Chương 2413
Từng ngọn núi điên cuồng sụp xuống, hố sâu khổng lồ không thấy đáy giống như vết sẹo vĩnh viễn lưu lại trong núi sông!
Ngân hà treo ngược, sông núi nổ tung!
Vào giờ phút này cây cối tươi tốt trải dài vạn dặm cũng hóa thành lưỡi dao sắc bén, bắn lên không trung, bất chợt bị gió bão mạnh mẽ nhanh chóng thổi về phía xa!
Năng lượng cuồn cuộn công kích lẫn nhau ở phía chân trời, từng tiếng gào thét chấn động trời cao!
Tiếng nổ khủng khiếp trực tiếp đánh ra từng vết nứt khủng khiếp trên bầu trời, từng mảng không gian vỡ nát, tạo ra sóng lớn ngập trời!
- Long Bí Quân, kết Thái Cổ Đại Trận!
Trên đầu Kim Long, Long Tuế Thiên hét khản cả tiếng, mấy chục vạn quân đoàn ở trên tay hắn lại nghe lời giống như quân cờ, bắt đầu biến hóa trận hình!
Rất nhanh, Long ảnh tự do trên bầu trời đã hội tụ thành một con rồng càng thêm sắc bén!
Tuy hình thể ảo ảnh con rồng vàng nhỏ hơn nhiều nhưng uy năng khủng khiếp vượt xa trước đó, uy năng của Long tộc kinh thiên động địa, khí tức cổ xưa bao phủ trời cao!
- Ầm ầm!
Một tiếng ngâm dài giống như thương long Thái Cổ vang vọng cả bầu trời, lập tức kéo tất cả mọi người có mặt vào trong Hồng Hoang Thái Cổ!
Đây là một đợt tấn công cuối cùng của Long gia!
Khí tức Kim Long cuốn ra trời đất, tất cả mọi người có mặt ở đó lập tức chấn động, ai cũng có thể cảm giác được đây là một lực lượng khủng khiếp thế nào!
- Làm sao có thể có áp lực mạnh như vậy!
Trong không trung rộng lớn xung quanh, rất nhiều người của Vô Lượng Môn đang chống đỡ nhưng trong lòng đều bắt đầu chấn động!
Áp lực bên trong thiên địa này khiến người ta cảm giác nghẹt thở, khí tức Man Hoang hung hãn cổ xưa giống như là thần thú thượng cổ cắn nuốt trời đất, làm cho tất cả người của Vô Lượng Môn đều quỳ xuống giữa không trung!
Áp lực như vậy lan tràn trong lòng của mỗi người, muốn phản kháng cũng không được!
- Tất cả mọi người của Vô Lượng Môn cố gắng chống đỡ! Đây là một đòn tấn công cuối cùng!
Hàn Vũ Long cắn chặt hàm răng, quát lớn.
Bất chợt, Hàn Vũ Long nhìn về phía đám người Long Phá Sơn và Lạc Vô Nhai bên cạnh khẽ gật đầu, điên cuồng rót ánh sáng nguyên khí vào trên quyền phong, cánh tay lộ ra gân xanh, bàn tay mở ra, công kích về phía Kim Long!
- Oong!
Trong thiên địa, năng lượng Quang Long của Vô Lượng Môn hóa thành ánh sáng mạnh cực kỳ hung hãn phá không lao ra, đánh vào Kim Long hung hãn.
Nhưng khi hai con rồng lớn quấn lấy nhau trên không trung.
Trong lòng tất cả mọi người mới hiểu được, có vài thứ do huyết mạch quyết định ưu thế!
- Lực lượng này!
Hàn Vũ Long đứng gần Kim Long nhất, cho dù hắn nắm giữ huyết mạch Kim Long cũng có thể cảm giác được áp chế trên huyết mạch này.
Chỉ là nhìn hai mắt thú kèm theo máu đỏ ngầu, Hàn Vũ Long cũng biết mình đã thua, thua hoàn toàn!
Trong từng ánh mắt hoảng sợ nhìn chăm chú, thân hình Kim Long trở nên gầy gò nhỏ nhắn ầm ầm vươn ra tám đầu rồng.
Chín rồng Tề Thiên, ánh sáng cực lớn!
Khi chín con Kim Long từ trong ảo ảnh Kim Long tách ra, hai phần ba không trung đã bị Kim Long chiếm lấy.
Chín con Kim Long mở miệng đỏ như máu, pháo ánh sáng cực lớn chói mắt nhanh chóng hiện rra, đồng thời nhắm ngay Quang Long của Vô Lượng Môn, trời đất lập tức rung chuyển, thế giới đổ nát!
Năng lượng Kim Long kèm theo khí tức cuồng bạo lao ra trên không trung rung chuyển, theo tiếng sấm nổ cuồn cuộn, chín pháo lớn Kim Long bắt đầu đánh tới, công kích vào từng vị trí của Quang Long!
- Ầm! Ầm! Ầm!
Liên tục chín tiếng nổ khủng khiếp vang vọng, chín đường ánh sáng màu vàng liên hoàn muốn nổ tung.
Khi pháo ánh sáng cuối cùng chợt bắn ra, Quang Long bắt đầu sụp đổ, ánh sáng chói mắt giống như pháo hoa bắn ra, năng lượng khủng khiếp ẩn chứa khí hủy diệt cuốn ra trời cao!
