← Quay lại trang sách

Chương 2361

Bên trong Chấn Thiên phong lớn như vậy, chỉ còn lại Tô Dật, Tô Cuồng Ca và người Vạn Đạo Kiếm Minh.

- Hồng thúc, nhưng lời ngươi vừa nói... Không giống tác phong trước sau như một của ngươi?

Tô Dật cười khổ một tiếng, bàn tay bao phủ ánh sáng, chầm chậm tiến vào trong thân thể Xích Phi Hồng.

Trong nháy mắt nguyên khí nhập thể, ánh mắt Xích Phi Hồng trở nên rung động, nụ cười thê thảm mang theo một chút lăng lệ, nói:

- Ngây ngốc với tiểu tử ngươi lâu như vậy, ta cũng đã tìm về một chút huyết tính năm đó! Trận chiến Long gia này, ta nhất định dốc hết toàn lực! Giết sạch những tên long nghiệt, lấy lại một chút thanh danh tốt cho Phục Yêu môn!

Nói xong, ánh mắt Xích Phi Hồng trở nên ngoan lệ, một cỗ chiến ý mãnh liệt như là phần thế liệt diễm, tùy ý bay ra!

- Ta cũng vậy! Ta cũng phải giúp Tiểu sư thúc công giết sạch những tên tặc nhân kia, Vũ Mặc tỷ tỷ, ngươi nói đúng hay không?

Tư Đồ Mục Dương nghe xong nhiệt huyết cũng sôi trào, toàn thân bành trướng chiến ý, khí tức quanh người như là một ngọn núi lửa nho nhỏ, nhìn chằm chằm vào Độc Cô Vũ Mặc bên cạnh.

Mấy tên cường giả Vạn Đạo Kiếm Minh sau lưng ho khan vài tiếng, thấp giọng nói:

- Vũ Mặc tiểu thư, hiện tại không có ai, chúng ta có thể nói chuyện với Tô tông chủ rồi chứ?

Độc Cô Vũ Mặc nhẹ gật đầu, đi đến bên người Xích Phi Hồng, chờ đợi Tô Dật ổn định lại thương thế của Xích Phi Hồng.

- Vũ Mặc cô nương, không biết lần này đến là có chuyện gì?

Tô Dật chậm rãi mở mắt ra, Xích Phi Hồng cũng đi theo đứng lên, nhìn Độc Cô Vũ Mặc.

- Thực không dám giấu giếm, lần này đến là nhận sự ủy thác của chư vị trưởng lão bên trong Kiếm Minh, mời ngươi đến Vạn Đạo Kiếm Minh một chuyến.

Ánh mắt Độc Cô Vũ Mặc lấp lóe ánh sáng màu lam, thấy Tô Dật và Xích Phi Hồng có vẻ không tin, vội vàng nói.

- Ngươi còn nhớ khi ở Thiên Phong Bài Vị Chiến, kiếm chủ đại nhân đã từng mời ngươi đến Vạn Trượng Kiếm Sơn luyện hóa ma kiếm không?

Độc Cô Vũ Mặc nhìn chằm chằm vào Tô Dật.

Tô Dật nhẹ gật đầu, lúc đó không riêng gì Độc Cô Thành, ngay cả Viêm Diệt Thiên cũng mời hắn đi Phù Đồ Hỏa Hải rèn luyện ma kiếm.

Đáng tiếc là, Phù Đồ Hỏa Hải cũng vô pháp luyện hóa Xích Long ma kiếm.

- Kiếm chủ đại nhân ngoài bảo chúng ta mời ngươi mang ma kiếm tiêu hủy, còn có chuyện quan trọng muốn thương lượng với ngươi.

Tư Đồ Mục Dương đứng ở bên cạnh Độc Cô Vũ Mặc, ánh mắt vô cùng thành khẩn nhìn về phía Tô Dật.

