← Quay lại trang sách

Chương 2420

Cơ thể Thượng Quan Thiên Thần lập tức căng ra như một cái cây thẳng tắp, đột nhiên nói:

- Không.... Ta không biết! Tô Dật chỉ đang lo lắng về tình hình bên ngoài thôi. Nhược Hi, ngươi khó tránh khỏi quá quan tâm tới phu quân của người rồi! Ha ha ha…

Thượng Quan Thiên Thần nói xong lại cười ha ha.

- Thật sự chỉ có vậy thôi sao?

Liễu Nhược Hi mím mồm, ánh mắt nhìn về phía Tô Dật đầy lo lắng.

- Vậy... Thôn Thôn à, chúng ta qua bên kia nghiên cứu xem có cách nào khác ra ngoài hay không đi!

Thượng Quan Thiên Thần vừa đi và kéo Thôn Thôn nói:

- Qua đây, ngươi xem thử, ta đoán đúng không?

- Đoán gì?

Trong đôi mắt Thôn Thôn đầy nghi ngờ.

Thượng Quan Thiên Thần lập tức làm một động tác đừng lên tiếng, ôm lấy vai Thôn Thôn, khẽ nói:

- Chuyện liên quan tới Lam Tinh Song Nguyệt Đồng...

........................

Trăng sao không có dấu vết, ánh sáng xuyên qua.

Ngôi sao đầy trời chiếu xuống, Long Khuê và Long Á tới Vạn Đạo Kiếm Minh thủ sơn cũng hơn một tháng.

Long Á dĩ nhiên không biết ý nghĩ của Long Khuê, Long Á chỉ tò mò, vì sao sau khi gia gia Long Khuê của mình đến Vạn Đạo Kiếm Minh canh núi, trái lại có vẻ càng thêm bận rộn.

Mỗi ngày, Long Khuê đều cùng các thái thượng trưởng lão Vạn Đạo Kiếm Minh tập trung lại thảo luận gì đó, có đôi khi trong phòng còn có thể phát ra tiếng gầm thét giận dữ kinh thiên.

Một ngày này, Long Á trừng mắt nhìn trên sườn núi cao hai trăm thước gần Vạn Nhận Kiếm Sơn, chỉ thấy trên đỉnh Kiếm Sơn, Long Khuê lại cãi nhau ầm ĩ với các cường giả Vạn Đạo Kiếm Minh.

Tuy nghe không rõ là gì, nhưng Long Á biết nhiều ngày qua Long Khuê dồn hết sức lực để khôi phục lại Vạn Nhận Kiếm Sơn.

- Ta nói với ngươi như vậy là không được, ngươi không biết sao! Ngươi làm như vậy không chỉ không cứu được Tô Dật, Kiếm Sơn cũng sẽ sụp đổ!

Long Khuê tức giận gào thét với cường giả trưởng lão Vạn Đạo Kiếm Minh.

- Ngươi bớt thả rắm đi, là ngươi hiểu rõ Vạn Nhận Kiếm Sơn, hay là ta hiểu rõ Vạn Nhận Kiếm Sơn!

Một trưởng lão Vạn Đạo Kiếm Minh tích cực trả lời lại một cách mỉa mai, hoàn toàn không nhượng bộ.

Bị nói cho nghẹt lời, Long Khuê khoanh hai tay, xoay người nhìn về phía trên bầu trời, khẽ nói:

- Hừ! Ta mới không quan tâm tới chuyện của Vạn Nhận Kiếm Sơn các ngươi, nếu không vớt Tô Dật lên cho ta, các ngươi đều phải chết!

- Ngươi là đang uy hiếp ta à?

Trưởng lão vừa rồi nói tiếp.

- Không phải uy hiếp, là có lòng nhắc nhở thôi!

Long Khuê cười ha hả nói.

Lúc này tình hình cuộc chiến cực kỳ nguy hiểm, nếu chỉ dựa vào lực lượng của Phục Yêu Môn hoặc Ngự Thiên Cung, có thể chống đỡ đủ một tháng đã là kỳ tích trong kỳ tích rồi.

- Hừ!

Mấy thái thượng trưởng lão tất nhiên cũng biết địa vị của Long Khuê ở Long gia, bây giờ chính là thời điểm hai tông hợp tác, các thái thượng trưởng lão cũng không có cãi lại.

- Các ngươi nhìn xem, đây là có chuyện gì?

Bỗng nhiên, các thái thượng trưởng lão chỉ vào lệnh bài hình kiếm trong tay, nói với nhau.

Long Khuê nghe tiếng cũng xoay người lại, thấy được lệnh bài trong tay thái thượng trưởng lão, trong ngờ lệnh bài trong tay mấy thái thượng trưởng lão có liên quan tới cấm chế Vạn Nhận Kiếm Sơn.

Trên lệnh bài có ánh sáng phát ra lấp lánh, cho người ta một cảm giác sức sống bừng bừng.

- Đây là có chuyện gì vậy?

Một thái thượng trưởng lão bỗng nhiên kinh ngạc kêu lên.

Long Khuê lập tức xoay người tới hỏi xem đã xảy ra chuyện gì, mấy thái thượng trưởng lão ghép lệnh bài trong tay lại.

Trên một miếng lệnh bài hình tròn hoàn chỉnh là một thanh kiếm nhỏ màu xanh lam đang lơ lửng ở trên.

- Đúng là kỳ lạ, Long Khuê trưởng lão, tốc độ Vạn Nhận Kiếm Sơn lún xuống chậm lại không tính, bây giờ tự nhiên dừng lại!

