Chương 2336
Làm sao lại không đi được?
Trong nháy mắt tên lính đánh thuê hấp dẫn sự chú ý của mọi người, bọn họ nhao nhao dừng nói chuyện về chủ đề trời đất, tất cả chú ý vào trên người tên lính đánh thuê.
Những người uống rượu ở đây, nếu không phải từ trong hạp cốc đi ra, thì chính là muốn đi vào.
Tin tức kinh khủng bực này ở trong mắt những kẻ liều mạng, tự nhiên là mười phần trân quý.
Bỗng dưng, Tô Dật ngỗi ở một chỗ hẻo lánh, cũng chầm chậm nâng mắt lên.
Hạp cốc có vấn đề? Man Yêu đại hạp cốc vốn không có thái bình, mỗi ngày đều phát sinh các loại hỗn loạn.
Nhưng có thể khiến cho những người này cảm giác sợ hãi, vậy coi như đáng chú ý.
Sắc mặt Tô Dật bình tĩnh, chậm rãi giơ chén trà trong tay lên, lực chú ý cũng đặt ở trên người tên lính đánh thuê.
Mắt thấy nhiều người bắt đầu chú ý mình như vậy, một cỗ cảm giác đắc ý cùng kiêu ngạo hiện lên khóe miệng tên lính đánh thuê, sắc mặt mọi người rất nhanh liền ảm đạm xuống.
- Ta nói với các ngươi, gần đây không nên đi đại hạp cốc, bên trong đang có thú triều!
Trong lòng tên lính đánh thuê vẫn còn sợ hãi liếc nhìn đám người, vẻ hoảng sợ bên trong ánh mắt lấp lóe nhảy lên.
Lưu lão đại ở một bên, lông mày dần dần nhíu lại, có lẽ là bị lính đánh thuê đoạt danh tiếng, có chút không vui, nói:
- Chẳng lẽ ngươi thu tiền tài của thiếu gia Ngô gia, rồi ở đây cố ý thả ra tin tức, nhưng thật ra là phát hiện chỗ tốt, muốn cho chúng ta không đi vào cướp đoạt sao?
Vừa mới nói xong, từng ánh mắt bắt đầu trở nên nhạy bén và không thân thiện.
- Đúng vậy, tiểu tử ngươi chớ có ở đây nói bậy, từ trước đến nay thú triều ở trong hạp cốc cũng không phải là thứ đồ mới mẻ!
- Có thú triều, chẳng lẽ chúng ta ở đây còn không nghe được hay sao?
- Tiểu tử ngươi, còn thuận miệng lải nhải, ta cho ngươi một đao để ngươi đi gặp Diêm Vương đấy!
Đám người bắt đầu ồn ào, vẻ tức giận và khinh bỉ nhanh chóng truyền đi như dịch bệnh.
Mắt thấy tất cả mọi người không tin, tên lính đánh thuê cũng cuống, vỗ bàn đứng lên, lớn tiếng gầm thét:
- Đám người các ngươi muốn đi đưa mạng thì cứ tự nhiên! dù sao ta cũng muốn về Man thành!
Nói xong liền nhấc chân rời đi, đám người vừa rồi kêu gào lại cười vang, chỉ vào tên lính đánh thuê, tuôn ra các loại lời lẽ khinh thị và chửi rủa.
Tên lính đánh thuê vừa đi, miệng vừa không ngừng lải nhải:
- Muốn sống thì liền đi, Yêu Hoàng cảnh cũng chết rồi, các ngươi có thể có mấy cái mạng?
Bỗng dưng, một đạo thân ảnh gầy gò rắn rỏi ngăn ở trước người tên lính đánh thuê giống như quỷ mị.
- Ngươi nói thú triều là ở vị trí nào trong hạp cốc?
Người mở miệng chính là Tô Dật, hắn cúi đầu xuống, bên trên gương mặt kiên nghị có hàn ý chảy ra.
Đây là một nam tử ngây ngô chừng hai mươi tuổi, khuôn mặt trầm ổn, khí tức thâm hậu, dường như tu vi rất cao thâm.
Nhưng từ cách ăn mặc nhìn lại, nhất định là con cháu thế gia ra ngoài lịch luyện.
Dạng người này đều tìm đến hắn xúi quẩy, tìm hắn vui vẻ, nên tên lính đánh thuê nhất thời giận.
- Làm sao, ngươi cũng muốn đi chịu chết à?
- Ta hỏi ngươi, thú triều ở đâu?
Tô Dật lại lặp lại lời nói một lần nữa.
Ánh mắt tên lính đánh thuê cũng trở nên bén nhọn, thái độ cường ngạnh của Tô Dật làm cho những người khác bên trong phòng cũng chú ý tới.
Lưu lão đại huýt sáo, cánh tựa lên trên bệ cửa sổ, tiếp tục trêu chọc nói:
- Tiểu tử, mọi người đều nói có thú triều, ngươi còn muốn đi chịu chết sao?
- Tiểu tử, nhìn ngươi không đến hai lạng thịt, chẳng lẽ muốn đi góp vui sao!
- Ngươi không hiểu rồi, chính là không có thịt, tiểu tử này mới đi, thú triều khủng bố như vậy, có con nào để ý dạng da bọc xương này?
- A ha ha ha!
Nhất thời, cả sảnh đường cười vang, ánh mắt không có hảo ý thi nhau rơi vào trên người Tô Dật, tên lính đánh thuê trước người cũng có phần không kiên nhẫn.
- Thiếu gia nhà giàu từ nơi nào đến! Mau mau cút đi!
