chi giới!

Khóe miệng Tô Dật khẽ nhếch lên, sau khi nói xong câu đó, ba luồng dao động khiếp sợ từ bên trong cơ thể đồng thời truyền ra, theo thứ tự là Hồn Mạch thú, Xích Phi Hồng và Linh Thiên Tuyết.

Câu nói này cũng là Tô Dật tự nói với mình, đi tiếp thu thân phận Hỗn Nguyên Yêu Hoàng.

Tô Dật muốn hiểu rõ tất cả về Hỗn Nguyên Yêu Hoàng, tìn hiểu rõ ngọn nguồn thái cổ đại kiếp năm đó, bài trừ thành kiến về Hỗn Nguyên Yêu Hoàng tại chúng thần chi giới.

Thập nhị thần thú chờ đợi vạn năm, còn có những sinh linh lương thiện như Thôn Thôn, Hỏa Lân Thiên Cực Thú, làm sao Hỗn Nguyên Yêu Hoàng có thể không trở về!

Bỗng dưng, Tô Dật cõng Viêm Lân lên lưng, ánh mắt nhìn về phía không gian bão táp trên bầu trời.

Khóe miệng hơi động, trong tay lập tức có một đạo hư ảnh Kim Long gào thét mà ra, long uy cuồng bạo hủy thiên diệt địa, cuồn cuộn không ngừng!

- Kim Long Quán Thiên Chỉ!

- Ngao rống!

Kim quang bắn ra, mềm mại không dứt!

Dải lụa hóa thành long ảnh, ánh sáng kim sắc chiếu rọi thiên địa, khiến mảnh đất cổ lão tang thương này lóe lên ánh sáng óng ánh sau cùng!

Khe hở khép lại, núi sông sụp đổ, vô số hỏa cầu bắn vọt ra, tựa như địa ngục liệt hỏa.

Hỏa Lân Thiên Cực Thú nhìn lên bầu trời dần dần hợp lại thành một thể, âm thanh nặng nề chậm rãi rơi xuống, lớn tiếng cười nói:

- Nhân loại thú vị, giúp ta chăm sóc Tiểu Lân thật tốt!

Một giây sau, huyết quang vung vãi, yêu khí mênh mông trải ra giữa thiên địa, ánh lửa vô cùng vô tận giống như bị bàn tay to lớn màu đỏ ngòm khống chế.

Thiên địa u ám, thế giới u ám!

⚝ ✽ ⚝

Sau khi Lam Xúc Liên và Độc Cô Vũ Mặc mời tất cả trưởng lão kết ấn đến, hai người liền nhìn lên trên không Phù Đồ Hỏa Hải, năng lượng mạnh mẽ, sóng ánh sáng càn quét, khiến linh hồn người ta rung động.

Sóng lửa quanh quẩn đầy trời, khiến bầu trời bên trên Lôi Viêm thánh điện sáng như ban ngày!

- Còn chưa đi ra sao?

Độc Cô Vũ Mặc và Lam Xúc Liên đứng ở phía sau, mấy đợt biển lửa bốc lên khiến tâm hồn hai người run rẩy.

Vẻ mặt Lam Xúc Liên buồn thiu, hai tay giữ trước người, sóng lửa thổi bay mái tóc dài, lướt qua hai con ngươi.

- Chịu đựng! Đây là đợt thứ năm! Khẳng định là tiểu tử kia đang làm ầm ĩ! Nhất định không thể từ bỏ!

Toàn thân Viêm Diệt Thiên tràn đầy khí tức hung hãn, hai tay lăng không xuất ra, trong mắt tràn ngập ánh sáng kích động, cao giọng nói.

- Uống!

Đột nhiên, mấy chục tên cường giả sau lưng nhao nhao cổ vũ ủng hộ, vẻ kích động lướt qua trên mặt.

Mặc dù không rõ vì sao Viêm Diệt Thiên để ý tiểu tử này như vậy, nhưng có thể xâm nhập vào trong Phù Đồ Hỏa Hải đến tình trạng này, cũng là kỳ tài thiên cổ.

Lập tức, đám người đều hét lớn, hai tay quét ngang, hỏa văn huyền ảo bắn vọt vào trong thiên địa, ánh sáng hỏa diễm trong không trung tựa như đang sống, sôi trào mãnh liệt!

- Hô long!

Khi tất cả mọi người đang cổ vũ ủng hộ, Phù Đồ Hỏa Hải liền sôi trào như một cái nồi lớn, dung nham cuồn cuộn sôi trào mãnh liệt.

Trong nháy mắt, khí tức hỏa diễm tràn ngập ở giữa không trung, ánh lửa bắn ra đầy trời, bên trong pháp trận lập tức nổi lên gió mây, năng lượng hủy diệt nóng bỏng phóng thích ra tựa như bão táp.

Âm thanh rung trời, không gian rung động!

- Ầm!

Một làn sóng lại một làn sóng, năng lượng điên cuồng như muốn thôn phệ vạn vật thế gian, giống như một đầu diệt thế yêu thú, mở ra cái miệng lớn dính máu, nuốt gọn đám người Viêm Diệt Thiên!

- Chịu đựng!

Viêm Diệt Thiên cảm nhận được uy áp không hề tầm thường, con ngươi đột nhiên mở lớn, bắp thịt cả người run lên, ánh lửa trên thân thể điên cuồng lấp lóe, quát lớn:

- Lại tới! Chịu đựng!

Trong chớp nhoáng này, tất cả mọi người ở đây cũng có thể cảm giác được lần này so với năm lần trước càng thêm mãnh liệt hung hãn.

Phía dưới sát khí sôi trào, khí tức cuồng bạo gần như muốn lật tung toàn bộ Lôi Viêm thánh điện.

Đây là tiết tấu muốn diệt tông!

Lập tức, cả đám người Lam Xúc Liên và Độc Cô Vũ Mặc cũng đều giật mình, họ không suy nghĩ quá nhiều, tổ chim bị phá thì trứng còn có thể nguyên vẹn hay không, vì thế nhanh chóng xông lên bầu trời.

- Ta đến giúp đỡ các ngươi!

Ánh sáng nguyên khí bắn ra, khuôn mặt Lam Xúc Liên và Độc Cô Vũ Mặc cũng đột nhiên run rẩy theo, vừa mới tiếp xúc với khí tức nhiệt hỏa hung hãn, ánh mắt hai người đồng thời rung động, ngực ngòn ngọt.

Ngọn lửa tràn ra vô cùng hừng hực, hoàn toàn không phải sức người có thể đông kết!

- Tại sao lại mạnh như vậy!

Khóe miệng Lam Xúc Liên hơi mở ra, vẻ giật mình lướt qua mắt.

Sắc mặt Viêm Diệt Thiên cũng trở nên trầm lặng, khí tức hung hãn khiến hắn cũng mười phần khổ sở, thấp giọng nói:

- Tiểu cô nương, ta ghi nhớ ân tình này, ngươi tốt hơn Thiên Quân nhiều!

- Ta cám ơn!

Lam Xúc Liên trừng mắt một cái, đến lúc này rồi mà một nhất tông chi chủ như Viêm Diệt Thiên, lại lấy nàng ra so sánh cùng Thiên Quân.

Nhớ tới sự tình Thiên Lan Hải Thành làm với Tô Dật, chỉ sợ sau này giữa Thiên Lan Hải Thành và Lôi Viêm thánh điện sẽ có một cái có thể tiến thêm một bước, lập tức phân cao thấp!