← Quay lại trang sách

Chương 2333

Trở lại phòng nghị sự Thần Hổ môn.

- Tô tông chủ, đã là Nguyên Vực cảnh rồi sao?

Chiến sự qua đi, rốt cục cũng có lúc rảnh rỗi, Tư Không Tàng Tinh phát hiện khí tức quanh người Tô Dật đã hoàn toàn khác biệt, nhất thời trợn tròn con mắt, kinh ngạc nhìn Tô Dật.

- Nguyên Vực cảnh!

Mạc Ngâm Vũ ở một bên, cũng nhanh chóng dò xét khí tức Tô Dật, trong lúc vô hình sóng khí mạnh mẽ giống như đẩy tay nàng ra, chấn khai linh hồn nàng, bỗng dưng sắc mặt Mạc Ngâm Vũ đỏ lên.

- Tô tông chủ thật sự là rồng trong loài người! Thần tích như thế, chỉ sợ Long Quảng cũng không đuổi kịp!

Nguyên Vực cảnh hai mươi tuổi, nếu để cho Long Quảng một lòng cầu võ biết, chỉ sợ sẽ phải tức hộc máu!

Nghe thấy câu nói này, tổ diệt hổ năm người đứng ở một bên cũng hiểu ý cười một tiếng.

Ở trong bọn họ, Tô Dật nhỏ tuổi nhất, thế nhưng lại sớm có khí phái tông chủ, tuyệt đối là hạch tâm trong mấy người!

- Tư Không môn chủ, sao bây giờ ngươi cũng học được cách uốn lưỡi khéo như thế!

Tô Dật ngồi ở vị trí đầu tiên, bất đắc dĩ lắc đầu, nếu Khâu Lộng Phong có một nửa tài ăn nói của Tư Không Tàng Tinh, thì cũng không đến nỗi mơ hồ như vậy.

Tư Không Tàng Tinh yếu ớt cười một tiếng, trong hai con ngươi có tinh quang vụt ra, cười nói:

- Không phải lão hủ nhiều lời, mà là sự thật bày ở trước mặt!

Dứt lời, Tư Không Tàng Tinh liền báo cáo tài nguyên, nhân số, bí kỹ, công pháp thu được từ tổng bộ Thần Hổ môn và các chi nhánh cho Tô Dật biết.

Nghe Tư Không Tàng Tinh báo cáo xong, ánh mắt mọi người ở đây đều khẽ động, hít vào một hơi khí lạnh.

- Chỉ là một cái tổng bộ Thần Hổ môn, đã có số lượng tài nguyên dự trữ nhiều hơn gấp hai lần Hỗn Loạn vực?

Tô Dật sợ hãi nói.

Nhất thời, Mạc Ngâm Vũ cười tươi như hoa, chậm rãi tiến lên, gật đầu nói với Tô Dật:

- Tô tông chủ, không chỉ như thế, thành trì phía dưới Thần Hổ môn và số lượng nguyên thạch dự trữ cũng càng kinh người, hoàn toàn xứng đáng thế lực nhất lưu!

Đột nhiên, Mạc Ngâm Vũ sai người mang vào một đống sổ sách giống như núi nhỏ, sau đó nói ngắn gọn về tình huống đại khái của Thần Hổ đại lục một lần.

- Rất tốt! Trước khi đại chiến, vẫn cần chuẩn bị lương thảo một chút!

Tô Dật mỉm cười nói.

Bỗng nhiên Tư Không Tàng Tinh và Mạc Ngâm Vũ nhìn nhau, đều vô cùng khát vọng nhìn về phía Tô Dật.

Đương nhiên Tô Dật hiểu ý tứ trong đó, hai người báo cáo danh mục tới là muốn nghe chia như nào.

- Chia đều tất cả tài nguyên cho ba nhà!

Tô Dật không chút do dự, há miệng liền nói ra.

Thật ra nếu lần này không phải Tô Dật quyết định nhanh, khống chế Thượng Quan Tuyệt Hổ lại, thì Thần Hổ môn chi biến còn không biết sẽ có bao nhiêu biến số!

Ba nhà chia đều lượng tài nguyên nhiều như núi như biển này, chỉ cần một phần ba cũng biết nhiều như nào.

Đặc biệt đối với tông môn nhị lưu như Ngâm Vũ cung mà nói, nhanh chóng thăng lên hàng ngũ tông môn nhất lưu, tiến thân vào hàng ngũ thế lực đỉnh cấp mới là chuyện quan trọng.

Mà ở bên trong thế lực đỉnh cấp, Thái Thanh môn vốn thuộc vào thế lực tầm trung, cũng nhanh chóng trở thành thế lực cao cấp!

Nghe Tô Dật nói xong, ánh mắt Tư Không Tàng Tinh và Mạc Ngâm Vũ đều rung động, không thể tin vào tai của mình.

Mấy người còn lại, Tuyết Hồng Lâu vốn là Thánh Tôn, Thánh Cô và truyền nhân Kiếm Minh sẽ không ham.

Lôi Viêm thánh điện càng không cần phải nói, cho Thái Thanh môn, chẳng khác nào cho Lôi Viêm thánh điện.

- Tô tông chủ, ngươi nói là... Thật?

Mạc Ngâm Vũ có chút khó tin nói, rồi lập tức nhìn về phía Tô Dật.

Tô Dật dần dần đi xuống, trên người phát ra uy áp mãnh liệt khiến Tư Không Tàng Tinh và Mạc Ngâm Vũ hơi chấn động.

- Mạc môn chủ, ngoài ra, thổ địa và người ở Thần Hổ đại lục đều giao cho ngươi và Tư Không môn chủ.

