Chương 2328
Trong lời nói, Tư Không Tàng Tinh gầm thét một trận, Thái Thanh chính khí trên bàn tay chảy ra, đột nhiên trong không trung nhộn nhạo lên gợn sóng không gian màu xanh mực.
Thượng Quan Tuyệt Hổ nhận ra người đến, con ngươi chợt đông cứng lại, trong lòng bắt đầu cuồng loạn, thân hình cũng như hóa đá.
Hôm nay, Thần Hổ môn không tránh được tràng tai nạn này!
- Môn chủ, chúng ta phải làm gì, từng ngọn núi Thần Hổ môn đều bị bọn hắn bao vây!
- Đúng vậy, khắp nơi đều bị vây chặt như nêm cối, có thể chống cự cũng chỉ có những người ở Thần Hổ cung điện, nhưng cũng không đủ ngàn người!
Vô số cường giả triệt để thanh tỉnh ở bên cạnh cũng lộ vẻ ngưng trọng, lúc này thái thượng trưởng lão Thần Hổ môn đã hội tụ bên người Thượng Quan Tuyệt Hổ.
Thượng Quan Tuyệt Hổ nặng nề nhắm mắt lại, chợt thở ra một hơi thật sâu, nhìn Tô Dật nói:
- Tô Dật, hôm nay ngươi diệt Thần Hổ môn ta, ngày mai Thiên Man tất nhiên đại động! Hậu quả như nào ngươi cũng biết! Ngươi đây là tự chui đầu vào rọ!
Khóe miệng Tô Dật cong lên, cho dù Long gia đoán được thì sao, hắn ngẩng đầu nhìn về phía Thượng Quan Tuyệt Hổ, buông tay nói:
- Ngươi gây thù vơi người ta, người ta đến diệt ngươi, tại sao ngươi lại tính lên trên đầu của ta? Ta ra tay sao? Đến thời điểm này ai có thể biết?
Nghe vậy, một tia tôn nghiêm cuối cùng của Thượng Quan Tuyệt Hổ tựa như bị đánh, sắc mặt xanh xám, nhìn Tô Dật nói:
- Ta phạm vào sai lầm một mình ta gánh chịu, ngươi có thể bỏ qua cho Thần Hổ môn hay không?
Tô Dật không nói một lời, nhìn về phía mấy chục vạn đệ tự Thái Thanh môn đang hoảng sợ, nói một câu.
- Các ngươi cảm thấy có thể không?
Ánh mắt Tô Dật hơi động.
- Không thể!
Năng lượng đầy trời càn quét không trung, người Ngâm Vũ cung và Thái Thanh đại lục đều phân bố ở các nơi, khuôn mặt kích động, lớn tiếng hò hét!
Tiếng rống ngút trời như là cuồng long quanh quẩn thiên địa, chỉ là sóng âm cuồn cuộn cũng đủ để hủy diệt hết thảy sinh linh vạn vật!
Tô Dật nhún vai, không thể làm gì nói ra:
- Thật không phải! Ta là một người tuân theo số đông!
Dứt lời, Tô Dật bay ra khỏi bàn tay Thôn Thôn, trên mặt lộ ra vẻ nghiêm nghị tuyệt đối.
Bước về phía trước một bước, thấp giọng nói:
- Trước tiên ngươi giao ra phần lãi mối thù Yêu La Sơn, Thiên Yêu tông ngày đó, tổng nợ còn lại ta sẽ tìm Thiên Long tông và Long gia tính toán!
Lúc này, Thượng Quan Tuyệt Hổ gần như muốn ngã xuống, ánh mắt run rẩy, xa xa nhìn qua Tô Dật, thật lâu không nói ra lời.
- Xoẹt
Bỗng nhiên, thân ảnh Tô Dật tiêu tan, ánh sáng bao phủ quanh thân, một đạo yêu khí hùng hồn khuếch tán giữa thiên địa, uy áp to lớn tràn ngập quanh không trung.
Trong một cái chớp mắt này, toàn trường đều yên tĩnh lại, tất cả ánh mắt nhìn chăm chú trên người Tô Dật.
Ai cũng biết, Tô Dật muốn cho Thần Hổ môn một kích cuối cùng.
- Chịu chết đi!
Trong một cái nháy mắt ngắn ngủi, năng lượng hỏa thuộc tính vô song quanh người Tô Dật bùng nổ ra, lực công kích không chút nào kém hơn Nguyên Vực cảnh khiến Thượng Quan Tuyệt Hổ kinh sợ đến mức con mắt đều muốn lòi ra.
- Môn chủ đi mau!
Các trưởng lão Thần Hổ môn lớn tiếng gầm thét, bắn ra nguyên khí hướng về phía Thượng Quan Tuyệt Hổ!
- Phanh phanh!
Trong chớp mắt đó, Tư Không Tàng Tinh, Tuyết Hồng Lâu và Lam Xúc Liên cũng đồng thời bộc phát ra ánh sáng nguyên khí.
Nguyên khí nhanh chóng bắn ra quanh không trung, hai luồng năng lượng nồng nặc nổ tung!
- Phanh phanh!
Sóng xung kích xuyên thủng không gian lan tràn thiên địa, trong nháy mắt ánh sáng thần thánh chiếu sáng Thần Hổ môn tựa như mặt trời giữa trưa.
Năng lượng bắn phá thiên địa, trong một nháy mắt, cung điện trung tâm Thần Hổ môn đều hóa thành hư vô!
