← Quay lại trang sách

Chương 2398

Hô!

Tây Vô Tình hít sâu một hơi, chợt nói ra:

- Nói đến, tiểu tử này thật sự ảnh hưởng rất nhiều người. Thiên Man cũng cần những thiếu niên như vậy, mới có thể trở nên thú vị! Ví dụ như lão già như ta này, đều trẻ lại không ít!

Lạc Vô Nhai cười ha ha, hai người cứ trò chuyện như vậy, nửa ngày liền chầm chậm trôi qua.

- Ầm ầm!

Gợn sóng không gian bên ngoài đại điện trực tiếp hóa thành một vết nứt không gian lăng lệ sắc bén thật dài!

Tây Vô Tình và Lạc Vô Nhai đồng thời ngước mắt, mặt Viêm Diệt Thiên cùng Hư Trần tràn đầy màu hồng bay đến, khóe miệng lập tức Tây Vô Tình cong lên, xem ra có chuyện tốt xảy ra.

- Như thế nào rồi?

Tây Vô Tình nhìn Viêm Diệt Thiên, ánh mắt chớp động.

Viêm Diệt Thiên nhìn hai người cười ha ha, bên trong ẩn giấu tinh thần lực, ngưng giọng nói ra:

- Vấn đề không lớn, ta tốn bao nước bọt mới nói rõ ràng tình huống với đám lão già kia, đám lão già này muốn hợp lực chui vào bên trong Phù Đồ Hỏa Hải, đi xem kết cục một chút. Nếu quả thật là Hỏa Lân Thiên Cực Thú bảo hộ, tự nhiên Lôi Viêm Thánh Điện không thể làm ra loại sự tình cưỡng chiếm chí bảo kia.

Nghe vậy, ánh mắt Hư Trần trở nên vô cùng thâm thúy, nhẹ giọng nói:

- Sư phụ, ngay cả Tô Dật cũng phải tốn sức mới xuống được đáy Phù Đồ Hỏa Hải, xuống đó không dễ dàng như vậy đâu!

Trong mắt Viêm Diệt Thiên lập tức hiện lên tinh quang, vẻ mặt nghiêm nghị, nói:

- Không sao, chỉ cần có thể để các cường giả Lôi Viêm Thánh Điện hồi tâm chuyển ý, chuyện này cũng không tính là cái gì! Đến lúc đó ta sẽ đi cùng lược trận, để bọn hắn đi xuống xem một chút đi.

- Tuyệt Mệnh Diêm La, Vô Nhai huynh, hiện tại các ngươi liền có thể trở về, nói cho Tiểu Mạn cung chủ biết, Lôi Viêm Thánh Điện ta cũng sẽ tham gia trận chiến này!

Viêm Diệt Thiên cười to một tiếng, ánh mắt rung động.

Trong lòng Tây Vô Tình và Lạc Vô Nhai lập tức kích động không thôi, chỉ cần Lôi Viêm Thánh Điện đồng ý, trận chiến Long gia này liền dễ dàng hơn không ít.

- Viêm Điện Tôn, lần này đến còn có một việc muốn thương lượng với ngươi!

Mấy giây sau Lạc Vô Nhai mới nhẹ nhàng nói, bên trong sắc mặt bình thản tràn đầy vẻ xanh xám.

Ánh mắt Viêm Diệt Thiên hiện lên một tia tinh mang, nhẹ giọng nói:

- Ngươi nói là Thần Long đại điển ba tháng sau?

Lạc Vô Nhai nhẹ gật đầu, sau khi rời khỏi Vạn Đạo Kiếm Minh, Long Quảng từng tuyên bố, ba tháng sau, Long gia sẽ cử hành Thần Long đại điển.

Nói cách khác, trong ba tháng này, Long Quảng sẽ toàn tâm toàn ý tiến hành con đường thành thần.

- Trong vòng ba tháng, Long Quảng vậy mà đường hoàng nói cho chúng ta biết, có lẽ hắn không sợ chúng ta phản công. Thời điểm chuẩn bị ứng chiến, chúng ta cần phải kịp thời liên lạc, để phòng Long gia có quái chiêu gì đó!

Mặt Lạc Vô Nhai lộ vẻ lo lắng, nhẹ nhàng nói.

Viêm Diệt Thiên hít sâu một hơi, con ngươi sáng rực, tràn đầy dị sắc, tay trái lập tức đặt lên trên tay phải, một loạt âm thanh lốp bốp vang động, cười nhạt nói:

- Thực lực của chúng ta cũng không phải là giả. Hai cái thế gia, toàn bộ Hỗn Loạn vực, còn có Thánh Sơn và Phục Yêu môn, chúng ta có thể thừa dịp lúc này, cho Long gia một kích trí mạng!

Nói xong câu đó, Viêm Diệt Thiên lại nhắc nhở Lạc Vô Nhai, sau khi trở về nên mau chóng thông báo cho Đoan Mộc Tiểu Mạn, để sau khi Đoan Mộc Tiểu Mạn bế quan xuất cung, bắt đầu chuẩn bị.

Mấy cái tông môn phân bố ở từng cái lục địa, từ đầu đến cuối liên lạc với nhau không tiện, cũng nên có một người chỉ huy toàn quân, đến thời điểm tổng tiến công, phải có một người bày mưu tính kế.

Người này tốt nhất chính là Đoan Mộc Tiểu Mạn.

