Chương 2380
Tư Đồ Mục Dương nhìn thẳng vào Độc Cô Hận, trong lòng đã sớm bị hận thù và hối hận chiếm cứ.
Tình hình trước mắt đã không còn bất kỳ nghi hoặc gì.
Vạn Đạo Kiếm Minh đã đi theo Long gia, ông ngoại và kiếm chủ mượn nhờ sự tín nhiệm của Tô Dật đối với mình và Độc Cô Vũ Mặc, dẫn Tô Dật vào bên trong Vạn Nhận kiếm sơn.
Tim Tư Đồ Mục Dương như bị đao cắt, khó trách trên đường đi thái độ của tiểu sư thúc công đối với hắn đều khiến hắn cảm thấy kỳ quái.
Tư Đồ Mục Dương cũng cảm thấy kỳ quái, nhưng nghĩ dù sao cũng là ông ngoại của mình, tuyệt đối sẽ không hại mình rơi vào hoàn cảnh bất trung bất nghĩa.
Thế nhưng cuối cùng Tư Đồ Mục Dương vẫn nghĩ sai.
Nghĩ đi nghĩ lại, tim Tư Đồ Mục Dương như bị trăm cái móng muốt cào xé, cảm giác như thiêu như đốt để hai mắt Tư Đồ Mục Dương choáng váng.
Tư Đồ Mục Dương chậm rãi lau sạch sẽ vết máu ở khóe miệng, nhìn vị trưởng bối mà chính mình vẫn luôn tôn kính này, cất tiếng cười to, tiếng rống thê lương truyền khắp nơi, chấn động không trung!
- Ha ha ha, ông ngoại, ông lừa cháu thật thê thảm! Mục Dương thật sự là ngu dốt!
Tư Đồ Mục Dương nắm chặt song quyền, đầu ngón tay đâm vào trong lòng bàn tay, ánh mắt âm hàn liếc nhìn toàn trường.
Nghe vậy, ánh mắt Độc Cô Hận cũng trầm xuống, liếc qua Long Quảng đang đứng chắp tay, cắn chặt hàm răng, tức giận nói:
- Ta cho ngươi thêm một cơ hội cuối cùng, cút xuống cho ta! Ta có thể không so đo sự tình hôm nay! Vạn Đạo Kiếm Minh và Long Thần đều sẽ tha thứ tội lỗi của ngươi!
- Nhưng ta không thể không so đo!
Tư Đồ Mục Dương gầm thét như là mãnh thú, ánh mắt huyết hồng tăng vọt, hung tợn đánh trả.
Toàn trường phải sợ hãi, ánh mắt rất nhiều cường giả bắn lên người Tư Đồ Mục Dương.
Ai cũng không nghĩ ra, Tư Đồ Mục Dương sẽ vì Tô Dật mà làm tới tình trạng này, cho dù vạn kiếp bất phục cũng muốn cứu Tô Dật!
- Mục Dương, ngươi biết ngươi đang nói cái gì không?
Ánh mắt Độc Cô Hận lạnh lẽo, giọng nói hết sức nghiêm túc, trong bóng tối hai tay duỗi ra, hai đạo nguyên khí hung hãn đã tụ tập ở trên nắm tay.
Tư Đồ Mục Dương cười lạnh một tiếng, hai con ngươi bình tĩnh như sắt, nhìn Độc Cô Vũ Mặc và Liễu Nhược Hi ở phía dưới nói ra:
- Tỷ tỷ, các ngươi nhanh đi cứu tiểu sư thúc công đi, nơi này giao cho ta!
Liễu Nhược Hi nhíu lông mày, lo lắng cho Tư Đồ Mục Dương chỉ có một mình, Độc Cô Vũ Mặc đã lôi kéo Liễu Nhược Hi đi đến trước cánh cửa hình kiếm.
- Mục Dương là cháu ngoại Độc Cô Hận, mặc kệ như thế nào, cũng sẽ không xảy ra chuyện!
