← Quay lại trang sách

Chương 2442

Ta có thể nói cho ngươi biết phương pháp cứu nàng, nhưng mong ngươi xem hết đoạn hình ảnh này đã.

Tô Dật nhíu mày, cố nhịn xuống, nhìn hình ảnh trên bầu trời, trên đó đang kể về chuyện cung chủ đầu tiên năm đó nhận được Vạn Pháp Thiên Tinh Quyết.

Vạn Pháp Thiên Tinh Quyết là từ Thiên Tinh Thần Cung của các thần giới, Ngân Hà Cửu Thiên Lưu, Thiên Tinh Thần Cung chịu trách nhiệm khống chế tinh mạng vận chuyển của tinh vực, tông môn nghiên cứu hồn linh trời đất, nổi tiếng ở trong các thần giới.

Sau khi Ngâm Thúy Sam - Cung chủ đầu tiên của Ngự Thiên Cung lấy được Vạn Pháp Thiên Tinh Quyết, bắt đầu từng bước thành lập Ngự Thiên Cung, lấy Ngự Thiên Hồn Thuật trong Vạn Pháp Thiên Tinh Quyết làm cung tên.

Sau đó, Ngâm Thúy Sam chạy Thiên Man, tìm kiếm gặp được Yêu Hoàng chuyển thế phân hồn Băng Loan, hai người đặt ra giao hẹn, Ngự Thiên Cung sẽ giúp tìm kiếm Yêu Hoàng chuyển thế, phân hồn Băng Loan lại muốn trợ giúp Ngự Thiên Cung nghiên cứu kỹ Vạn Pháp Thiên Tinh Quyết.

Hợp tác với Lý thị, vận dụng Vạn Pháp Thiên Tinh Quyết luyện ra Ngự Thiên Thần Đỉnh, cũng vì có thể có nhiều người hơn, hỗ trợ tìm kiếm Yêu Hoàng.

Nào ngờ Lý thị sinh đố kỵ, Ngâm Thúy Sam cũng thiếu chút nữa vì Ngự Thiên Thần Đỉnh bị trộm mà mất mạng xuống Hoàng Tuyền, sau đó lại chuyên tâm hồi cung, mở rộng Ngự Thiên Cung.

Sứ mạng quan trọng nhất của Ngự Thiên Cung trải rộng sáu lục ba châu một biển chính là tìm kiếm Yêu Hoàng.

Nhìn đến đây, băng tuyết trên bầu trời liền biến mất, bóng dáng Băng Loan lại xuất hiện ở phía chân trời.

- Cho nên, chúng ta đã đến. Ta là Yêu Hoàng, ta lệnh cho ngươi cứu Tiêu Mạn của ta!

Giọng nói Tô Dật nghiêm túc khác thường.

Một lát sau, giọng nói của Băng Loan nhẹ nhàng vang vọng trong bầu trời, cả thế giới rất yên tĩnh.

- Ngươi là Yêu Hoàng chuyển thế, ngươi không phải Yêu Hoàng thật sự!

Dáng vẻ Băng Loan mềm cứng đều không ăn làm cho Tô Dật rất tức giận, nhất thời quát lớn một tiếng, tiến lên một bước, chiến lực toàn thân trùng kích vào trong thiên địa.

- Ngươi rốt cuộc muốn thế nào?

Băng Loan chân thần cười ha hả, giọng nói nhẹ nhàng, nghiêm giọng nói:

- Nàng rất quan trọng với ngươi, nhưng ngươi còn có chuyện quan trọng hơn. Ngươi biết không?

- Đại kiếp Thái Cổ sao? Cái chết của Yêu Hoàng sao? Ta nhớ rồi!

Tô Dật gầm thét, trong lòng sốt ruột khó chịu nổi.

- Ngươi thật sự đã chuẩn bị sẵn sàng à? Mười hai thần thú chúng ta chờ ngươi nhiều năm như vậy, tìm ngươi nhiều năm như vậy, bây giờ ngươi ở Thiên Man có nhiều lo lắng như vậy, ngươi thật sự sẽ chuẩn bị đầy đủ vì muôn dân trăm họ sao?

