Chương 2316
Đột nhiên, khóe miệng Lam Xúc Liên hiện lên một đường vòng cung, cảm giác dưới thân một cỗ lực lượng mãnh liệt trước nay chưa từng có truyền lên, liền lớn tiếng nói:
- Vũ Mặc, cẩn thận!
- Ngao rống!
Đám người đứng trên đỉnh công trình kiến trúc trong biển lửa nhìn xuống phía dưới, lúc này Phù Đồ Hỏa Hải, sóng nhiệt lăn lộn, một đạo cực kỳ hung hãn kim sắc thủy triều từ dưới đáy cuồn cuộn mà đến!
Trong nháy mắt, tất cả mọi người cảm giác được lần này không phải thế công bình thường, trong lòng Viêm Diệt Thiên tuôn ra dự cảm nguy hiểm, nhanh chóng quay ra sau lưng hô to:
- Không ngăn được nữa, trưởng lão nghe ta mệnh lệnh, tất cả mọi người lập tức thu tay!
Nghe thấy câu nói này, sắc mặt các trưởng lão ở đây đều ngưng trọng, mảng lớn không gian trước người tan rã, thủy triều lửa to lớn tựa như bàn tay khổng lồ vọt tới, uy thế kinh người.
Tất cả mọi người biết nếu tiếp tục chống đỡ, sẽ chỉ là ngọc đá cùng vỡ!
Không chỉ không gánh được Phù Đồ Hỏa Hải, mà ngay cả các trưởng lão cũng sẽ chịu tổn thương!
- Ầm!
Sau khi cùng nhau kêu lên, từng đạo chưởng ấn huyền diệu thu liễm trong nháy mắt, mấy chục đạo ánh sáng nguyên khí đánh ra thiên địa, thân ảnh cường giả thuấn di như điện, nhanh chóng lùi về sau!
Ngay tại lúc đó, toàn bộ công trình kiến trúc trong Phù Đồ Hỏa Hải hóa thành mảnh vỡ.
Sóng lửa cao mấy ngàn mét tràn ra thiên địa, năng lượng bàng bạc như mãnh hổ, không gian xung quanh cũng vặn vẹo theo!
- Ầm!
Hỏa trụ vô tình tựa như ác long, trực lao lên vân tiêu, muốn thôn tính toàn bộ tầng mây mấy ngàn mét chung quanh!
Phía dưới khí thế cuồn cuộn, đám người nhanh chóng rời xa Phù Đồ Hỏa Hải, động tĩnh rung trời khiến ánh mắt tất cả cường giả đỉnh cấp ở đây kinh hãi.
Cột lửa tỏa ra ánh sáng chói mắt và năng lượng kinh người, không gian cũng nhanh chóng vặn vẹo theo, vết rách che kín bầu trời, toàn bộ bầu trời phía trên Lôi Viêm thánh điện như biến thành địa ngục.
- Đến tột cùng thì dưới đáy xảy ra chuyện gì! Chẳng lẽ toàn bộ Phù Đồ Hỏa Hải muốn lật úp sao!
- Tiểu tử kia là ai! Vậy mà để Thánh Điện chật vật như thế!
- Tiểu tử này, giơ tay nhấc chân là muốn tiêu diệt Lôi Viêm thánh điện ta triệt để hay sao!
Tất cả Chí Tôn cường giả đứng lơ lửng trên không, ánh mắt dữ tợn.
Những người này có ai không phải là tông sư võ học Thiên Man đại lục, nhưng khi nhìn thấy trường hợp như vậy, vẫn hãi hùng khiếp vía.
- Phanh phanh!
Ánh sáng hỏa diễm nương mang theo kim quang lượn lờ, một đầu kim sắc long thân ầm ầm xung kích thiên địa, năng lượng hủy diệt lập tức lan tràn, xé rách không gian thành mảnh vỡ tiêu tán.
- Phần phật!
Giờ phút này, phía trên đỉnh từng cái cung điện của Lôi Viêm thánh điện, đã hội tụ không biết bao nhiêu người.
Động tĩnh lớn đến trình độ này, tất cả võ giả chí cường của Lôi Viêm thánh điện đã biết hôm nay Phù Đồ Hỏa Hải sẽ phát sinh chuyện lớn.
Đặc biệt hôm nay còn là Tế Hỏa Đại Điển.
Lúc này, có rất nhiều cường giả tuổi trẻ đi đầu rời khỏi Phù Đồ Hỏa Hải, ánh mắt tựa như ngốc trệ, nhìn về phương hướng biển lửa.
Cho dù rời xa biển lửa hơn vạn dặm, lực lượng khủng bố này vẫn làm cho tất cả mọi người biết, nếu tới gần nơi đó, ai cũng không chịu nổi!
- Ai da, may mà chúng ta lui ra trước tiên, hôm nay đâu phải Tế Hỏa Đại Điển! Đây rõ ràng là tế ta mà!
- Rốt cuộc phía dưới Phù Đồ Hỏa Hải đã xảy ra chuyện gì! Đây là Hư Trần làm ra sao!
- Thật đáng sợ! Nếu làm không tốt, sợ là hôm nay Thánh Điện sẽ hỏng việc!
Sau khi quan sát từ đằng xa, ánh mắt tất cả mọi người ở đây đều chấn động, nhìn về phía biển lửa nuốt nước miếng, không thể tin!
- Phanh phanh!
Âm thanh không gian rạn nứt điên cuồng truyền ra, cột lửa to lớn xung kích thiên địa trọn vẹn mười lăm phút, theo ngọn lửa tiêu tán, toàn bộ hư ảnh Kim Long triệt để xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Bên trong hư ảnh, Kim Long sinh động như thật, phía trên long lân chảy ra hỏa diễm, tự dưng thêm mấy phần bá khí!
