← Quay lại trang sách

Chương 2329

Trong con ngươi Thượng Quan Thần Trác hiện lên hình ảnh phụ thân Tuyệt Hổ dùng hai tay nhấn một cái, chỉ nghe một tiếng xương nứt thanh thúy vang lên, Thượng Quan Thần Trác vong mệnh tại chỗ!

- Ầm ầm!

Biến hóa cực nhanh, cực bất ngờ!

Ánh mắt Tô Dật hơi khép lại, một cái bóng đen bay qua không trung, Thượng Quan Thần Trác đã bị coi như một cái binh khí hung hãn ném đi, gió lớn phun trào, sát ý mênh mông điên cuồng bao trùm tới.

Nghiễm nhiên một chiêu này đã được Thượng Quan Tuyệt Hổ dùng toàn bộ tu vi Nguyên Vực cảnh rót vào!

Dùng con của mình để ngăn cản, tranh thủ thời gian tìm một đường chạy trốn cho mình?

- Thật ác độc!

Tô Dật quát to một tiếng, ánh mắt vẩy lên, đột nhiên đánh ra một đạo quyền ấn.

Nguyên khí hỏa thuộc tính quanh thân phun trào ra, hư ảnh Đế Tước dời non lấp bể giương cánh bay ra!

- Ầm ầm!

Giờ khắc này, tự dưng bầu trời phía trên Thần Hổ môn run lên!

Năng lượng thiên địa dao động mãnh liệt, bên trong không gian nóng bỏng, Tô Dật bị làn sóng xung kích này va chạm lùi về phía sau.

Trong ngọn lửa, khóe miệng Tô Dật có một tia máu đỏ sẫm chậm rãi chảy xuống, còn Thượng Quan Tuyệt Hổ đã hóa thành hư ảnh hướng vết nứt không gian nơi xa mà đi!

Mắt thấy Thượng Quan Thần Trác bị chấn thành mảnh vỡ tiêu tán, Thượng Quan Tuyệt Hổ nhanh chóng chạy trốn.

- Chạy đi đâu!

Tô Dật lau khô vết máu trên khóe miệng nhanh chóng đứng dậy, điều chỉnh hô hấp, hai tay lại ngưng kết thủ ấn lần nữa, Phù Dao Bách Biến Bộ được thôi động đến mức tận cùng, đánh về phía Thượng Quan Tuyệt Hổ!

- Ầm!

Nơi xa, năm đạo ánh sáng nổ tung giống như sấm sét, bỗng nhiên thiên uy hạ xuống, uy áp mênh mông thẩm thấu hư không!

Sấm chớp nổ vang, kim quang óng ánh!

Sóng ánh sáng càn quét, tia sáng chói mắt khiến Thượng Quan Tuyệt Hổ lập tức dừng bước, vẻ mặt sợ hãi.

Cẩn thận nhìn lại, hóa ra chính là Tuyết Hồng Lâu, Hư Trần, Viêm Lân và Độc Cô Vũ Mặc bao vây xung quanh Thượng Quan Tuyệt Hổ.

Theo thân hình Tô Dật tới gần, Lam Xúc Liên cũng nháy mắt đuổi tới, chỉ để lại Thôn Thôn đồ sát dư nghiệt Thần Hổ môn!

Diệt hổ sáu người bao quanh Thượng Quan Tuyệt Hổ thành một vòng vây, trong lòng bàn tay mỗi người đều phun trào ra năng lượng vô cùng cuồng bạo, nhắm ngay chỗ Thượng Quan Tuyệt Hổ!

- Ngươi thế mà bị thương rồi?

Tuyết Hồng Lâu nhìn qua Tô Dật vừa chạy đến, trong ánh mắt hiện ra vẻ không thể tưởng tượng nổi!