Băng Loan liên tục đặt câu hỏi làm cho Tô Dật bỗng nhiên thấy nghiêm trọng, hóa ra Băng Loan lo lắng mình không chuẩn bị tư tưởng đối phó với đại kiếp Thái Cổ.

Ở trong mắt Băng Loan, Đoan Mộc Tiêu Mạn vốn chính là gánh vác sư mạng đưa Tô Dật tới bên cạnh mình, đến đây, Đoan Mộc Tiêu Mạn đã hoàn thành nhiệm vụ.

Nếu Tô Dật không chuẩn bị sẵn sàng, tại sao Băng Loan lại phải tiêu hao lực lượng của mình để giúp đỡ Tô Dật?

- Ta đã chờ đợi quá lâu, các thần thú khác đã rời đi, ta là kẻ duy nhất trên thế giới này vẫn đang chờ đợi hy vọng người qua. Ta không thể đánh cược, cho dù ngươi là Yêu Hoàng chuyển thế, cũng không được.

Băng Loan yếu ớt nói.

- Ta hiểu rõ ý của ngươi, nhưng ta sẽ đi tới vực ngoại, ta sẽ đi vạch trần thân thế của mình, mẫu thân của ta và người yêu của ta vẫn còn ở vực ngoại, ta nhất định sẽ tìm được bọn họ!

- Không, đó là tình yêu nhỏ của ngươi! Thế gian tổng cộng có hai lần đại kiếp Thái Cổ, lần thứ ba sẽ gặp trong tương lai, nếu ngươi không ngăn cản được, ta sắp tới ta có khả năng phải rời khỏi Thiên Man, tuyên bố cho toàn bộ vực! Năng lượng của ta không thể uổng phí được!

Trong Băng Loan Bí Cảnh, khí tức băng hàn lại run rẩy, nhiệt độ vô cùng khủng khiếp làm cho Tô Dật lập tức sợ hãi.

Hắn quay đầu nhìn Đoan Mộc Tiêu Mạn. Mình đã chuẩn bị sẵn sàng sao? Mình có năng lực đi ngăn cản đợt tai họa lớn này sao?

Tô Dật trầm ngâm một lát rồi nhướng mày, đối diện với Băng Loan và khẽ nói:

- Ta từ dị thế đến, ở đây ta tìm được tình yêu và hi vọng của mình, các thần giới còn có ký ức và bí mật của ta. Ta cũng có tình yêu đối với muôn dân trăm họ! Tô Dật ta ở đây lập lời thề sẽ chiến đấu vì tình yêu, lập mạng vì trời đất, nếu có vi phạm, kiếp này kiếp sau đều không thể trở về địa cầu!

Đối mặt với Băng Loan, Tô Dật chỉ có thể nói ra bí mật lớn nhất của mình. Băng Loan nhìn chăm chú vào Tô Dật rất lâu, sau đó hít sâu một hơi, khẽ gật đầu, trong mắt thú bắn ra tinh quang, khẽ nói:

- Ta tin tưởng vào ánh mắt của Phượng Hoàng!

- Phượng Hoàng?

Tô Dật không ngờ chuyện này còn dính dáng tới Phượng Hoàng, chỉ nghe Băng Loan nói:

- Ngươi thu được huyết mạch của Đế Tước, còn nhớ rõ lúc đó Phượng Hoàng đã nói gì không?

Lúc đó, Tô Dật ở trong chiến trường Vạn Kiếm nhận được máu của Đế Tước, còn lần đầu tiên gặp được Tô Tiểu Soái vẫn là trứng.

- Trong các loại máu của Phượng Hoàng thì Đế Tước thuộc về thượng tầng, cho dù không phải là Phượng Hoàng nhưng cũng đủ dùng. Có Trấn Thiên Thạch cộng thêm bảo hộ của ta, nàng sẽ không chết.