Độc Cô Vũ Mặc nhẹ giọng nói.
Hai nữ nhìn cánh cửa hình kiếm, bàn tay Liễu Nhược Hi vươn về trước, ánh sáng nhanh chóng bắn ra, chỉ nghe một tiếng nổ giòn vang truyền lại, hai nữ đồng thời bị bắn ngược trở về.
- Không được, ngay cả Vạn Đạo Kiếm Minh cũng cần mấy chục tên cường giả mới có thể mở ra, bằng vào hai người chúng ta, không có biện pháp!
Sắc mặt Liễu Nhược Hi trắng bệch, lớn tiếng kêu lên.
- Ngươi tránh ra, để ta đến!
Độc Cô Vũ Mặc nhếch đôi môi, hai con ngươi màu lam phun ra năng lượng cuồng mãnh, vòng sáng mãnh liệt nhanh chóng dâng lên quanh thân, dao động khủng bố tràn ngập chân trời, bay thẳng đến chỗ cánh cửa!
- Âm vang!
Cùng lúc đó, Vạn Nhận kiếm sơn bao la bát ngát, bộc phát ra tiếng nổ tung liên tiếp, từng vết nứt không gian lan tràn như thiểm điện.
Lúc này, bên trên hư không, Độc Cô Hận đã từng bước tới gần Tư Đồ Mục Dương.
Người toàn trường đều nhìn ra được, cho dù Độc Cô Hận dùng Tư Đồ Mục Dương làm mồi nhử, nhưng cũng không muốn thương tổn Tư Đồ Mục Dương một chút nào, đến bây giờ, vẫn đang bảo hộ cháu ngoại của mình!
- Còn đứng ngây ra đó làm gì, Độc Cô Thành, bắt hai cô gái kia lại cho ta!
Long Quảng hét lớn một tiếng, trong nháy mắt khí tức hủy diệt bao phủ thiên địa, làm cho tất cả mọi người đều không chịu được hãi hùng khiếp vía!
Thực lực Long Quảng quá mức cường hãn, ánh mắt Độc Cô Thành dao động.
Long uy to lớn kéo dài thiên địa, năng lượng vô hình lập tức liền khiến thiên địa trở nên hoang vu.
- Xoẹt!
Độc Cô Thành cắn răng, chuyện cho đến nước này, hắn cũng chỉ có thể tự mình đi lên.
Hắn không do dự nữa, ánh mắt như kiếm, bên trên hư không có một cỗ khí tức kiếm đạo khiến linh hồn người ta run rẩy bắn ra!
- Liễu Nhược Hi, Độc Cô Vũ Mặc thúc thủ chịu trói đi!
Trong nháy mắt thân ảnh màu trắng của Độc Cô Thành đã vọt tới trước người hai nữ.
Bên trong lòng bàn tay Độc Cô Vũ Mặc, cũng tuôn ra một cỗ kiếm khí lăng lệ vô song nhanh như điện mãng, cách không đụng nhau với Độc Cô Thành!
- Phanh phanh!
Bỗng dưng, hư không cuồn cuộn, toàn bộ thiên địa rung động, bầu trời đều run rẩy lên.
Một giây sau, một cái móc câu hơn ngàn mét đột nhiên hình thành, trực tiếp đâm vào Độc Cô Vũ Mặc bên trên cánh cửa hình kiếm, khiến nàng phun ra máu tươi, khuôn mặt tái nhợt.
Tu vi không đến Nguyên Tông cảnh lại cùng đối chưởng với Độc Cô Thành, không trọng thương ngay tại chỗ, đã là Độc Cô Thành thủ hạ lưu tình.
Nhìn Độc Cô Vũ Mặc khí tức uể oải trước người, tâm Liễu Nhược Hi như tơ rối, hốt hoảng ngã xuống chỗ Độc Cô Vũ Mặc, nước mắt tung hoành!
- Vũ Mặc tỷ!