Hàng năm Hỗn Loạn vực ta sẽ lấy đi một nửa tài nguyên khoáng sản, Nguyên Tinh, còn lại các ngươi chia đều! Ngươi thấy thế nào?

- Không có vấn đề!

Lúc này Mạc Ngâm Vũ đã giống như gà con mổ thóc, liên tục gật đầu, đâu còn bộ dạng uy lăng như có ngày.

Mạc Ngâm Vũ vốn nghĩ, lần này nàng ở bên trong Thần Hổ môn chi biến, sức lực bỏ ra không coi là nhiều, thế lực cũng là nhỏ nhất, vốn không dám có hi vọng xa vời như này.

Nghe Tô Dật sắp xếp, Tư Không Tàng Tinh cũng thỏa mãn gật đầu, nhìn Mạc Ngâm Vũ nói:

- Thái Thanh đại lục đã vô cùng rộng lớn, đất đai Thần Hổ đại lục cấp cho ngươi, người thì để bọn họ tự do lựa chọn. Sau này hai đại lục chung sống hoà bình, tự do tới lui!! Về phần hàng năm cung phụng, chia 4:6 là được, Mạc môn chủ phải nhanh chóng quật khởi, phải lấy nhiều một ít!

- Tư Không môn chủ!

Mạc Ngâm Vũ lập tức cảm thấy hạnh phúc giống như bông hoa, hai mắt đẫm lệ, có chút quên hết tất cả.

Tất cả mọi người ở đây lập tức cười ha ha một tiếng, có thể để cho nữ tử phong tình, mạnh mẽ như này xấu hổ như vậy, xem ra lần này Tô Dật đã nắm chặt được tâm mọi người.

- Ngâm Vũ không thể báo đáp! tự nhiên sau này máu chảy đầu rơi! Tô tông chủ, Tư Không môn chủ, ta...

Mạc Ngâm Vũ hơi thi lễ một cái, khóc thút thít.

Tô Dật vội vàng đỡ Mạc Ngâm Vũ lên, nhìn Tư Không Tàng Tinh và Mạc Ngâm Vũ nói:

- Trông thấy các ngươi ở chung như thế, ta liền yên tâm! Còn có một việc, hi vọng Ngâm Vũ môn chủ không nên từ chối!

- Còn có chuyện gì?

Lúc này khuôn mặt Mạc Ngâm Vũ đỏ bừng, vô cùng kích động, chẳng lẽ còn có việc vui gì?

Tô Dật ngừng lại một chút, nhẹ giọng nói:

- Thần Hổ môn không còn tồn tại, sau này, Thần Hổ đại lục sẽ đổi thành Ngâm Vũ đại lục, ngươi có đồng ý hay không? Có dám tiếp hay không?

- Ngâm Vũ đại lục!

Nghe thấy bốn chữ này, con ngươi Mạc Ngâm Vũ trừng lớn, cảm giác kinh ngạc và sợ hãi nhanh chóng lướt qua.

Ngâm Vũ cung dùng lấy Ngâm Vũ làm tên, sớm đã vang vọng Thiên Man, bây giờ toàn bộ đại lục đều dùng Mạc Ngâm Vũ làm hiệu, vậy chẳng phải Mạc Ngâm Vũ trở thành Chí Tôn Vương Giả của phiến đại lục này sao?

Đây là vinh quang và quyền uy cơ nào!

- Mạc môn chủ, còn không tranh thủ thời gian tạ ơn Thiên Kiêu Vương?

Tư Không Tàng Tinh cười tủm tỉm, nhìn về phía Mạc Ngâm Vũ, nhẹ giọng nháy mắt ra hiệu cho Khâu Lộng Phong ở sau lưng.

- Đúng vậy, Mạc môn chủ, Tô tông chủ cảm thấy ngươi làm được, tự nhiên ngươi có thể làm!

Khâu Lộng Phong đần độn tiếp lời.

Nhất thời, mấy người ở đây đều hiểu ý, cười híp mắt khiến Mạc Ngâm Vũ không thể từ chối.

Mạc Ngâm Vũ đứng ở đó, cái cằm rung động, hàm răng cũng run rẩy theo, thật lâu cũng khó mà mở miệng.

Phần lễ vật này quá mức quý giá.

- Thế nào, không dám nhận sao?

Tô Dật ra vẻ tức giận, nhìn về phía Mạc Ngâm Vũ.

Hai chân Mạc Ngâm Vũ muốn quỳ xuống, nhưng được Tô Dật đỡ lên, chỉ nghe nàng nói:

- Ngâm Vũ tự biết thiên phú không đủ, chỉ sợ làm mất sự tin tưởng của Thiên Kiêu Vương!

Nghe vậy, Tô Dật cũng có chút trầm mặc, nửa ngày sau Tô Dật mới chậm rãi mở miệng.

- Chuyến này đi Thần Hổ môn, có thể quen biết Ngâm Vũ tỷ tỷ, là vận may của ta. Nhưng cuối cùng giữa Hỗn Loạn vực và Long gia phải có một trận chiến, ngươi thay đổi chính là đã phân biệt rõ ràng. Tiếp theo sẽ phải chuẩn bị sẵn sàng!

Mạc Ngâm Vũ nhìn qua gương mặt kiên nghị của Tô Dật, hít mũi một cái, ánh mắt liếc nhìn toàn trường, không chút do dự.

- Thần Hổ môn vì Long gia làm bao chuyện ác, nhân thần cùng tức giận, cho dù Mạc Ngâm Vũ ta không làm vương đại lục này, ta cũng sẽ đấu tranh cùng Long gia đến cùng!

Ánh mắt Mạc Ngâm Vũ sắc bén như đao.

Nhất thời, ánh mắt mọi người ở chỗ này đều kiên nghị lên, khinh thường đối với hành vi của Long gia.