Băng Loan nói. Tô Dật nuốt nước bọt khẽ nói:

- Vậy ta nên làm thế nào?

Tô Dật bắt đầu phát động lửa Trấn Thiên Thạch, một ngọn lửa mạnh mẽ dâng lên, gương mặt nhất thời đỏ bừng, hai mắt sáng lấp lánh.

- Tính tình của thiếu niên!

Băng Loan khẽ cười nói.

- Khí huyết trong cơ thể nàng chưa đủ, Huyết mạch Đế Tước bên trong cơ thể ngươi hùng hậu tràn đầy, lại có lửa Trấn Thiên Thạch cung cấp, vừa lúc chuyển sang bù đắp. Lúc này ta chế tạo pháp trận thay các ngươi, muốn mượn lực bên ngoài là không thể thực hiện được, lại dùng phương pháp nguyên thủy nhất làm cho hồn huyết chồng lên nhau đi!

Lập tức, lỗ chân lông trên toàn thân Tô Dật giãn ra, Băng Loan này đang nói gì vậy?

- Cái gì gọi là phương thức nguyên thủy nhất?

Tô Dật ngây người nhắc lại lời Băng Loan nói. Hắn nhìn Đoan Mộc Tiêu Mạn trên mặt đất, lúc này Đoan Mộc Tiêu Mạn ở trong sương mù nghe cuộc nói chuyện,, gương mặt ửng đỏ, không dám nói gì.

- Chỉ có một lần cơ hội, nếu như thành công, chính là cơ duyên lớn của các ngươi!

- A!

Cơ thể Tô Dật hơi run rẩy, nhìn Đoan Mộc Tiêu Mạn, Đoan Mộc Tiêu Mạn quay đầu đi, nhắm chặt hai mắt, đôi môi anh đào đỏ thẫm lại càng thêm xinh đẹp.

- Tiêu Mạn, vì báo thù!

Tô Dật bĩu môi, khẽ than thở.

- Vù vù!

Lập tức, bầu trời sáng ngời, khắp bầu trời có gió tuyết xen lẫn năng lượng khủng khiếp bao phủ hai người, giống như một tấm vải mỏng, êm ái bao phủ lên trên mặt đất.

Ba ngày trôi qua, ánh chiều như máu chiếu xuống.

- Vẫn còn chưa ra sao? Còn chưa ra sao?

Long Phá Sơn sốt ruột đi vòng vòng, cơ thể thấp bé không ngừng di chuyển ở Trung Chấn Tiền Phong.

- Có thể đừng đi lại được không? Ta cũng sốt ruột lắm!

Đoan Mộc Kình Thiên ném cái nhìn chán ghét về phía Long Phá Sơn, tức giận hừ một cái, bất chợt lo âu nhìn lên Táng Thiên Hàn Địa.

Lúc này, Ngự Thiên Cung đã tu chỉnh xong, Phục Yêu Môn, Hỗn Loạn Vực, Vô Lượng Môn đều đã được thu xếp.

Ngự Thiên Cung lại khôi phục vẻ yên tĩnh của ngày xưa.

Cổ Nhạc vội vàng từ phía xa đến, Tây Vô Tình, Xích Phi Hồng cũng đang nóng nảy chờ đợi, nhất thời khẽ nói:

- Thế nào? Thế nào? Còn chưa ra sao?

Tây Vô Tình buồn chán uống một ngụm rượu, trong đôi mắt say khướt lóe lên ánh sáng lạnh, khẽ nói:

- Vạn Kiếm Đạo Minh truyền tin tức về?

- Không sai! Thánh Sơn thắng lớn, Thiên Long Tông chạy trốn về Long gia. Cả hai bên Thiên Lan Hải Vực và Lôi Viêm Thánh Điện đều chịu thiệt hại nặng nề. Dạ Ức và Ứng Vô Hưu cũng tìm nơi nương tựa ở Long gia! Lúc này thực lực tập trung lại trên Long gia chỉ sợ cũng không phải là con số nhỏ!