Ánh mắt Tô Dật lập tức trầm xuống, cùng Xích Phi Hồng trao đổi lẫn nhau, chỗ sâu trong con ngươi xoẹt qua một tia nghi hoặc và khó hiểu.

- Đại chiến buông xuống, lúc này chỉ có Vạn Đạo Kiếm Minh không có cho thấy thái độ, chẳng lẽ đang lấy lòng ta sao?

Tô Dật than nhẹ trong lòng, chợt nhìn về phía Tư Đồ Mục Dương và Độc Cô Vũ Mặc, dần dần nhớ lại ấn tượng trong lòng đối với Độc Cô Thành.

Độc Cô Thành, chấp chưởng giả Vạn Đạo Kiếm Minh, từ trước đến nay là người khôn khéo xảo trá nhất ở bên trong ngũ đại thế gia.

Thiên hạ không có bữa cơm trưa miễn phí, ở chỗ Độc Cô Thành, Tô Dật càng không chiếm được một điểm chỗ tốt.

Lần này, Độc Cô Thành hao phí tâm tư để Tư Đồ Mục Dương và Độc Cô Vũ Mặc đến đây tìm hắn, phần tâm ý này khiến Tô Dật không thể không hoài nghi.

Tự nhiên Tô Dật sẽ không trực tiếp hỏi Tư Đồ Mục Dương và Độc Cô Vũ Mặc những vấn đề này, thanh âm Xích Phi Hồng ở bên cạnh dần dần truyền đến.

- Tô Dật, ý của ngươi như nào? Có đi hay không?

Tô Dật hít sâu một hơi, con ngươi thâm thúy giao nhau với Độc Cô Vũ Mặc.

Tư Đồ Mục Dương tranh thủ thời gian tiến lên, vỗ vỗ bả vai Tô Dật, thấp giọng nói:

- Tiểu sư thúc công, còn do dự cái gì chứ! nhất định là kiếm chủ và ông ngoại nghĩ đứng ở phía các ngươi, nếu không đãông khđể ta và Vũ Mặc tỷ tỷ tới mời ngươi!

- Tô tông chủ, dụng tâm của kiếm chủ đại nhân ngươi có thể cảm nhận được, Vạn Đạo Kiếm Minh chân tâm thật ý hi vọng Tô tông chủ có thể nhận lấy!

Các cường giả Vạn Đạo Kiếm Minh cũng tùy ý phụ họa theo.

- Vũ Mặc, ngươi có suy nghĩ gì?

Tô Dật không trả lời, nhìn chăm chú vào Độc Cô Vũ Mặc, Độc Cô Vũ Mặc là người hiểu rõ Vạn Đạo Kiếm Minh nhất, đối với Độc Cô Thành và đám lão gia hỏa kia cũng vô cùng quen thuộc.

Mắt Độc Cô Vũ Mặc hơi động, trên mặt lập tức che kín vô số sương lạnh, nhìn Tô Dật nói:

- Đúng là chưa bao giờ thấy qua Vạn Đạo Kiếm Minh dụng tâm như vậy, kiếm chủ đại nhân cũng không phải người không thấy rõ tình thế, Tô Dật! bất luận ngươi làm ra quyết định gì, ta đều đứng ở phía ngươi!

Nghe vậy, khóe miệng Tô Dật hơi cong lên, nhất thời hỏi cường giả Kiếm Minh sau lưng, nói:

- Vậy thì tốt, Vũ Mặc cô nương đều đã nói như vậy, ta sẽ đến! Cho dù là đầm rồng hang hổ, thì cũng không thể để cho người khác xem nhẹ Tô Dật ta!

- Tô Dật...

Độc Cô Vũ Mặc không nghĩ tới Tô Dật sẽ đồng ý nhanh như vậy, nàng khẽ giật mình, kỳ thật nguyên nhân Tô Dật có thể quyết định nhanh, chính là bởi vì Tư Đồ Mục Dương và Độc Cô Vũ Mặc.