Tư Đồ Mục Dương hét lớn một tiếng, đối mặt ông ngoại của mình, cũng gầm thét một tiếng, lần thứ nhất thi triển ra kiếm ý, đẩy ra không gian năng lượng, nháy mắt xông đến bên người Liễu Nhược Hi.
- Thế nào, các ngươi thế nào rồi!
Miệng lớn thở hổn hển, hai tay nắm đại kiếm trực chỉ Độc Cô Thành cùng Độc Cô Hận, đoàn người Long gia như là thiên thần, cao cao tại thượng, bễ nghễ chúng sinh.
Theo Long Quảng, tất cả cảnh tượng trước mắt như là một trò cười, một trò cười đã định trước là thất bại!
- Ta không sao, Mục Dương, nghĩ biện pháp mở cánh cửa ra!
Đôi môi anh đào của Độc Cô Vũ Mặc nhiễm máu, từ bên trong khe hở bò lên, ánh mắt ngưng trọng, nhìn qua đám người đang nhìn chằm chằm mình ở trước mắt.
Long Quảng đứng thẳng giữa không trung, hai mắt chảy ra khí tức hủy diệt, tinh tế ngắm nghía Liễu Nhược Hi và Độc Cô Vũ Mặc, hắn nhất định phải bắt được Liễu Nhược Hi.
Nhưng đôi mắt của Độc Cô Vũ Mặc cũng khiến hắn chú ý.
Bên trong mắt hổ bắn ra tinh mang, đột nhiên Long Quảng nhẹ nhàng nói ra:
- Vạn Đạo Kiếm Minh, chẳng lẽ ngay cả ba tên tiểu gia hỏa cũng không giải quyết được sao?
- Oanh!
Vừa mới nói xong, phía tây Kiếm Minh, có vô số đạo lôi đình hỏa diễm nóng bỏng từ trên trời giáng xuống, hỏa cầu như thiên thạch phá trời, trực tiếp đập tới chỗ đám người!
Trong nháy mắt, tất cả mọi người ở đây đều rút lui về sau, trong mắt tràn đầy vẻ rung động, đây rốt cuộc là thần thánh phương nào!
- Long Quảng, từ lúc nào mà Vạn Đạo Kiếm Minh cần phải đi giải quyết ba tên tiểu gia hỏa!
Bên trong mắt hổ đen nhánh của Viêm Diệt Thiên có ánh lửa bắn ra, một cỗ khí tức hủy diệt bỗng nhiên giáng lâm, bao phủ thiên địa!
- Là Viêm Diệt Thiên! Viêm Diệt Thiên đến rồi!
- Người Lôi Viêm thánh điện đến thật nhanh, vậy mà tới nhanh như vậy!
- Là đến giúp Tô Dật sao, nghe nói Viêm Diệt Thiên đã đi theo Tô Dật!
Ánh mắt mọi người rung động, nhìn hỏa vân rung chuyển trên bầu trời, nhiệt độ nóng bỏng phủ lên toàn trường, khí tức hủy diệt giáng lâm nhân gian!
Rất nhanh, một thân ảnh to lớn xuất hiện ở trước mặt mọi người, Long Quảng hơi khép mắt lại, nhìn chằm chằm vào Viêm Diệt Thiên.
Lần trước ở Thiên Phong Bài Vị Chiến, thái độ của Viêm Diệt Thiên đối với hắn còn không có cường thế như vậy.
Long Quảng nhìn Viêm Diệt Thiên nhanh chóng chạy đến, vậy mà Tô Dật có thể khiến cho Viêm Diệt Thiên công khai đối nghịch cùng hắn, Long Quảng không khỏi nhìn về phía Tô Dật bên trong Vạn Nhận kiếm sơn lần nữa, sát ý quyết tuyệt.
- Viêm Diệt Thiên, Tô Dật đã bị vây ở bên trong Kiếm sơn, ngươi xác định vì hắn mà đối nghịch với ta?
Long Quảng nhẹ nhàng nói.