← Quay lại trang sách

Chương 2383

Ai nha! Tại sao đều đi rồi! Viêm Diệt Thiên, ngươi tự mình đi, hay là để ta đưa ngươi đi?

Long Quảng nâng hai tay lên, cười lạnh hỏi.

- Phanh phanh!

- Long Quảng, ngươi chớ có khinh người quá đáng!

Viêm Diệt Thiên vừa mới ngẩng đầu, trong nháy mắt năng lượng thiên địa nơi xa rung chuyển, một vết nứt không gian cực kì khủng bố xuất hiện từ trong hư không, hai cỗ thế lực tuyệt cường xung kích mà ra.

- Cổ Nhạc trưởng lão!

- Vân Trung Ly! Cuối cùng các ngươi cũng tới!

Viêm Diệt Thiên hơi khép mắt, nhìn hai cỗ thế lực gấp rút tiếp viện, trong lòng lập tức nhẹ gật đầu, cũng may trước khi hắn lên đường đã phái người đi thông báo cho hai phe, nếu không hôm nay chỉ dựa vào mình hắn, Tô Dật khó mà sống sót.

Bên trên hư không, ánh mắt Vân Trung Ly và Cổ Nhạc trưởng lão trở nên âm trầm, tình hình trước mắt đã quá rõ ràng.

Vân Trung Ly liếc nhìn toàn trường, ánh mắt ngoan lệ, trong nháy mắt một cỗ nguyên khí màu trắng mênh mông xuyên thấu may đen, bắn ra.

Một giây sau, thân ảnh Vân Trung Ly và đám người Cổ Nhạc trưởng lão liền xuất hiện ở phía trước Viêm Diệt Thiên, mà lúc này, các trưởng lão Lôi Viêm Thánh Điện đứng ở phía trên vết nứt không gian, cũng đồng thời ngừng bước chân.

- Yên lặng theo dõi kỳ biến, nếu Điện Tôn gặp nạn, chúng ta vẫn phải cứu!

Hai mắt trưởng lão dẫn đầu trở nên hung ác, trừng mắt nhìn toàn trường, âm lãnh nói.

- Long Quảng, ngươi muốn đại chiến một lần nữa sao!

Vân Trung Ly nhìn lên Long Quảng âm lãnh trên hư không, quanh thân bừng bừng chiến ý, sôi trào ngút trời.

Độc Cô Thành và Dạ Ức đồng loạt đứng dậy, mắt sáng như đuốc, ngăn ở phía trước Vân Trung Ly.

- Vân gia chủ, ngươi không nhìn ra được trước mắt tình hình sao! Tô Dật là dư nghiệt Thiên Yêu tông, càng cướp đi Thủy, Hỏa Trấn Thiên Thạch, làm sao có thể giữ lại loại người này!

Độc Cô Thành nói.

Nghe vậy, khuôn mặt Vân Trung Ly rung động, nhưng thấy Liễu Nhược Hi và Độc Cô Vũ Mặc ở phía dưới bị thương rất nặng, còn Tư Đồ Mục Dương thì bị Độc Cô Hận hung hăng ghìm chặt, Vân Trung Ly vẫn hít sâu một hơi.

- Hai người các ngươi giúp người xấu làm điều ác, loại lời nói thua thiệt này mà các ngươi cũng nói ra được! Đã nhiều năm như vậy rồi mà các ngươi còn muốn lựa chọn làm ngơ trước sự tình bẩn thỉu các vị tổ tiên làm năm đó sao!

Vân Trung Ly hét to.

- Oanh!

Bị Vân Trung Ly dừng lại làm nhục nhã, ánh mắt Độc Cô Thành hơi chìm xuống, lạnh lùng nói:

- Đã tiến vào vũng nước đục này rồi, ai cũng đừng nghĩ được yên tĩnh, Vân Trung Ly ngươi muốn làm thánh nhân, nhưng chúng ta không giống ngươi!

Khóe miệng Dạ Ức hơi cong lên, mắt lộ ra sát cơ, nói:

- Ma khí khắp bầu trời, ta thấy ngươi mới là người giúp người xấu làm điều ác!

Được Thiên Quân Dạ Ức nhắc nhở, Vân Trung Ly nhìn qua sương mù màu đen đang càn quét hư không, tức giận nói:

- Muốn gán tội cho người khác sợ gì không có lý do! ta đã sớm chịu đủ những chiêu trò này của thế gia rồi! Muốn chiến liền chiến! Hôm nay, đừng ai nghĩ tổn thương Tô Dật mảy may!

- Muốn chiến liền chiến!

Sau khi Vân Trung Ly quát lên, các cường giả Vân gia cũng cùng nhau bộc phát ra nguyên khí hung hãn, trong nháy mắt nhiệt độ giữa thiên địa bỗng nhiên tăng lên!

- Ta cũng muốn chiến một trận!

Mắt thấy Vân gia đối đầu Vạn Đạo Kiếm Minh, Thiên Lan Hải Thành và Long gia, Viêm Diệt Thiên cũng gầm lên giận dữ, đứng ở bên người Vân Trung Ly.

Bên trong mắt hổ Viêm Diệt Thiên bắn ra tinh quang, sóng nhiệt hung hãn bộc phát ra quanh thân, chợt lớn tiếng nói:

- Vân lão đầu, hiện tại ta là người thân cô thế cô, hẳn là sẽ không ghét bỏ ta chứ?