- Phanh phanh!
Sóng xung kích kinh khủng khiến cho tất cả mọi người nhanh chóng lùi về phía sau, thời điểm bầu trời bị xé nát, bỗng nhiên Tô Dật trông thấy thân ảnh Thượng Quan Tuyệt Hổ hóa thành huyễn ảnh, nhanh chóng bay về phía hẻo lánh Thần Hổ môn.
- Đạp đạp!
Nhất thời thân ảnh Tô Dật vượt qua đám người, đuổi theo nhanh như điện.
Tô Dật vừa mới rời đi, âm thanh mảng lớn cường giả đánh nhau sau lưng vang vọng ra, triệt để bộc phát trận chiến thảo phạt Thần Hổ môn!
- Ầm vang!
Vô số công kích bay lượn, dưới công kích mạnh mẽ bầu trời bị xé rách ra một mảng không gian thật lớn, gợn sóng năng lượng cuồng mãnh lan ra giống như pháo hoa nở rộ.
Hôm nay, Thần Hổ môn đã trở thành phế tích!
Mà lúc này, Tô Dật lần theo khí tức của Thượng Quan Tuyệt Hổ, đi vào một chỗ phòng ốc vắng vẻ Thần Hổ môn, Tô Dật đứng trong hư không, ánh mắt lạnh như băng hiện lên bá khí nghiêm nghị.
Chỉ thấy Thượng Quan Tuyệt Hổ trực tiếp đánh bay cột đá to lớn, ôm một thanh niên vào lòng, nhìn bề ngoài thì chính là Thượng Quan Thần Trác.
- Phốc!
Thượng Quan Thần Trác đã không còn bất kỳ tu vi gì, tự nhiên là không thể thừa nhận được sóng xung kích hủy diệt, lúc này xương cốt vỡ vụn, máu me đầm đìa, nằm trong ngực Thượng Quan Tuyệt Hổ.
- Trác nhi, con sao rồi?
Con ngươi Thượng Quan Tuyệt Hổ đột nhiên co lại, một dòng lệ lão phun chảy xuống, chợt nhìn về chỗ Tô Dật.
- Tô Dật! Ngươi giết Thiên Trác, phế Thần Trác, bây giờ còn muốn diệt Thần Hổ môn ta, ta chết không ngại, cuối cùng ta chỉ xin ngươi một chuyện!
Ánh mắt âm đức từ trong con ngươi Thượng Quan Tuyệt Hổ lóe ra.
Chỉ sợ, cả đời Thượng Quan Tuyệt Hổ cũng không nghĩ tới, một ngày kia, lão sẽ bị một thanh niên hai mươi tuổi ép đến nước này.
- Cha, không cần cầu xin hắn!
Lúc này Thượng Quan Thần Trác cũng đã nhận ra Tô Dật. Hai tay gầy trơ xương, chỉ vào Tô Dật trong hư không, ánh mắt oán độc.
Đột nhiên Thượng Quan Thần Trác không ngừng giãy dụa ở trong ngực Thượng Quan Tuyệt Hổ, độc ác nhìn về phía Tô Dật, nói:
- Tô Dật, ngươi tàn nhẫn như vậy, Thượng Quan Thần Trác ta làm quỷ cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi! Kiếp sau, kiếp sau nữa, ta cũng muốn giết ngươi!
Nghe vậy, khóe miệng Tô Dật nhẹ nhàng cong lên, nếu như thật sự tính toán, mỗi một người Thần Hổ môn đều phải chết.
Bởi vì trên tay bọn hắn nhiễm quá nhiều máu của người vô tội!
Ánh mắt Tô Dật chậm rãi quét xuống phía dưới, lãnh lùng nhìn Thượng Quan Tuyệt Hổ, nói:
- Ngươi muốn ta thả Thượng Quan Thần Trác?
- Cha! cha không cần cầu xin hắn! Con muốn giết Tô Dật! Là Tô Dật hại cả đời con!
Đột nhiên Thượng Quan Thần Trác điên cuồng gào thét lên, khuôn mặt dữ tợn.
Hai tay Thượng Quan Tuyệt Hổ giữ lấy đầu Thượng Quan Thần Trác, giọng nói vô cùng nghiêm túc và trầm thấp, nói:
- Thần Trác, hôm nay Thần Hổ môn bị kiếp nạn này, không có lời nào để nói, con tỉnh táo một chút đi!
- Cha...
Thượng Quan Thần Trác nhìn Thượng Quan Tuyệt Hổ, ánh mắt trở nên mờ mịt, thể lực không còn chống đỡ nổi, lại là một ngụm máu từ trong miệng chảy ra.
Không có tu vi chống đỡ, Thượng Quan Thần Trác bị thương quá nặng.
- Thần Trác, con giúp cha một lần cuối cùng! Thiên Trác không thể chết vô ích! Con cũng không thể phí công! Nếu có kiếp sau, cha nhất định để cho các con bình an!
Khuôn mặt Thượng Quan Tuyệt Hổ đau lòng, một mặt khổ sở nhìn Thần Trác, không ngừng dựa vào trán Thần Trác.
- Cha... cha nói cái gì?
Thượng Quan Thần Trác dự cảm có chuyện không tốt, bỗng nhiên con ngươi co vào.
Vừa mới nói xong, ánh mắt Thượng Quan Tuyệt Hổ trước người đột nhiên trở nên nghiêm nghị, tâm tư quyết tuyệt.