Chương 2381
Nghe vậy, mắt hổ của Viêm Diệt Thiên trở nên lạnh lẽo, toàn thân bộc phát ra âm thanh lốp bốp hung hãn.
Nhìn qua Tô Dật bên trong Kiếm sơn, Viêm Diệt Thiên không khỏi lớn tiếng quát lớn:
- Uổng cho các ngươi đã sống mấy chục năm, trăm năm, vậy mà dùng loại thủ đoạn này đối phó một tên tiểu bối? Ngươi đã hỏi qua Lôi Viêm thánh điện, hỏi qua Vân gia chưa?
- Viêm điện chủ!
Đôi mắt lam Độc Cô Vũ Mặc chảy ra nước mắt.
Không nghĩ tới, dưới hoàn cảnh này còn có người xuất đầu vì Tô Dật, khiến nàng không khỏi trịnh trọng gật đầu.
- Độc Cô nha đầu, ta đã nói qua, bên trong Vạn Đạo Kiếm Minh, cũng chỉ có ngươi là nhìn thuận mắt! Hôm nay, ta nhất định sẽ giúp Tô Dật!
Viêm Diệt Thiên vung tay lên.
- Ngươi đã giúp Tô Dật, vậy ta chỉ có thể giúp Long thần đại nhân!
Bỗng dưng, những con sóng lớn màu xanh từ trên cửu tiêu lao nhanh xuống dưới, mảng lớn ánh sáng màu xanh chiếm cứ chân trời!
Giờ phút này, bao gồm cả Viêm Diệt Thiên ở bên trong, tất cả mọi người đều có thể cảm giác được một loại hàn ý diệt thế đang điên cuồng tuôn ra.
Viêm Diệt Thiên, Độc Cô Thành và Long Quảng không thể quen thuộc hơn với giọng nữ từ sâu trong hư không truyền đến này.
- Thiên Quân Dạ Ức!
Viêm Diệt Thiên đánh giá thân ảnh đang chậm rãi từ trên bầu trời bay xuống, chiến ý cùng huyết khí toàn thân không tự giác bạo dũng ra, quát lớn:
- Lại là bà nương thối này! Món nợ hại Tô Dật lần trước ta còn không có tính với ngươi, ngươi còn có mặt mũi tới đây sao!
Bị Viêm Diệt Thiên đâm trúng chuyện xấu, Ứng Vô Hưu bên cạnh Dạ Ức liền nhíu mày.
Ánh mắt Dạ Ức trở nên lạnh nhạt, nhìn Long Quảng nhẹ gật đầu, giống như không để Viêm Diệt Thiên ở trong lòng.
- Hôm nay bốn nhà hội tụ, vừa vặn, để ta nói cho mọi người biết vì sao kẻ này là yêu nghiệt!
Long Quảng đứng chắp tay, ánh mắt lạnh nhạt.
Trong chốc lát, toàn trường yên tĩnh lại, Viêm Diệt Thiên cùng các cường giả Lôi Viêm thánh điện dừng ở bên người Độc Cô Vũ Mặc và Liễu Nhược Hi, ánh mắt trầm xuống nhìn bốn phía.
- Hô!
Kim quang lóe lên, long ảnh đằng tiêu!
Thân hình Long Quảng nhanh chóng đáp xuống trước Vạn Nhận kiếm sơn, chỉ vào Tô Dật và Thượng Quan Thiên Thần, nói:
- Trên tay kẻ này có ma kiếm, ma kiếm không gì không phá, lại có thể để hắn sai khiến, là vì nguyên nhân gì?
Nhất thời, tầm mắt tất cả mọi người ở đây đều dời lên trên người Tô Dật.
- Chẳng lẽ hắn có quan hệ với ma năm đó?
- Không thể nào, ta nói tại sao hắn lại lợi hại như vậy! Hóa ra là có tầng bối cảnh này!
- Nếu như là ma, vậy thì người người có thể tru diệt!
Bên trong đám người, tiếng nghị luận ầm ĩ, ánh mắt vô số người dần dần trở nên nghiêm trọng, lăng liệt.
Ngay sau đó, Long Quảng lại đưa bàn tay đè xuống, ánh mắt nhìn toàn trường, giọng nói hùng hậu, tựa như sóng âm lăn lộn nói:
- Các ngươi có biết người trong tay hắn là ai không?
- Thượng Quan Thiên Thần, dư nghiệt Thiên Yêu tông năm đó, mà tên dư nghiệt này lại gọi Tô Dật là tông chủ!
Long Quảng tiếp tục nói.
Vừa mới nói xong, ánh mắt tất cả mọi người ở đây đều nhảy lên.
Thiên Yêu tông là vật gì?
Năm đó Thiên Yêu tông và Thiên Phong Vũ Các cùng được xưng là hai ngọn núi võ đạo chính tông của Thiên Man, tuần tự bị ngũ đại thế gia cùng thế lực đỉnh cấp phá hủy.
Lý do bên ngoài khi tiêu diệt Thiên Yêu tông là bởi vì yêu ma, bên trong là bởi vì Kim Trấn Thiên Thạch.
- Hóa ra Tô Dật là hậu đại yêu nghiệt, chẳng trách, ta nói tại sao nhìn hắn không vừa mắt như vậy!
- Tô Dật, là người Thiên Yêu tông!
Ánh mắt Dạ Ức và Viêm Diệt Thiên đồng thời rung động, chuyện này, bọn hắn cũng không nghĩ tới.
- Cho nên, hôm nay là đại hội luyện ma, không phải luyện ma kiếm, mà là luyện tên ma tử này!