Vân Trung Ly cười ha ha, nhẹ nhàng gật đầu với Viêm Diệt Thiên, không nghĩ tới, ngày bình thường Viêm Diệt Thiên kêu kêu gào gào, đến lúc nguy cấp lại kiên cường như vậy!

- Không sao! Sau này, công lao Vân gia sẽ có một phần của ngươi!

Lời còn chưa dứt, không trung liền run lên!

- Lại trở về rồi!

Nhìn lên trên cái khe, mấy chục ánh lửa trút xuống giống như hỏa vũ, sắc mặt Độc Cô Thành và Dạ Ức đột biến, khẽ quát một tiếng.

Đột nhiên tất cả mọi người ở đây đều trông thấy các trưởng lão Lôi Viêm Thánh Điện lại quay trở lại sau lưng Viêm Diệt Thiên, nhìn qua các sư huynh đệ đi rồi lại quay lại, mắt hổ Viêm Diệt Thiên run run.

- Các ngươi?

Trưởng lão đứng đầu liếc nhìn Long Quảng và Độc Cô Thành một cái, đột nhiên toàn bộ người ở chỗ này đều cảnh giác lên.

- Điện Tôn, chúng ta trở lại cứu ngươi! không thể để sau này Lôi Viêm Thánh Điện không có gia chủ được!

- Đúng vậy, một mình chiến đấu, bắt nạt Lôi Viêm Thánh Điện ta không có người sao!

- Điện Tôn, liều với bọn hắn, Lôi Viêm Thánh Điện không phải loại nhát gan!

Năng lượng của các cường giả chảy ra tựa như thủy triều, không gian xung quanh hóa thành sóng lớn ép về phía Vạn Đạo Kiếm Minh, các thanh niên cường giả ở đây đều nhanh chóng lùi về sau mấy ngàn dặm.

Bên trong vô số ánh mắt tràn ngập sự khủng bố, bọn họ biết rõ, hôm nay bởi vì một mình Tô Dật, năm thế gia sẽ lại đại chiến một lần nữa ở Vạn Đạo Kiếm Minh!

Loại chiến đấu mà tất cả đều là Nguyên Vực cảnh này không hề có phần của bọn hắn, thậm chí hơi không cẩn thận, sẽ bị nguy hiểm mất mạng.

Mắt nhìn cường giả trên bầu trời nhiều như rừng, đen nghịt tựa như cá diếc sang sông, khí lưu kinh khủng mạnh mẽ xé nát không gian thành mảnh nhỏ, rất nhiều đệ tử Vạn Đạo Kiếm Minh cũng bắt đầu lùi bước, ánh mắt lấp lóe, sắc mặt trắng bệch!

- Ngao rống!

Long uy nửa bước Nguyên Thiên lại dập dờn ở quanh không trung lần nữa, năng lượng linh hồn quỷ dị mà sắc bén trực tiếp xuyên thấu qua não hải chúng sinh lan tràn toàn trường, đột nhiên thanh âm như sóng triều bị áp chế xuống, thậm chí trở nên yên lặng.

- Vân, Lôi hai nhà, gian ngoan mất linh, hôm nay sẽ để cho các ngươi triệt để xoá tên ở Thiên Man đại lục!

Tiếng rống tựa như long ngâm của Long Quảng càn quét thiên địa, hóa thành vô số dao động khủng bố tràn vào trong óc tất cả mọi người!

- Bắt đầu!

Sắc mặt đám võ giả vây xem đại biến, sợ lâm vào trong vòng chiến, các cường giả ngũ đại thế gia gào thét lên, đánh ra nguyên khí, trong nháy mắt năng lượng linh hồn khủng bố đến mức như muốn hủy diệt chiếm hết bầu trời!

- Ầm ầm!

Linh hồn lực mênh mông tàn phá bừa bãi, sâu trong hư không, các loại năng lượng sóng lửa, kiếm phong, sóng cả, long uy, vân vụ ngưng tụ cùng một chỗ, bên trên bầu trời tràn ngập đủ tiếng nổ kinh khủng!

Mảng lớn không gian đã bị hủy diệt, bên trong vết nứt không gian bộc phát ra âm thanh bén nhọn, làm cho linh hồn người rung động!

Loại oanh kích này, là va chạm mạnh nhất võ đạo Thiên Man đại lục, một khi cường giả Nguyên Hoàng cảnh liên tục bị oanh kích mà nói, sẽ trực tiếp hóa thành mây khói, không có bất kỳ cơ hội chống lại nào!

- Ức nhi, không được xông lên phía trước!

Bên trong cơn bão năng lượng, Ứng Vô Hưu lắc mình một cái vọt tới bên người Dạ Ức, bắt lấy hai tay Dạ Ức, khuôn mặt tang thương mà ngưng trọng lập tức trầm xuống.

- Ngươi làm cái gì! Đừng cản ta!

Dạ Ức gào thét, các cường giả bên cạnh cuốn vào cùng một chỗ, hư không rung động.

Ứng Vô Hưu nhíu mày, một tia năng lượng nhỏ bé mà mắt trần có thể thấy được từ trên bàn tay truyền đến người Dạ Ức, trong nháy mắt làm Dạ Ức giết đến đỏ cả mắt tỉnh táo lại.

- Long Quảng chỉ đang lợi dụng chúng ta, không có lý do gì phải liều mạng vì hắn, Ức nhi, có chút chuyện ngươi sai, chính là sai! lưu cho mình một đường lui, không tốt sao! Nếu không phải bẫy rập, Tô Dật sẽ bị hãm trong tù sao? tiểu tử này có bao nhiêu bản lĩnh ngươi hẳn là rõ ràng!