Chương 2322
Nói xong, Viêm Diệt Thiên nhìn về phía Tô Dật nói:
- Thánh Điện ta lấy Phù Đồ Hỏa Hải lập tông lâu như vậy, cách Trấn Thiên Thạch gần như thế, mà vài vạn năm qua cũng không có người nào cầm được Trấn Thiên Thạch, nói rõ Trấn Thiên Thạch cùng Lôi Viêm thánh điện ta hữu duyên vô phận. Bây giờ ngươi đạt được nó, sao ta lại vô sỉ giống như Long gia, dùng thủ đoạn mạnh mẽ cướp của ngươi?
"..."
Tô Dật ngẩng đầu, nhìn về phía Viêm Diệt Thiên, chợt ngồi nghiêm chỉnh.
- Năm đó, ngũ đại thế gia cướp đoạt Kim Trấn Thiên Thạch, hoàn toàn là vì tự vệ. Thánh Điện có thể không cần Kim Trấn Thiên Thạch, thì Long gia cũng không thể cầm! Những thế gia cũng không thể cầm. Tới khi Lôi Viêm thánh điện truyền đến đời ta, dã tâm Long gia càng ngày càng khổng lồ, ta càng nuốt không trôi nỗi uất nghẹn này!
- Điện Tôn, ngươi muốn nói cái gì?
Ánh mắt Tô Dật chớp động.
- Ta biết giữa ngươi và Long gia sẽ có một trận chiến, ta cược ngươi thắng! Vân gia ủng hộ ngươi, Thánh Điện ta cũng giống như vậy! Cục diện các thế gia cũng nên sửa đổi một chút, mỗi người đều sống ở dưới dã tâm của Long Quảng, quá oan uổng! So sánh với Trấn Thiên Thạch, ta càng hi vọng Thiên Man đại lục trời trong khí sáng!
Viêm Diệt Thiên quát khẽ.
- Sư tôn!
Nghe Viêm Diệt Thiên nói xong, Hư Trần cũng trở nên kích động, trong ánh mắt tràn ngập chiến ý.
Thân thể Viêm Diệt Thiên rung động, đưa bàn tay đập lên bờ vai Hư Trần và Viêm Lân trên, ánh mắt sáng rực, nhìn về phía Viêm Lân.
- Viêm Lân, ngày đó Hư Trần mang ngươi tiến vào, đúng là Thánh Điện có chỗ thua thiệt đối với ngươi. Sự tình Hỏa Lân tiền bối là ân tình cả một đời của Lôi Viêm thánh điện ta, Viêm Diệt Thiên ta ghi nhớ chuyện này ở trong lòng!
Lời nói của Viêm Diệt Thiên rất rõ ràng, sự tình Hỏa Lân Thiên Cực Thú cùng Hỏa Trấn Thiên Thạch tuyệt đối không thể bại lộ.
Đặc biệt là không thể cho đám lão già cổ hủ kia biết, nếu không Thánh Điện chắc chắn nhấc lên sóng to gió lớn.
Nhưng phần ân tình này, Viêm Diệt Thiên khắc ghi trong tâm khảm.
Nhìn Viêm Diệt Thiên, trong lòng Tô Dật cũng thay đổi, không nghĩ tới võ si như Viêm Diệt Thiên lại có thể nói ra những lời ấy.
Nhưng nghĩ lại, hắn là sư phụ Hư Trần, từ trước đến nay Hư Trần thoải mái, vô dục vô cầu, hai sư đồ thật sự xứng với cá tính này.
Mắt thấy Viêm Diệt Thiên hào phóng không bị trói buộc, nhưng lúc phất tay nhấc chân lại có phong phạm của cường giả, tâm tư tỉ mỉ, quả nhiên gia chủ thế gia không tầm thường.
Dứt lời, mắt hổ của Viêm Diệt Thiên chảy ra tinh quang, nhìn Tô Dật nói:
- Tô Dật, có lẽ ngươi vẫn đề phòng đối với ta, nhưng đây là những chữ xuất phát từ nội tâm. Tự nhiên ta cũng muốn Hỏa Trấn Thiên Thạch, bây giờ Trấn Thiên Thạch đã thuộc sở hữu của ngươi, nên ta chỉ có thể cắt đứt ý nghĩ này. Chỉ là ngươi không thể ở lâu trong Thánh Điện, những lão già bên trong điện cũng không nghĩ thông được giống như ta đâu!
Hư Trần và Viêm Lân bất ngờ đứng ở bên cạnh Tô Dật, ba huynh đệ vừa mới gặp mặt, lại phải chia tay sao?
- Tứ đệ, thật sự phải nhanh như vậy sao?
Hư Trần nhìn về phía Tô Dật, bên trong ánh mắt tràn đầy vẻ không muốn.
Sau Thánh Võ Đại Hội, năm huynh đệ danh chấn Trung Châu chia tay nhau trọn vẹn mấy năm, tự mình tu luyện.
Bây giờ trải qua ngàn khó vạn hiểm mới gặp mặt, nhưng lại phải rời xa.
Viêm Diệt Thiên nói không sai, lần này động tĩnh tại Lôi Viêm thánh điện quá lớn.
Nếu không phải có Viêm Diệt Thiên thay mình cản trở đám lão già ngoan cố kia, cho dù hắn khôi phục toàn bộ thực lực, muốn an toàn đào thoát cũng rất là khó khăn.
- Nhị ca, tam ca, ít ngày nữa Long gia chi chiến sẽ bắt đầu, thế cục đã càng ngày càng nghiêm trọng, hiện tại ai cũng không thể căng thẳng!
Bỗng dưng, Tô Dật hơi có chút đắng chát gật gật đầu, nhưng bên trong con ngươi lại phun trào ra ánh sáng nóng bỏng.