Tên lính đánh thuê nhất thời nhấc chân đi, nhưng một cỗ khí tức khổng lồ tựa như tường khí vắt ngang ở trước người hắn, mặc cho hắn động đậy như thế nào, cũng không thể di động mảy may.
Ánh mắt tên lính đánh thuê nhìn Tô Dật lập tức biến đổi, một cỗ cảm giác rét lạnh chạy dọc lưng, trong nháy mắt cả người cứng ngắc lại.
- Ta hỏi ngươi một lần cuối cùng, địa phương kia ở đâu?
Tô Dật đã không có bất kỳ sự kiên nhẫn nào ở nơi này, sát ý hung hãn lập tức tràn ra, ép lên trên thân thể tên lính đánh thuê.
Cảm giác được tình huống không đúng, tên lính đánh thuê hướng ánh mắt ra đám người phía sau lưng, từ bên trong phòng rượu, có hai mươi mấy đạo thân ảnh nhanh chóng bay ra!
Đám người đứng ở dưới mái hiên, lấy Lưu lão đại cầm đầu, khua múa binh khí trong tay, ánh sáng nguyên khí phun trào, nhìn cũng có chút uy thế.
Trong mấy người, tu vi Lưu lão đại cao nhất, nhưng cũng chỉ là Nguyên Hư cảnh mà thôi.
- Tiểu tử, ngươi muốn đi chết cũng được, từ hạp cốc đi ra, ngươi có thể nói cho hắn! Nhưng mang đồ vật trên người lưu lại cho ta rồi hẵng đi vào!
- Trên người hắn toàn là bảo bối tốt, đừng chà đạp!
- Thiếu gia nhà giàu, vừa rồi ngược lại không có chú ý!
Nghe những người này không ngừng gào thét, ánh mắt Tô Dật lập tức trầm xuống, bàn tay vung lên.
- Oanh!
Một đạo quang trụ hỏa diễm hình tròn phun ra, cả gian phòng rượu nhanh chóng bốc cháy như là cỏ tranh!
- A!
Ngay sau đó, quang trụ hỏa diễm tản ra, bắn về phía vạt áo mỗi người như là có ý thức, nhất thời hai mươi mấy tên hỏa nhân điên cuồng gào thét, tiếng gào thét chấn động sơn dã!
- Ầm!
Tên lính đánh thuê khó mà quay đầu nhưng cũng biết bên trong xảy ra chuyện gì, âm thanh nổ tung vang vọng sau lưng, phòng rượu đổ sụp trong nháy mắt.
Nhất thời, tên lính đánh thuê quỳ gối trước mặt Tô Dật, đầu đầy mồ hôi!
- Thiếu gia, ta... Chỗ kia thật sự không đi được, nó nẵm sâu trong Man Yêu Sâm Lâm!
- Man Yêu lâm!
Đột nhiên Tô Dật nhiều lần muốn xác nhận vẫn hít vào một ngụm khí lạnh.
Đôi mắt Tô Dật bắn ra lửa giận, sóng khí cuồng bạo không khỏi chấn động tên lính đánh thuê đến mức khuôn mặt trắng bệch!
Rốt cuộc Tô Dật cũng từ chỗ tên lính đánh thuê biết được điều cần biết.
Nếu là bên trong hạp cốc, thì trận thú triều này phát sinh ở Thương Lan thành, số lượng lớn yêu thú trong hạp cốc đi chúc mừng sinh nhật Xích Nô.
Không biết tại sao, một đêm kia, bên trong Thương Lan thành có tiếng nổ vang lên liên miên không ngừng, uy áp hung hãn tràn ngập mấy ngàn dặm.
- Thuở nhỏ tiểu nhân và yêu thú sống cùng một chỗ, hiểu được một số thú ngữ! Ngô thiếu gia liền tìm tới tiểu nhân, thừa cơ hội này, đi đến hang ổ của những yêu thú kia trộm chút đồ chơi!
Lính đánh thuê nhớ lại tình huống đêm đó, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, nói:
- Nào biết được vừa tới sào huyệt một con yêu thú, thủ lĩnh yêu thú liền chạy về!
- Còn trông thấy cái gì nữa?
Tô Dật hỏi.
- Vô số yêu thú từ bên trong Thương Lan thành trốn tới, đằng sau còn có một mảng lớn mây đen chồng chất, cỗ uy áp kia vô cùng khủng bố, tiểu nhân ngay cả Ngô thiếu gia cũng không lo được, chỉ có thể trốn đi!
Lúc này, hai tay Tô Dật đã bắt đầu run rẩy, tận lực khống chế giọng nói lại.
- Tình huống trong Thương Lan thành như thế nào có biết không?
Trong nháy mắt con ngươi Lính đánh thuê chấn động, ngưng giọng nói:
- Nghe những tên thủ lĩnh yêu thú nói, Thương Lan thành chủ chiến tử, bên trong thành hỗn loạn tưng bừng!
- Cái gì!
Trời đất quay cuồng, rốt cục tảng đá trong lòng một mực không bỏ xuống được vẫn tạo nên ánh lửa vạn trượng!
- Tiểu nhân chỉ biết như vậy, tiểu nhân đáng chết!
Đột nhiên Tô Dật bộc phát khí cơ, hung hăng ném tên lính đánh thuê lên trên mặt đất, thời điểm hắn lại ngẩng đầu lên lần nữa, thân ảnh Tô Dật đã xông vào trong hạp cốc như là điện quang huyễn ảnh.