Thái thượng trưởng lão kinh ngạc kêu lên.

Đột nhiên, Long Khuê lập tức ý thức được có điểm không thích hợp, nhìn kỹ điểm sáng trên lệnh bài, quả nhiên giống như lời thái thượng trưởng lão nói.

- Chẳng lẽ là tiểu tử kia đang cố gắng?

Long Khuê yếu ớt nói, mắt hơi híp lại.

Bỗng nhiên, mấy vị thái thượng trưởng lão hít sâu một hơi, bởi vì cố gắng lại có thể khiến cho Vạn Nhận Kiếm Sơn không lún xuống nữa, đây là một loại lực lượng mạnh mẽ khủng khiếp tới mức nào chứ?

- Dù thế nào, thời gian một tháng, Vạn Nhận Kiếm Sơn không chìm xuống cũng là chuyện tốt!

- Không sai, nếu đã vậy, chúng ta có thể bắt đầu suy nghĩ xem làm sao vớt Kiếm Sơn lên đây!

- Đúng vậy, nếu nó vẫn giảm xuống, chúng ta sẽ không biết phải làm gì!

Sau khi thương lượng xong, mấy thái thượng trưởng lão của Vạn Đạo Kiếm Minh chiếm các hố sâu có các góc đông tây nam bắc, nhìn về phía Long Khuê hô to:

- Long trưởng lão tránh ra, trợ giúp chúng ta một tay, thử xem có thể kéo Kiếm Sơn lên hay không!

Long Khuê nghe vậy thì tinh thần phấn chấn, dựa theo ý của mấy thái thượng trưởng lão, khí Kim Long toàn thân vận chuyển, lần lượt rót vào trên thân của thái thượng trưởng lão.

- A!

Một khí thế mạnh mẽ từ trên người Long Khuê cuồn cuộn trào ra, toàn thân có ánh sáng màu vàng lan tràn, lập tức trên hố sâu tối tăm có gió nổi mây phun, khắp bầu trời có áp lực linh hồn dồi dào tác dụng, mấy thái thượng trưởng lão giống như có thần trợ giúp, hai tay đều phát ra ánh sáng chói mắt.

........................

Trong Ngự Thiên Cung, Cổ Nhạc trưởng lão rời khỏi Trung Chấn Tiền Phong, một mình bước đi trên con đường nhỏ Trung Chấn Hậu Phong.

Một khi đã quyết định muốn đi tìm Đoan Mộc Tiêu Mạn, Cổ Nhạc tập trung tinh thần vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu.

Sau khi tới trước đại viện của Tô gia thu xếp cho đám người Tô Vân Thiên và Liễu Tông Nguyên xong, Cổ Nhạc trưởng lão lấy từ trên địa mạch ra một miếng nguyên thạch Thất Tinh để vào trong ngực, lại đi về phía Thiên Đan Trai.

Dọc đường đi, Cổ Nhạc đặc biệt lựa chọn con đường nhỏ vắng người để tới Thiên Đan Trai.

Lần này Đoan Mộc Tiêu Mạn bế quan ở trong Thiên Đan Trai vốn rất bí mật, Cổ Nhạc tất nhiên cũng không muốn những người khác biết.

Một điểm kỳ quái nhất chính là ngoại trừ Đoan Mộc Tiêu Mạn bế quan, ngay cả A Sơ và Lý Thi Nhiên cũng bế quan theo, hai vị trưởng lão Hồng Mặc còn đóng cửa không gặp ai.

Cho dù Thiên Đan Trai không luyện thuốc cũng không mở cửa với bên ngoài, trạng thái như vậy đã duy trì rất lâu, mấy tháng rồi.

- Còn bế quan nữa, ngày hôm nay cũng có thể đi ra đi!

Đứng ở trước cửa Thiên Đan Trai, Cổ Nhạc nhìn cánh cửa không khác gì trước, trong mắt đầy vẻ nghi ngờ.

Lần này, trong hồ lô của Đoan Mộc Tiêu Mạn rốt cuộc đang bán thuốc gì, tự nhiên có thể không quan tâm tới chuyện gì cả.

Phải biết rằng, nếu nàng biết Tô Dật bị đè ở dưới Vạn Nhận Kiếm Sơn dưới, sợ rằng Vạn Đạo Kiếm Minh bây giờ đã sinh linh đồ thán.

Chính vì vậy, Cổ Nhạc mới có thể cảm giác đặc biệt kỳ lạ, dễ dàng loại bỏ cấm chế bảo vệ Thiên Đan Trai, Cổ Nhạc lần đầu tiên giống như kẻ trộm tiến vào Thiên Đan Trai.

- Đoan Mộc cung chủ!

Cổ Nhạc lướt nhanh ở trong hành lang gấp khúc gọi tên Đoan Mộc Tiêu Mạn.

Khác với ngài thường, trong Thiên Đan Trai không có tiếng luyện đan cũng không có tiếng đệ tử quạt gió luyện đan với khí thế ngất trời.

Vô cùng yên tĩnh, yên tĩnh đến mức vô cùng đáng sợ.

Dường như người trong Thiên Đan Trai bốc hơi trong một đêm vậy, trong lòng Cổ Nhạc ớn lạnh, Thiên Đan Trai rốt cuộc xảy ra chuyện gì.

Nghĩ tới đây, dưới chân Cổ Nhạc bước càng nhanh hơn. Khi đi đến bí các của Thiên Đan Trai, bên trong truyền tới một năng lượng linh hồn hủy trời diệt đất công kích ra!

- Đây là cái gì?