Đầu rồng to lớn gào thét với thiên địa, mắt rồng bắn ra ánh sáng màu vàng, tựa như tinh hồn hội tụ ngàn vạn sông núi, quan sát thiên địa, bá khí tuyệt luân!
Mà lúc này, bên trong hư ảnh có một thiếu niên bị ánh sáng vàng kim bao phủ, toàn thân được thần mang gia trì, áo bào xanh sau lưng bay phần phật, yêu khí lan tràn, giống như Thiên Địa Chí Tôn!
(thần mang: ánh sáng thần thánh)
Ánh mắt Lam Xúc Liên và Độc Cô Vũ Mặc chăm chú nhìn lên hình bóng bên trong hư ảnh, rồi đồng thời đạp mạnh hướng về phía trước, cao giọng vui vẻ nói:
- Tô Dật!
Sau khi thấy rõ ràng bóng người, thân thể Viêm Diệt Thiên cũng run rẩy theo, khí tức giống như ngọn lửa xung kích mà ra, quát lớn:
- Tô Dật! Quả nhiên là tiểu tử ngươi!
- Xoẹt!
Tô Dật đứng trên cao, sắc mặt cực kỳ tái nhợt, vết máu chậm rãi tràn ra phía dưới áo bào, ánh mắt thâm thúy nhìn chăm chú các cường giả dưới trận, chỗ sâu trong đồng tử không khỏi lướt qua một tia tàn nhẫn.
Tô Dật không giận Lôi Viêm thánh điện, mà là giận Hỏa Lân Thiên Cực Thú dùng tính mạng của mình bảo vệ tất cả mọi người ở đây.
Nhìn qua tất cả ánh mắt nghiêm nghị, đáy lòng Tô Dật tràn ngập cảm xúc đắng chát, tiện tay vung lên, quanh thân trào lên một đạo ánh sáng màu vàng khủng bố, khí tức Kim Long hung hãn tùy ý bao phủ ở trên không Lôi Viêm thánh điện!
Qua giây lát, sóng lửa biến mất, vô số kim quang hóa thành điểm sáng rơi xuống mặt đất, phía dưới càn khôn, ánh nắng chiếu rọi.
Tất cả khôi phục lại như thường, cường giả Lôi Viêm thánh điện nhìn khí tức Kim Long vừa xuất hiện, đều trở nên ngốc trệ trong nháy mắt.
Cái này là khí tức Kim Long, là người của Long gia sao?
Bỗng nhiên, sắc mặt Viêm Diệt Thiên cũng biến thành có chút khó coi, thời điểm Tô Dật ở Thiên Phong Bài Vị Chiến còn không có triệt để bộc phát ra khí tức Kim Long, thân ảnh lão lóe lên, đi đến trước mặt Tô Dật, thần sắc có chút kỳ quái.
- Tô Dật, rốt cục ngươi cũng đi ra!
Lam Xúc Liên và Độc Cô Vũ Mặc lao vùn vụt tới, sau khi nhìn thấy thương thế trên người Tô Dật liền giật mình, trong đôi mắt đẹp có dao động lướt qua.
Tô Dật nhìn về phía hai người, nhẹ gật đầu, chỉ thấy trong mắt các vị cường giả phun trào ra vẻ kiêng kị cùng đề phòng, lông mi lấp lóe ác ý đối với Tô Dật.
- Điện Tôn, vị thiếu niên này là ai! Vì cái gì trên người lại có khí tức Kim Long?
Ánh mắt chư vị thái thượng trưởng lão ở đây ngưng trọng, chỉ vào Tô Dật nói.
Lập tức, toàn bộ bầu trời phía trên Phù Đồ Hỏa Hải tựa như ong vỡ tổ, ngay cả các thanh niên cường giả ở rất xa cũng rung động thật lớn!
Vậy mà trên bầu trời Lôi Viêm thánh điện xuất hiện người của Long gia sao?
- Điện Tôn, xin ngài cho chúng ta một lời giải thích hợp lý!
- Không sai, từ trước đến nay Lôi Viêm thánh điện không bao giờ thông đồng cùng Long gia làm bậy, làm sao lại có người của Long gia tồn tại?
- Chẳng lẽ thiên tài mà chúng ta vất vả cứu chính là nghiệt chướng của Long gia sao!
Ánh mắt tất cả các cường giả chấn động, bọn hắn không cách nào tha thứ, chuyện mình cứu một người của Long gia, mà người này lại còn xuất hiện ở bên trong cấm địa nhà mình!
- Ầm!
Bỗng dưng, vô số đệ tử ở đây quăng tới địch ý và ánh mắt lạnh như băng với Tô Dật, lúc này cảm giác kính sợ và sùng bái trước kia cũng hóa thành khinh miệt và khinh bỉ!
Lại là thành kiến, quả nhiên đúng như Hỏa Lân Thiên Cực Thú nói, thành kiến trong lòng người là một ngón núi lớn!
Trong đầu Tô Dật lại hiện lên hình ảnh lão giả vì thương sinh Thánh Điện mà dâng ra sinh mệnh!
- Chẳng lẽ vạn năm trước vì lực lượng cá nhân, các ngươi không có thông đồng làm bậy sao!
Lông mày Tô Dật nhíu lại, tay trái đỡ Viêm Lân không ngừng chảy máu.
- Ngươi nói cái gì?
Mắt hổ Viêm Diệt Thiên trầm xuống, cho là mình nghe lầm, không thể tin nhìn Tô Dật.