← Quay lại trang sách

Chương 2458

Chuyện này cũng là lỗi của ta! Cực Nhạc Thần Đô cũng là vì suy nghĩ cho đại cục! Ngươi xem, có phải nên dừng ở đây được không?

Nhất thời, mặt mũi La Sóc kích động, ánh mắt chớp động, nhìn Vân Thiền Y, không dám lộn xộn.

Giờ khắc này, thời gian tựa như đếm ngược, Vân Thiền Y ngước mắt nhắm mắt cũng trở nên vô cùng chậm chạp.

La Sóc phảng phất có thể nghe thấy tiếng hô hấp của mình, nhất thời, La Sóc phục hồi tinh thần, điên cuồng gật đầu.

- Có thể, có thể, Thiền Y tôn giả! Tôn giả đã lên tiếng, Sóc Băng tinh vực chúng ta dĩ nhiên cũng lấy đại cục làm trọng!

- Người của Sóc Băng tinh vực có phải cũng thấy như vậy không?

Đứng ở phía sau, lực đánh của Vân Thiền Y cực mạnh, đám cường giả của Sóc Băng tinh vực nhìn vực chủ gật đầu, dĩ nhiên cũng đáp ứng.

Dù sao, đây là nhược điểm duy nhất của La Sóc.

- Vậy thì theo chủ nhân đã nói, La vực chủ, ngươi có thể nói một tiếng với các tinh vực, tất cả đều là hiểu lầm hay không?

Nhìn Vân Thiền Y, khuôn mặt thô ráp của La Sóc trong nháy mắt bắt đầu ửng hồng, cố gắng khống chế kích động của mình.

Chợt La Sóc xoay người sang chỗ khác, ánh mắt trong nháy mắt rơi xuống chỗ Tô Dật đang đứng chung với Tô Tiểu Soái, cảm kích không dứt.

- Các vị, chuyện hôm nay đều là hiểu lầm! Sóc Băng tinh vực ta quyết định không truy cứu nữa! Vậy xin các vị lấy đại cục làm trọng!

- Xoạt!

Trên hư không, cảnh tượng vô cùng rõ ràng.

Vân Thiền Y cũng tự mình lên tiếng, người của các tinh vực khác dĩ nhiên cũng không dị nghị, rối rít gật đầu.

Lúc này, Pháp Diệp tôn giả lại lên tiếng, trong con mắt thoáng hiện lên vẻ lạnh lẽo:

- Đa tạ sư muội rồi! Đại hội Chưởng Pháp Giả ngày mai sẽ bắt đầu, sư huynh vào thành trước!

Nói xong, Pháp Diệp xoay người rời đi, Pháp Diệp nhìn thoáng qua Tô Dật, khóe miệng khẽ nhếch, không cần phải nhiều lời nữa.

Lần này, Pháp Diệp hoàn toàn không gặp may.

- Cung tiễn Pháp Diệp sư huynh!

Vân Thiền Y khẽ cười một tiếng.

Toàn trường hô to, cung tiễn Pháp Diệp tôn giả, Vô Ngu ở bên cạnh cũng đi theo Pháp Diệp vào thành.

Ngay sau đó, Vân Thiền Y cũng ngồi xe kim vũ phi vân vào thành, ánh mắt thoáng nhìn qua Tô Dật, khóe miệng như ẩn chứa nụ cười ẩn ý.

Khi Tô Tiểu Soái và Phong Cuồng Nhất Kiếm trở lại bên cạnh đội ngũ, vô số ánh mắt sợ hãi đều tập trung trên người Tô Dật.

Đây chính là vị chủ nhân vừa rồi Tô Tiểu Soái nhắc đến, thoạt nhìn rõ ràng chỉ là một thiếu niên mà thôi!

- Nhất Kiếm vực chủ! Đa tạ rồi!

La Sóc hướng về phía Phong Cuồng Nhất Kiếm và Tô Tiểu Soái hành lễ.

Nhìn Tô Dật, con ngươi La Sóc chấn động, trong mắt tràn đầy kinh dị:

- Vị này chính là chủ nhân tiểu huynh đệ nhắc đến sao? La Sóc xin được tạ ơn!

Trong lòng Tô Dật khẽ động, La Sóc cũng không coi là yếu trong số các vực chủ, nếu bị hắn phát hiện nữ thần của hắn Vân Thiền Y có quan hệ gì với mình, chỉ sợ La Sóc cũng không còn giữ bộ dạng như vậy.

- Khách khí rồi La vực chủ! Đại kiếp trước mặt, nên cùng chung tiến lui!

- Tốt!

La Sóc cười lớn một tiếng, gật đầu:

- Xin hỏi đại danh công tử! La Sóc ta xin ghi nhớ!

- Tô Dật!

La Sóc trầm ngâm một lát, chợt cười nói:

- Ngày mai chúng ta gặp lại trong đại hội Chưởng Pháp Giả!

Nói xong tự xếp hàng vào đội ngũ của mình.

Trong quá trình xếp hàng, Tô Dật hồi tưởng lại mọi chuyện vừa rồi, trong lòng đột nhiên ngộ ra.

Vô Ngu chuẩn bị vén lên bất mãn của các tinh vực đối với Cực Nhạc Thần Đô, không nghĩ rằng bị Pháp Diệp dễ dàng hóa giải.

Lúc này, thái độ của Pháp Diệp còn không rõ ràng.

Là bởi vì đại cục mới giúp Cực Nhạc Thần Đô hay là muốn đạt được dân tâm.

Tô Dật ở giữa quấy rối, Vô Ngu biết thời thế, giao phiền toái cho Pháp Diệp, nhưng Pháp Diệp lại im lặng.