Bỗng nhiên, trên không trung rộng lớn, Quang Long vỡ nát.
Vô số võ giả giống như mảnh vụn rơi từ trên không trung xuống, ngọn núi phía xa chấn động uốn sụp đổ!
Trên bầu trời, không ngừng có tiếng nổ lớn vang vọng trời đất.
Tất cả mọi người biết Vô Lượng Môn thua, tuy Long gia bị tổn thất không nhỏ nhưng Vô Lượng Môn cuối cùng vẫn thua!
- Long Bí Quân, thu trận!
Giọng Long Tuế Thiên khàn khàn vang vọng trời đất.
Ầm ầm, chín con rồng trở về vị trí cũ, Kim Long phát ra một tiếng gào thét rút trở về trên không trung.
Lúc này gương mặt Long Tuế Thiên càng thêm tiều tụy, mang theo vài phần tiều tụy cố nuốt ngụm máu trong ngực xuống, gương mặt tái mét, nhìn chằm chằm vào biến hóa của Vô Lượng Môn, không dám khinh thường.
Vô Lượng Môn liều chết vượt quá dự đoán của Long Tuế Thiên. Cho dù Vô Lượng Môn đã không còn sức lực chiến đấu, nhưng vừa chống lại, Hồn Tông mơ hồ tạo thành đả kích cực lớn đối với cơ thể Long Tuế Thiên.
Chuyện còn lại, Long Tuế Thiên biết chỉ có thể để cho Long Bí Quân đi giải quyết.
Hắn nhiều năm không ra khỏi Thiên Cung, hôm nay là nhận nhiệm vụ lúc lâm nguy.
Long Khuê ở Vạn Đạo Kiếm Minh bảo vệ núi, Long Thần bế quan, đây là một đợt quan trọng nhất trong kế hoạch Long Thần, tuyệt đối không thể có bất kỳ sai lầm nào!
Cho dù Long Tuế Thiên từ lâu đã gần đất xa trời, ở này thời điểm mấu chốt cũng phải kéo thân già, ngàn dặm xa xôi đến đây.
- Rầm!
Đôi mắt già nua của Long Tuế Thiên ngước lên. Dưới một đòn công kích kinh thiên động địa trước đó, Vô Lượng Môn phía xa đã trở thành một mảnh đổ nát.
Năng lượng hủy diệt lan ra rất rộng, gần như một nửa người của Vô Lượng Môn đã chôn thân trong sông núi!
Bây giờ, Vô Lượng Môn đã không có sức phản kháng!
Còn lại chính là Ngự Thiên Cung!
- Ầm ầm ầm!
Trong không gian nổ tung lập tức dâng lên một cơn bão năng lượng khủng khiếp.
Vòng sáng bảo vệ bị nghiền nát, giống như vô số điểm sáng bay trong không trung, không gian vô cùng vô tận bỗng nhiên run rẩy, sơn hà rung chuyển!
- Vèo vèo!
Trong chớp mắt ngắn ngủi đó, đám người Hàn Vũ Long nằm trên mặt đất, khí tức rất yếu ớt, bọn họ nhìn bầu trời, trong mắt từ lâu đã mất đi hi vọng.
- Hủy diệt rồi! Đại trận phòng hộ của Vô Lượng Môn đã sụp đổ!
Hàn Vũ Long thì thầm nói, lập tức có máu tươi phun ra.
Hai tay nổi gân xanh muốn nắm lấy thứ gì đó trong không trung, cuối cùng lại không còn sức lực đành thả xuống. Lúc này Hàn Vũ Long không làm được gì nữa.
Nhìn điểm sáng bay lả tả khắp bầu trời, khóe miệng Hàn Vũ Long cong lên lộ vẻ bất đắc dĩ lại thê thảm.
Trên bầu trời, ở dưới không gian chấn động trợ giúp, điểm sáng chói mắt nghiền nát giống như thần quang lướt qua trời cao, giống như lưu tinh xẹt qua!
Cũng không biết những điểm sáng này cuối cùng sẽ rơi xuống chỗ nào, tối thiểu đã mang đi hy vọng sống sót của người Vô Lượng Môn!
Nhìn trong không trung hiện ra lỗ thủng thật lớn, ánh mắt mọi người rưng rưng.
Ngay cả Hàn Vũ Nhu cũng ngồi phịch ở trên một cột đá, lãnh đạm nhìn Vô Lượng Môn diệt môn!
Trong mắt đầy vẻ không cam lòng, tức giận, thù hận, nhưng tuyệt đối không có hối hận.
Đi tới bước này, Vô Lượng Môn đã làm được tất cả những gì bản thân có thể làm.
Long Phá Sơn chống tay, khó nhọc leo đến bên cạnh Hàn Vũ Long, hắn bị thương nặng, điều có thể làm chính là vỗ nhẹ vào vai Hàn Vũ Long.
Vẫn là một câu nói kia, sống chết khó lường, Ngự Thiên Cung tuyệt đối sẽ cùng sống cùng chết với Vô Lượng Môn!
Tia sáng chói mắt khuếch tán trời đất, màn đêm vốn tối tăm được ánh sáng chói mắt chiếu xuống càng thêm huy hoàng.