Nhớ tới trận quyết chiến với Long gia sắp đến, toàn thân Tô Dật không tự chủ được bộc phát ra chiến ý mãnh liệt, trong mắt ngưng kết hỏa diễm, sát ý nồng đậm!
- Tốt! Hư Trần ta sẽ tham gia trận chiến này! Chờ Tứ đệ ngươi hiệu lệnh!
Hư Trần nói xong, quay đầu nhìn về phía Viêm Lân đã thay hình đổi dạng, thấp giọng nói:
- Tiểu Lân, ngươi muốn ở lại Thánh Điện hay theo Tứ đệ rời đi!
Viêm Lân cau mày, một sợi tóc dài lướt qua đôi mắt hẹp dài, lộ ra một cỗ nóng bỏng, do dự mãi, Viêm Lân chợt nhìn về phía Tô Dật.
- Tam đệ, bước kế tiếp ngươi tính toán gì?
Tô Dật ngẩng đầu sờ cằm một cái, nói mình vốn định rời khỏi Hỗn Loạn vực, đi đến Man yêu sâm lâm đón những người có liên quan tới, chuẩn bị tốt mọi chuyện trước khi khai chiến với Long gia.
Chỉ là không nghĩ tới, liên tiếp tiến đến Thiên Lan Hải Thành, thu phục Thôn Thôn, sau khi truy sát Hổ Trì lại đi tới Lôi Viêm thánh điện.
Có thể nói là việc này chưa xong việc khác đã tới.
Không biết ông trời là vô tình hay cố ý khiến cho hắn không thể về Man yêu sâm lâm!
Tô Dật cười khổ một tiếng, bên trong con ngươi đen nhánh lướt ra một tia sát ý, sau khi bắt được Hổ Trì, tự nhiên là muốn đi đến Thần Hổ đại lục, tính toán một chút nợ nần, rồi lại đi đón những người kia.
Lần này Thần Hổ môn và Ngâm Vũ cung, Ngâm Vũ cung Lâm Phi Thiến đại biểu gia tộc tiến hành giao dịch với Hổ Trì, nếu như phía sau Hổ Trì không có Thần Hổ môn làm chỗ dựa, vậy chính là có Long gia làm chỗ dựa.
Nhất định phải diệt Thần Hổ môn!
Nghe dự định của Tô Dật, lông mày Viêm Lân lại khóa lại một lần nữa.
Một màn này bị Tô Dật nhìn thấy, Tô Dật mỉm cười nói:
- Tam ca, ý tứ của tiểu đệ là ngươi hãy ở lại Thánh điện đi! Lôi Viêm thánh điện là vùng đất võ học siêu nhiên, hiện nay ngươi đã trở thành bán yêu chi thể, càng phải hảo hảo rèn luyện một phen, ngày khác tất có một phen với lấy tư cách!
Nói xong câu đó, khóe miệng Tô Dật hơi cong lên, nói khẽ:
- Hiện tại đại ca của chúng ta đã là Nguyên Tông cảnh lục trọng!
Hư Trần và Viêm Lân lập tức nhìn nhau, khí tức dao động kịch liệt.
Hai người vốn cho là tốc độ phát triển của mình đã rất nhanh, không nghĩ tới đại ca Tây Vô Tình có thể bằng chừng ấy tuổi đột nhiên tăng mạnh, quả thực là không thể tưởng tượng được.
Đáng sợ hơn chính là, khi hai người nghe thấy Tiểu Soái là phượng hoàng Chân Thần, bây giờ tu vi đã đến Yêu Vực cảnh bát trọng, Hư Trần và Viêm Lân không khỏi líu lưỡi, hít sâu một hơi.
- Muốn quyết đấu cùng Long gia, tu vi hai người các ngươi còn phải tiến thêm chút nữa!
Viêm Diệt Thiên ở một bên, lông mi cũng trầm xuống, thần sắc trở nên nghiêm túc nói.
- Tứ đệ, ta nghĩ ta vẫn nên đi cùng ngươi diệt Thần Hổ môn trước, sau đó hai ta se nhanh chóng trở về bế quan, chờ đợi tin tức ngươi đại chiến!
Hư Trần nhìn về phía Viêm Lân, người sau liên tục gật đầu theo, khuôn mặt tuấn tà lộ ra nụ cười ngượng ngùng.
Tô Dật suy nghĩ một phen, lập tức gật đầu.
- Tô Dật, Thần Hổ môn là tay chân Long gia, nếu như Thánh Điện trực tiếp ra mặt, tất sẽ đánh rắn động cỏ! Tốt nhất vẫn nên bắt đầu từ Thái Thanh môn, các ngươi và Tư Không Tàng Tinh cùng đi, ta cùng một bộ phận cường giả Thánh Điện sẽ làm tùy tùng ở trong đó, nhất định phải cho Long Quảng một mà hạ mã uy!
- Tốt!
Nghe Viêm Diệt Thiên an bài như thế, rất được hợp với tâm ý Tô Dật, sau khi thương lượng qua một phen, bốn người ở đây đều cười sảng khoái.
Thời điểm Tuyết Hồng Lâu, Độc Cô Vũ Mặc và Lam Xúc Liên dẫn Hổ Trì từ Lôi Viêm thánh điện trở về một lần nữa, nghe nói muốn đi diệt Thần Hổ môn trước, thì đều giơ hai tay tán thành.
Thừa dịp bóng đêm, tổ diệt hổ sáu người, không, còn phải cộng thêm Thôn Thôn vô cùng kinh khủng nữa, tổ diệt hổ bảy người nhanh chóng rời khỏi Lôi Viêm thánh điện.