Lúc này, Pháp Diệp hỗ trợ hoàn toàn không có chỗ tốt, vì vậy Pháp Diệp có tư tâm hay không vừa nhìn là biết ngay!

- Người này không thể không phòng!

Tô Dật sâu kín nói.

Ngay sau đó, Kiếm Vương tinh vực tiến vào Cực Nhạc Thần Đô, hào quang đầy trời trải ra, các loại mây mù kỳ lạ bao phủ, tựa như tiên cảnh.

Lầu cao san sát, nhà cửa đông đúc, đan xen chồng chất, từ phía xa lại có phạm âm vang lên, tiên nữ nhảy múa, giống như tiên cảnh.

- Hắc! Phô trương lớn quá!

Tô Dật thở dài nói.

- Đại Kiếm Vương thành ta so với Cực Nhạc Thần Đô, thật đúng là gặp dân chơi thứ thiệt!

Phong Cuồng Nhất Kiếm cảm thán nói.

Đi theo hướng dẫn của tiên nữ, Kiếm Vương tinh vực an định tại một chỗ trong hành cung.

- Đại hội Chưởng Pháp Giả ngày mai an bài như thế nào?

Tô Dật hỏi tiên nữ dẫn đường.

Tiên nữ cười ẩn ý, cũng không nói nhiều, thân hình thướt tha như thủy xà không ngừng đảo quanh trên không trung, rồi lao ra cửa, không thấy bóng dáng.

- Những người này đều là thị nữ của Nam Kha, nghe đồn Nam Kha vô cùng háo sắc, xa xỉ vô cùng! Những tiên nữ này đều bị cấm chế, chỉ có thể nói chuyện với một mình Nam Kha!

Phong Cuồng Nhất Kiếm nhún vai nói.

- Tên Nam Kha này rốt cuộc là người như thế nào, ngày mai ta phải mở mang tầm mắt một phen!

Tô Tiểu Soái khẽ gắt nói.

- Nam Kha!

Ngồi phía trước cửa sổ, mày kiếm Tô Dật dựng lên, một cổ sát cơ mênh mông bắt đầu khởi động, Nam Kha nhốt mẫu thân, lại uy hiếp dì nhỏ, hiện giờ còn bắt Vân Tinh của mình đi.

- Nam Kha nhất định phải chết!

Tô Dật âm trầm quát.

- Đông đông đông!

Lúc này, bên ngoài cổng truyền đến tiếng bước chân dồn dập, đám người Tô Dật đồng thời đứng dậy.

- Vô Ngu tôn giả!

Tô Dật nhận ra người đến, nhẹ giọng cười nói.

Vô Ngu cười ha ha, bên cạnh có một cô gái che mặt trong nháy mắt cũng thu hút sự chú ý của mọi người.

- Tô Dật, ngươi nói ta có phải rất lợi hại hay không! Tâm tư của ngươi ta thoáng cái đã biết!

Giật khăn che mặt xuống, người tới không phải là ai khác, chính là Vân Thiền Y, Vân Thiền Y đi tới trước mặt Tô Dật, bộ dạng khiêu khích trong nháy mắt làm lòng người nổi lửa toan tính.

- Là các ngươi! Sao các ngươi lại cùng lúc đến đây?

Nghe vậy, Vô Ngu và Vân Thiền Y nhìn nhau, chợt tản ra.

Vô Ngu ngưng kết thủ ấn, thành thạo bố trí một đạo cấm chế trong hành cung, rồi mới nói:

- Ta vừa về tới hành cung, nha đầu Phúc Diệp và nha đầu này liền đến rồi! Thiền Y nha đầu liền dẫn ta tới tìm ngươi!

- Các ngươi thấy thế nào?

Vô Ngu nhẹ giọng nói.

- Pháp Diệp có vấn đề! Nhưng rút cuộc có bao nhiêu vấn đề tạm thời chưa nhìn ra!

Tô Dật sâu kín nói.

Nhất thời, Vô Ngu cũng nói ra phỏng đoán của mình.

Trước đại hội Chưởng Pháp Giả, Ôn Phúc Diệp tới tìm hắn trước, nói chuyện của Nam Kha cho hắn biết, vì vậy cùng nhau trình diễn một màn này.

- Theo ta được biết, chuyện của Ôn gia ta ít nhiều có chút rõ ràng, Nam Kha những năm gần đây vẫn thần thần bí bí, âm thầm có liên lạc với chúng thần chi giới ta cũng rất rõ ràng! Thân là Chưởng Pháp Giả, nếu như quan hệ đến toàn bộ tinh vực ta sẽ nghĩa bất dung từ!

Vô Ngu nói.

- Tốt!

Nhất thời, mấy người cũng coi như đạt thành thống nhất, ngày mai bất kể Nam Kha nói như thế nào, cũng sẽ lập tức ngăn cản Nam Kha.

Nếu như Nam Kha muốn dùng Thái Cổ đại kiếp thao túng họa loạn, tập trung lực của mọi người cũng phải hoàn toàn phá huỷ hắn!

- Tốt!

Tô Dật đồng ý.

- Sao ta không thấy dì nhỏ?

Tô Dật nghi vấn hỏi.

Nhất thời, Vô Ngu cười nhẹ một tiếng:

- Tối nay, Nam Kha có cử hành một cuộc cực lạc thần yến, Phúc Diệp bị Nam Kha gọi đi chuẩn bị bữa tiệc rồi!

- Để Vô Ngu tiền bối đi, lại để Phúc Diệp đi, Nam Kha này rốt cuộc muốn làm cái gì?

Tô Dật nghi ngờ.

- Tối nay không phải là cơ hội thử dò xét tốt nhất sao?

Vô Ngu lạnh giọng nói.