← Quay lại trang sách

Chương 2334

Ngâm Vũ tỷ tỷ nói hay lắm!

Hư Trần trầm giọng nói.

- Nói hay lắm! Ngâm Vũ đại lục, Hỗn Loạn vực, cục diện Thiên Man sẽ chỉ càng ngày càng tốt!

Ánh mắt đám người Tuyết Hồng Lâu và Lam Xúc Liên hơi híp lại, tràn đầy ý cười.

Trải qua trận chiến này, Thái Thanh đại lục, Ngâm Vũ đại lục, Hỗn Loạn vực đều liên kết lại với nhau.

Cộng thêm mấy con quái vật khổng lồ Phục Yêu môn, Ngự Thiên Cung, Thánh Sơn, Vân gia và Lôi Viêm thánh điện.

Ngọn lửa hung mãnh trong lòng Tô Dật tựa như cháy lên, chiến ý hừng hực như lửa lớn, thiêu đốt thiên khung!

Cuối cùng thế lực trong tay cũng đã tới tình trạng có thể chiến một trận cùng Long gia.

- Ngâm Vũ tỷ tỷ, đổi tên xong, ngươi sẽ đối mặt với càng nhiều nguy cơ khó khăn! Sau khi ta đi, nếu có vấn đề gì, có thể tùy thời đi Thái Thanh đại lục và Hỗn Loạn vực tìm giúp đỡ!

Tô Dật cười nhạt, nhìn Mạc Ngâm Vũ.

- Không sai, đi Thái Thanh môn tìm tên tiểu tử thúi này là được!

Khâu Lộng Phong bị Tư Không Tàng Tinh đẩy ra, trong mắt tràn đầy vẻ xấu hổ.

Mạc Ngâm Vũ nhẹ nhàng gật đầu, bụng đầy lời nói đều nghẹn ở yết hầu, khó mà thoát ra.

Dưới một mảnh sục sôi, rốt cục Thần Hổ môn chi biến cũng hạ màn.

Trước truyền tống trận, gió lớn thổi bay mái tóc Tô Dật, ánh mắt Tô Dật đảo qua trên thân mọi người.

- Không lâu sau sẽ còn gặp mặt!

Tô Dật lạnh nhạt nói.

- Ngươi muốn đi đâu?

Độc Cô Vũ Mặc nhẹ nhàng nói, trong lòng mang theo nỗi buồn vô cớ.

Tô Dật nhẹ nhàng hít mũi một cái, thấp giọng nói:

- Man Yêu Sâm Lâm, cố nhân Thiên Yêu tông còn đang chờ ta!

- Tứ đệ!

Hư Trần và Viêm Lân đồng thời đi tới.

Ba người ôm nhau, ánh mắt Tô Dật trở nên mông lung, nhìn hai người, thấp giọng nói:

- Trận chiến Long gia, chúng ta lại cầm tay! Còn có đại ca và tiểu soái nữa! Năm huynh đệ cùng chiến Long Quảng! Lật tung Thiên Man!

- Tốt!

Hư Trần và Viêm Lân lớn tiếng cười nói.

Bây giờ ba người so với lúc ở Thánh Võ Đại Hội đều có bước tiến dài, ánh mắt kiên nghị, ý chí thanh niên giống như lôi đình nộ hoả, hừng hực bất diệt!

Dứt lời, Tô Dật quay người rời đi, thân ảnh gầy gò mạnh mẽ mà rắn rỏi dần dần biến mất!

- Thời gian không còn sớm, ta và tam đệ cũng phải về Phù Đồ Hỏa Hải tiếp tục tu luyện!

Hư Trần mỉm cười, khoác vai Viêm Lân.

Tuyết Hồng Lâu chợt gật đầu, nhìn về phía Lam Xúc Liên và Độc Cô Vũ Mặc, cho biết mình cũng cần củng cố tu vi.

Chỉ có chính hắn mới biết, mình đã đến gần Nguyên Tông cảnh bao nhiêu, hiện tại hắn hận không thể lập tức chạy về Thánh Sơn, tăng cao tu vi, vì trận đại chiến Long gia mà chuẩn bị sẵn sàng.

- Chỗ Thiên Quân...

Lam Xúc Liên nhìn tất cả mọi người đều có tính toán của mình, duy chỉ có nàng và sư môn là có ý kiến không hợp nhau, ánh mắt nàng lập tức ngưng động, hơi có vẻ sa sút tinh thần.

Thấy thế, Độc Cô Vũ Mặc nhẹ nhàng ôm Lam Xúc Liên vào trong ngực, ôn nhu nói:

- Lam tỷ tỷ, ngươi có tâm tư gì chúng ta đều biết, nếu không ta sẽ cùng ngươi đi Hải Thành! Chúng ta cùng nhau khuyên nhủ Thiên Quân!

- Cô nương ngốc! Sư tôn ta là ai, những người thế gia khác rất rõ ràng, ông ấy không bao giờ nghe ý kiến người bên ngoài! Cũng được, ta lại đi thử một lần nữa vậy!

Lam Xúc Liên kéo hai tay Độc Cô Vũ Mặc, ánh mắt chậm rãi xẹt qua trên thân mọi người.

Sau khi nhìn Tô Dật rời đi, Tuyết Hồng Lâu, Lam Xúc Liên, Độc Cô Vũ Mặc cũng đến thời điểm tách ra, đám người ước định với nhau, thời điểm đại chiến tiến đến, chắc chắn đoàn tụ!

Có Tô Dật làm trung tâm, những thanh niên có địch ý ngày xưa, đều tạo ra được một loại tình nghĩa khó hiểu.

Long gia chi chiến, rất nhanh sẽ tới.