Sau khi thương lượng xong tất cả, Tây Vô Tình cùng vơi Lạc Vô Nhai liền vội vội vàng chạy về Hỗn Loạn vực và Ngự Thiên cung.

Đến cùng Đoan Mộc Tiểu Mạn đang bế quan cái gì, Lạc Vô Nhai cũng không biết.

Nhưng từ tình cảnh Cổ Nhạc nghẹn đến lúc này cũng không có đi quấy rầy Đoan Mộc Tiểu Mạn đến xem, chỉ sợ là đại sự kinh thiên động địa.

Mà sau khi Tây Vô Tình trở lại Hỗn Loạn vực, mấy chục vạn võ giả bên trong Kim Long bí cảnh vẫn đang điên cuồng tu luyện.

Lúc Thanh Hoàng, Âm Dương Nhị Minh cùng nhóm Thú Hoàng nghe thấy Tô Dật xảy ra chuyện, đều giống như điên, sát ý ngập trời, muốn lập tức tìm Long gia báo thù, may mà bị Tây Vô Tình mạnh mẽ ngăn lại.

Trước mắt, toàn quân chờ sắp xếp, đợi đến khi các tông môn lấp xong kế hoạch, trong vòng ba tháng, công hãm Long gia!

—— —— ----

- Ô ô!

Bên trong Phạm Long Thiên Cung, lúc Long Quảng mang theo đám người Long Khuê hồi cung, khắp nơi đều là tiếng long ngâm cao vút.

Không gian ngưng kết, kim quang rạng rỡ, khắp bầu trời đều là võ giả Long gia và đội ngũ trên chiến hạm nghênh đón.

- Ầm ầm!

Ngày hôm này, toàn bộ chiến hạm Thiên Cung vàng son lộng lẫy, âm thanh đinh tai nhức óc ngút trời, chín đầu hư ảnh Kim Long kim quang xán lạn mang theo sát khí bàng bạc đánh vào thiên địa, vững vàng nâng chiến hạm lên!

Gợn sóng không gian hóa thành gợn sóng phiêu tán, năng lượng màu vàng phô thiên cái địa hóa thành pháo hoa và điện quang, làm cho cả bầu trời đều trở nên vô cùng óng ánh, làm lòng người rung động!

Trên chiến hạm, Long Bí quân xếp thành một hàng, trong tay giơ cao long lân kèn lệnh, thổi lên thanh âm mênh mông nghẹn ngào cảm xúc.

Vô số con cháu Long gia cầm binh khí đánh lên mặt đất, thanh âm giống như nổ tung vờn quanh thiên địa, như là viễn cổ phạn âm hát vang!

- Ong ong!

Ở trong một căn phòng của Long gia, mái tóc gợn sóng màu vàng tung bay, dáng người lung linh tựa bên cửa sổ, chính là Long Á bị giam thật lâu.

Từ những ghi chép trong đầu của nàng, đã lâu Long gia không có náo nhiệt như vậy.

- Tiểu Vũ, bên ngoài xảy ra chuyện gì vậy?

Long Á nhẹ nhàng dò hỏi tướng sĩ Long Bí quân trông giữ mình phía ngoài.

Tướng sĩ được gọi là Tiểu Vũ quay đầu, trong mắt tràn đầy vẻ kiêu ngạo và tự hào, nhìn về phía Long Á, bờ môi hơi cong lại, ánh mắt lạnh lùng.

- Long Á tỷ, tỷ không biết rồi, là Long Thần trở về, đại trưởng lão Long Khuê cũng trở về! Nghe nói, lần này Long gia làm náo động Thiên Man đại lục!

- Xảy ra cái gì rồi?

Ở lâu trong phòng không có ra ngoài, khiến làn da Long Á trở nên cực kì trắng sáng, đàn hồi mềm mại, nàng hơi xoa xoa huyệt thái dương, nhẹ nhàng hỏi.

Tiểu Vũ triệt để xoay người lại, ánh mắt rung động, vô cùng thần bí nói ra:

- Nghe nói Thiên Kiêu vương lúc trước đả thương Long Thương thiếu gia rốt cục đã chết! Bị Long thần đại nhân nhốt ở phía dưới Vạn Nhận kiếm sơn! Bây giờ, Thiên Man đại lục đã trở thành nhà của Long gia chúng ta!

- Cái gì!

Đôi môi khô khốc của Long Á hơi rung động, ánh mắt cứng lại trên không trung.

Xuyên thấu qua khe cửa sổ nhìn lên trời, kim mang phô thiên cái địa, mọi người vui mừng hớn hở, giống như là người chiến thắng đang chiếu cáo thiên hạ, Long gia đã thành thần.

Một tên tướng sĩ khác đứng ở bên cạnh Tiểu Vũ ho khan mấy cái, quay đầu nhìn Long Á cười nói:

- Long Á tiểu thư, tiểu thư không tham gia thật sự là đáng tiếc! nhưng loại chuyện này, chỉ cần Long Khuê trưởng lão ở đó, cũng tương đương tiểu thư có công lao! Về sau, ở trước mặt trưởng lão, xin Long Á tiểu thư thay chúng ta nói tốt vài câu!

- Các ngươi nói đều là thật sao?

Long Á giật mình, đầu váng mắt hoa, trong nháy mắt trên mặt không còn một tia huyết sắc, nhẹ giọng hỏi.