Khuôn mặt Tô Dật lập tức xanh xám, khóe miệng nổi lên một đường cong băng lãnh, nhìn Thượng Quan Tuyệt Hổ, nói:

- Hổ dữ không ăn thịt con, ngươi vậy mà lấy chính con của mình làm mồi dụ, ta bội phục!

Lời nói vừa ra, ánh mắt những người ở đây nhao nhao trầm xuống, trong ánh mắt nhìn về phía Thượng Quan Tuyệt Hổ tràn ngập sự khinh bỉ cùng coi thường!

- Thần Trác bị ngươi phế hết tu vi, ta chết rồi, nó cũng không sống được! Vì sao nó không thể sáng tạo cho ta một cái cơ hội!

Ánh mắt đau khổ của Thượng Quan Tuyệt Hổ chảy ra một chút ánh sáng.

Cho dù là chết, Thượng Quan Tuyệt Hổ cũng không muốn để con mình lại nơi này, để cho Tô Dật chà đạp.

Cùng với việc hắn bị người tra tấn, không bằng để Thượng Quan Tuyệt Hổ tự tay chấm dứt.

- Nếu người nào cũng nghĩ giống như ngươi, vậy thế gian làm gì còn chính đạo!

Lam Xúc Liên tức giận xì một hơi, nhất thời nhìn về phía Tô Dật, nói:

- Miệng lão già này toàn lời nói hoang đường, thật sự là nhìn cũng đã buồn nôn! Trực tiếp giết lão đi!

Tô Dật chậm rãi lắc đầu, trong mắt tràn đầy sự lạnh lùng, nhìn về phía Thượng Quan Tuyệt Hổ, tức giận nói:

- Thiên Đạo có luân hồi, Thần Hổ môn vì người Thiên Yêu tông mà chuộc tội đi!

- Ầm!

Cùng lúc đó, Tô Dật ra lệnh một tiếng, năm luồng năng lượng vô cùng hung hãn trực tiếp hội tụ thành một tấm lụa năng lượng cuồng bạo.

Bí văn lượn lờ, phong lôi dày đặc, tại thời khắc này, lôi đình to lớn giống như Cửu Thiên Huyền Lôi, phán quyết của thiên địa đánh lên người Thượng Quan Tuyệt Hổ!

- Oanh!

Thượng Quan Tuyệt Hổ cũng không giữ lại cái gì, tu vi Nguyên Vực cảnh tuôn ra, tạo thành vòng sáng bảo hộ bao quanh thân.

Bàn tay lắc một cái, đối mặt năng lượng khổng lồ, Thượng Quan Tuyệt Hổ vẫn muốn làm ra phản kháng cuối cùng!

- Xì xì xì!

Giằng co không đến ba hơi, hồ quang điện màu trắng bạc khiến không gian vặn vẹo, cuối cùng lực lượng hủy diệt kinh người vẫn đánh tan phòng ngự quanh người Thượng Quan Tuyệt Hổ.

Ở một giây cuối cùng, sắc mặt Thượng Quan Tuyệt Hổ ở bên trong vòng sáng trở nên trắng bệch, cực kỳ dữ tợn nhìn về phía Tô Dật.

- Giết người ta yêu, ngày khác sẽ khiến ngươi trả lại gấp trăm lần!

- Ha ha ha ha!

Tiếng cười điên cuồng rơi xuống, trong nháy mắt thanh âm khiến người ta rùng mình tán biến!

Thần quang bay ngang qua trời cao, thiên uy cái thế, dải lụa ánh sáng hủy diệt đâm xuyên thân thể Thượng Quan Tuyệt Hổ.

Sau đó không có phản ứng chút nào, hóa thành vô số điểm sáng tiêu tán, ngay cả một vệt máu cũng không có!

Uy năng vô biên phiêu tán trong không trung, như là ăn mòn vạn vật, mấy trăm dặm không gian trước sáu người vỡ nát thành từng khúc, bị đánh đến vô cùng bằng phẳng, như là đất bằng!