- Quá tuyệt, Tiểu sư thúc công nhiều năm đi qua như vậy, cũng không có tới Vạn Đạo Kiếm Minh, lần này ta và ngươi hảo hảo dạo chơi! Còn nữa, ngươi không phải đang tu luyện kiếm ý sao! Kiếm Ý của ta chính là tu luyện được ở Vạn Trượng Kiếm Sơn, đến thời điểm chúng ta kết minh, ngươi cũng có thể ở bên trong Kiếm sơn tu luyện kiếm ý!

Tư Đồ Mục Dương như là một con chim nhỏ, một mực lải nhải ở bên tai Tô Dật, Tô Dật đồng ý khiến Tư Đồ Mục Dương vui vẻ đến mức muốn nhảy lên chín tầng mây.

Độc Cô Vũ Mặc đứng ở một bên, lông mi lại chăm chú nhíu lại, nhìn Tô Dật cười nhạt một tiếng, nhưng trong lòng tràn đầy sầu tư.

Sau đó, dưới sự an bài của Tô Dật, Tư Đồ Mục Dương và Độc Cô Vũ Mặc ở lại Ngự Thiên cung.

Chờ đợi Tô Dật an bài thỏa đáng tất cả mọi chuyện, sẽ cùng bọn hắn đi Vạn Đạo Kiếm Minh.

Gió đêm phơ phất, mặt trăng thanh khiết.

Trên đường nhỏ bên trong Chấn Thiên phong, Xích Phi Hồng còng lưng đi ở phía trước, miệng vẫn luôn nhắc lại:

- Độc Cô Thành chính là một ngọn cỏ đầu tường, ta không tin hắn quyết đoán, đứng về phía ngươi như thế, lấy cớ luyện ma kiếm, còn không biết đang có ý định quỷ quái gì!

Tô Dật hai tay khoanh, gối lên trên đầu, ánh mắt vô cùng sáng ngời, nhẹ nhàng nhìn rừng núi chập trùng phía xa.

- Bất kể hắn có cái suy nghĩ gì, địa phương nào ta không đi qua. Nếu như có thể tranh thủ xuống, trận chiến Long gia coi như ta nắm chắc thắng lợi trong tay!

Nói xong, bên trong ánh mắt Tô Dật hiện lên một hơi khí lạnh, ngưng tiếng nói:

- Nhưng nếu như Vạn Đạo Kiếm Minh đang đánh ý định quỷ quái gì, ta không ngại biến Vạn Đạo Kiếm Minh thành cái Thần Hổ môn thứ hai!

Sát ý lạnh lẽo tỏa ra giữa núi rừng, ánh trăng vung vãi trên đường nhỏ, phản xạ ra vô số tia sáng.

Dưới ánh trăng, khuôn mặt Tô Dật cũng biến thành dị thường lãnh khốc, ở trong lòng Tô Dật, tự nhiên hi vọng Vạn Đạo Kiếm Minh có thể làm ra lựa chọn chính xác.

Nhớ tới khuôn mặt vui vẻ vô tư của Tư Đồ Mục Dương, nếu quả thật đến một bước kia, người tổn thương lớn nhất chính là Tư Đồ Mục Dương.

- Đi thôi, đi gặp gia gia và cha đã! ngươi không thể nhắc tới chuyện này nửa điểm!

Xích Phi Hồng thở dài một hơi, khuôn mặt tiều tụy hiện lên một tia lo âu, nhẹ nhàng gật đầu.

Đột nhiên hai người ở dưới bóng đêm, hướng về phía Tô gia đại viện mà đi.

Tô gia đại viện, đèn đuốc sáng trưng, tiếng người huyên náo, Tô Kính Uyên trở về cộng thêm Tô Dật trở về, khiến Tô gia đại viện lâu rồi không có chút náo nhiệt vui như ăn tết.