Độc Cô Thành đứng ra, quát lớn.
- Oanh!
Giữa thiên địa, có mấy chục vạn người hoảng sợ gầm hét lên, xúc động phẫn nộ, vô số đạo sát ý nồng đậm phiêu đãng quanh không trung.
- Giết hắn, giết cái tên ma tử này!
- Thay trời hành đạo, chém thẳng không tha!
- Giết cái tên yêu tà này, để Thiên Man được trong sạch!
Mấy chục vạn tiếng nói sôi trào quanh không trung, Long Quảng và Độc Cô Thành thuận lợi kích động cảm xúc của mọi người ở đây lên, từng đôi mắt huyết hồng giống như là sói đói nhìn chằm chằm vào Tô Dật bên trong ngọn núi.
- Điện Tôn, làm sao bây giờ?
Các trưởng lão sau lưng Viêm Diệt Thiên đè ép thanh âm thấp tới cực điểm.
Trong lòng Viêm Diệt Thiên cũng bắt đầu do dự, chính hắn cũng biết Thiên Yêu tông xảy ra chuyện gì.
Nhưng Lôi Viêm thánh điện cũng tham dự sự tình năm đó, nếu như nói thẳng ra, chẳng phải là đánh mặt tiền bối của mình sao?
- Ngươi nói láo! Coi như tiểu sư thúc công của ta là người Thiên Yêu tông thì có quan hệ gì với ma đạo!
Bỗng nhiên Tư Đồ Mục Dương đứng dậy, ở bên trong tiếng gầm cuồng bạo đối mặt Long Quảng, ánh mắt hung ác.
Long Quảng chậm rãi xoay người lại, khóe miệng hơi cong lên, nhìn về phía Tư Đồ Mục Dương, lại nhìn một chút Độc Cô Hận, ánh mắt người sau nhất thời rung động, không dám nói gì.
- Vậy ta sẽ để Tô Dật tự mình nói cho ngươi, Thiên Yêu tông và ma có quan hệ hay không!
Long Quảng lập tức giơ tay lên, tiếng gầm càn quét, ánh sáng màu vàng càn quét thiên địa, rất nhanh Vạn Nhận kiếm sơn triệt để biến thành màu trắng.
- Long Quảng!
Có thể trông thấy tình huống bên ngoài, chiến ý Tô Dật tăng vọt trong nháy mắt, lớn tiếng gầm thét.
Trông thấy Tô Dật, ánh mắt Liễu Nhược Hi, Độc Cô Vũ Mặc, Tư Đồ Mục Dương đồng thời chớp động.
Trong lòng bọn họ đều rõ ràng, hôm nay Tô Dật bị nạn, chính mình có chết trăm lần cũng không hết tội!
Long Quảng như là người thắng nhìn Tô Dật, thưởng thức bộ dạng bị cầm tù của Tô Dật, thấp giọng nói ra:
- Cảm giác bị cầm tù dễ chịu không?
Khuôn mặt Tô Dật dữ tợn, toàn thân vô cùng lạnh lẽo, liếc nhìn toàn trường, Viêm Diệt Thiên, Dạ Ức, Độc Cô Thành còn có người Long gia đều xuất hiện, duy chỉ thiếu Vân Trung Ly.
Mọi việc giống với phỏng đoán trong lòng Tô Dật, hắn lạnh lùng nói:
- Vì một mình Tô Dật ta mà kinh động tứ đại thế gia, mặt mũi của ta thật lớn a!
- Không cần dùng miệng lưỡi, Tô Dật, ngươi là người Thiên Yêu tông, ta nói có đúng không?
Long Quảng nhẹ nhàng nói.
Đột nhiên ánh mắt Tô Dật ngưng trọng, Thiên Yêu tông được xem như bí mật ở Thiên Man đại lục.
Nhìn tư thế này, có lẽ Long gia đang muốn diễn lại trò cũ, lấy Thiên Yêu tông diệt trừ hắn.
- Tô Dật...
Từng giọt nước mắt to lớn của Liễu Nhược Hi rì rào chảy xuống, nhìn qua Tô Dật bên trong ngọn núi, cả người gần như hôn mê.
Bây giờ nàng chỉ hận chính mình không giúp được Tô Dật, chính mình quá nhỏ yếu, ở dưới tràng diện này, thậm chí không có sức phản kháng lại.
- Ngươi không nói, vậy ta liền để người bên cạnh giúp ngươi nói đi!
Đột nhiên Long Quảng gào thét lên, ánh mắt âm lệ chớp động, sát ý cũng theo đó mà chảy ra, ánh sáng màu vàng dâng lên, nháy mắt toàn bộ Vạn Nhận kiếm sơn ầm ầm rung động!
- A!
Tiếng kêu thảm thiết từ trong miệng Thượng Quan Thiên Thần truyền ra, mảng lớn huyết quang chảy xuống, Thượng Quan Thiên Thần vốn đã huyết nhục lâm ly như một đám bùn nhão bị mười hai đạo xiềng xích to lớn vặn lấy.
- Sưu hồn chi thuật!
Trong lòng Tô Dật chấn động mạnh mẽ, Long Quảng dùng linh hồn chi lực thôi động sưu hồn chi thuật, chỉ sợ sau này Thượng Quan Thiên Thần sẽ thật sự bị phế, hắn nhất thời quát lớn.
- Không sai, ta là người Thiên Yêu tông, thì như thế nào!
Tô Dật hét to, đôi mắt huyết hồng.
Tô Dật vừa thừa nhận, ánh mắt tất cả mọi người ở đây đều trở lên nghiêm nghị.