Đối mặt với tràng cảnh khủng bố như vậy, trong lòng sáu người ở đây đều giống như có một cục đá to đè lên, linh hồn run rẩy.

- Cuối cùng cũng kết thúc!

Qua nửa ngày, con mắt màu lam của Độc Cô Vũ Mặc mới đảo qua đảo lại, trái tim bị kiềm chế hồi lâu lại bắt đầu nhảy lên, chậm rãi nói.

Mà lúc này, Tuyết Hồng Lâu, Lam Xúc Liên, Hư Trần, và mấy người Viêm Lân cũng mới hồi phục tinh thần lại.

Kết thúc!

Một cỗ thế lực đỉnh cấp Thiên Man cứ như vậy bị kết thúc sinh mệnh!

Cường giả một đời danh chấn Thiên Man bị sáu người vây công, hóa thành tro tàn bay đi!

Trong khoảnh khắc này, đầu Tô Dật rủ xuống, ánh mắt càng thêm ngưng trọng.

Sâu trong nội tâm không ngừng tự hỏi về câu nói kia của Thượng Quan Tuyệt Hổ, gợn sóng trong lòng thật lâu cũng không thể bình tĩnh lại!

Lời nói trước khi hủy diệt của Thượng Quan Tuyệt Hổ có ý gì? Là Long gia chuẩn bị có động tác gì sao?

Người thân yêu là vảy ngược của Tô Dật, cho dù ai cũng không thể xâm phạm!

- Tô Dật! Nghĩ gì thế! Thượng Quan Tuyệt Hổ đã chết!

- Đúng vậy! Tứ đệ, chúng ta thành công rồi, phải vui vẻ mới đúng chứ! Thần Hổ môn, chúng ta đã diệt Thần Hổ môn!

- Tô Dật, đại thù đã báo, ngươi không vui sao?

Tuyết Hồng Lâu, Hư Trần và Độc Cô Vũ Mặc nhao nhao nhìn về phía Tô Dật, sau khi nhìn thấy hắn chẳng những không vui vẻ, ngược lại càng thêm nghiêm túc, không khỏi lộ ra vẻ nghi hoặc.

- Đi, nhìn xem Thôn Thôn bên kia thế nào!

Tô Dật lắc lắc đầu, ánh mắt quét về phía đám người, thấp giọng nói.

Trong chốc lát ngắn ngủi, toàn bộ Thần Hổ môn như muốn hủy diệt.

Thời điểm Tô Dật trở lại trên không cung điện lúc nãy, các thái thượng trưởng lão còn đang đau khổ giãy dụa nghe nói môn chủ đã vẫn diệt, thì nhao nhao đầu hàng, khóc ròng!

Thần Hổ môn dưới người, một mảnh hỗn độn, hình dung là phế tích cũng không quá đáng.

Mảng lớn không gian vang lên tiếng nổ tung giống như là núi lửa, hư không vỡ nát từng khúc, khiến tất cả những người tận mắt nhìn thấy đều hãi hùng khiếp vía.

Nhìn qua xác chết khắp nơi, tâm thần Tô Dật lập tức trở nên trống vắng.

- Tô tông chủ, đệ tử trên từng ngọn núi của Thần Hổ môn gần như bị tiêu diệt! Còn có một phần ba các đệ tử lựa chọn đầu hàng!

Tư Không Tàng Tinh báo cáo tin vui với Tô Dật.

- Có điều, diện tích Thần Hổ môn rộng lớn, nhiều chi nhánh. Mấy ngày sắp tới, chúng ta phải tốc chiến tốc thắng, thu phục tất cả các chi nhánh, tránh cho dư nghiệt Thần Hổ môn phản công!

Mạc Ngâm Vũ cũng vô cùng vui vẻ, khuôn mặt mừng rỡ như đóa hoa sau cơn mưa.

Kẻ thu lợi lớn nhất tràng chiến dịch này, chính là Thái Thanh môn và Ngâm Vũ cung.