Sau khi mọi người tách ra, tin tức Thần Hổ môn bị diệt đã nhanh chóng truyền khắp toàn bộ Thiên Man đại lục.

Tin tức như là tạc đạn truyền khắp mỗi một nơi hẻo lánh Thiên Man đại lục, cho dù ở bên trong sơn thôn xa xôi, cũng có người vì thế mà nói chuyện say sưa.

Tất cả mọi người đều đang nói, có thể Thiên Man đại lục sẽ thay đổi.

Cho dù Thái Thanh môn nói với bên ngoài là mình và Ngâm Vũ cung tiêu diệt Thần Hổ môn, nhưng trong lòng những thế lực đỉnh cấp và ngũ đại thế gia đều biết rõ.

Trong thế lực đỉnh cấp lại thêm một cái Ngâm Vũ cung không mạnh hơn Thần Kiếm Môn quá nhiều, lại diệt được tổng bộ Thần Hổ môn sao?

Nói mơ giưa ban ngày!

Lúc này, bên trong Thiên Long tông.

Trong một gian tĩnh thất, Bá Hải Trường Ưng ngồi ở vị trí đầu, mắt lộ ra vẻ độc ác, như ngồi đống lửa.

Phía dưới chỉ có mấy tên trưởng lão và Bá Hải Tam Thông ngồi, mặt từng người lộ vẻ trầm lặng, không dám nói lời nào.

- Nói chuyện đi! Sao bây giờ lại im lặng rồi?

Ánh mắt Bá Hải Trường Ưng như điện, nhìn chăm chú vào mấy người ngồi phía dưới.

- Cha, thật sự là Thái Thanh môn làm sao? Lão thất phu Tư Không kia có loại năng lực này sao?

Bá Hải Tam Thông vẫn có chút không hiểu.

Bá Hải Trường Ưng nặng nề thở ra một hơi, thấp giọng nói:

- Nói nhảm! Phía sau Thái Thanh môn không có tên Viêm Diệt Thiên kia, hắn dám làm sao?

Các trưởng lão lập tức thảo luận, trong đó có một lão giả tướng mạo hung hãn, song mi bạc trắng, nói với Bá Hải Trường Ưng:

- Xem ra ngũ đại thế gia bắt đầu phân ra bè phái rồi!

- Viêm Diệt Thiên đứng về phía ai?

Bá Hải Tam Thông vẫn không hiểu.

- Tô Dật!

Bá Hải Trường Ưng hơi khép mắt, bắt đầu vuốt ve cái nhẫn điêu khắc hình đầu ưng trên tay.

Nói xong câu đó, toàn trường im lặng.

Ai cũng sẽ không nghĩ tới, sau khi Tô Dật trở về từ Thiên Phong Bài Vị Chiến, lại phát triển nhanh như vậy!

- Vậy trước đó chúng ta phá rối Hỗn Loạn vực, lại phái người đuổi theo giết hắn? Thần Hổ môn đã bị diệt!

Bá Hải Tam Thông không rét mà run, khuôn mặt biến thành màu trắng.

Ngẫm lại ngày đó, hắn còn không thèm nhìn Tô Dật, bây giờ Tô Dật chỉ thiếu cầm mũi kiếm chỉ vào hắn.

- Sợ cái gì! Thượng Quan Tuyệt Hổ là thằng ngu, Bá Hải Trường Ưng ta không phải thế! Hổ Trì trốn, Tô Dật có lý do, nhưng Thương Quỷ thật sự chết rồi!

Trong ánh mắt Bá Hải Trường Ưng chảy ra một tia sát ý.

Nhất thời, Bá Hải Trường Ưng đứng dậy, trầm giọng nói:

- Đi Long gia! Có lẽ Long Thần đã sắp hoàn thành một bước cuối cùng rồi!

Phạm Long Thiên Cung, Long Thần điện.

- Long Khuê trưởng lão, tổn thương thế nào rồi?

Long Quảng sâu kín nhìn qua phủ phục Long Khuê phía dưới.

Đây là lần đầu tiên Long Khuê từ Thiên Lan Hải Thành trở về đi tới Long Thần điện.

- Còn tốt, thân thể già yếu, nên quá trình khôi phục hơi chậm một chút!

Mắt Long Khuê có chút rời rạc, nói chuyện cũng bắt đầu thở ra nuốt vào.

- Thiên Long tông cộng thêm Thần Hổ môn, còn có đệ nhất trưởng lão Long gia chúng ta, vậy mà để một tên tiểu gia hỏa chạy thoát!

Long Quảng hít sâu một hơi, hai mắt đang dưỡng thần hơi mở ra, hai con ngươi màu vàng đen mang theo vô tận thâm thúy, thanh âm cũng theo đó mà trở nên khàn khàn.

Bỗng dưng, toàn thân Long Khuê run lên, đầu cúi càng sâu hơn, nhẹ giọng nói:

- Long thần đại nhân, tiểu tử này có một con yêu thú cổ quái, tu vi cực kỳ cường đại, Thương Quỷ không địch lại, lão hủ cũng có kiêng kỵ! Chỉ hận tên Hổ Trì kia, mượn hai người của ta chạy trốn!

Chỉ dăm ba câu, Long Khuê liền đổ hết tội lên đầu Hổ Trì.

Long Quảng duỗi ngón tay ra, một đạo tế văn màu đen chạy dọc theo kinh mạch, hắn nâng hai con ngươi lên, bình tĩnh nhìn Long Khuê trưởng lão sợ hãi không thôi.

- Long Khuê trưởng lão thả lỏng đi, tại sao ra bên ngoài một chuyến, khi về tự tin cũng không có vậy? Đứng lên mà nói đi!