← Quay lại trang sách

Chương 2459

Tối nay.

Cực lạc thần yến tối nay chính là lần đầu tiên gặp mặt Nam Kha.

Cái tên này đã nghe quá nhiều lần, trong lòng Tô Dật cũng đã ghi nhớ vô số lần.

Mẫu thân mình còn chưa gặp mặt đã bị hắn cướp đi, Vân Tinh mà mình thích nhất cũng bị hắn giam cầm!

Tô Dật hít sâu một hơi, ánh mắt chuyển dời đến ngoài cửa sổ, thánh quang tắm rửa, trên bầu trời có mấy đóa tinh vân yên bình lưu động, nhất thời con mắt âm trầm.

- Đi, nhất định phải đi! Hắn ở ngoài sáng, ta ở trong tối, vì sao không đi!

- Tô Dật, vậy buổi tối ngươi phải cẩn thận một chút, ta dù sao vẫn là Chưởng Pháp Giả, đến lúc đó sợ rằng không thể công khai che chở ngươi!

Vân Thiền Y lo lắng nói.

- Ta hiểu, ngươi làm cho ta đủ nhiều rồi!

Tô Dật gật đầu.

Nhân sinh thường thay đổi như phong vân, thật không ngờ có một ngày Vân Thiền Y lại quan tâm mình như vậy.

Ở bên cạnh, Vô Ngu nhìn Vân Thiền Y ân cần với Tô Dật như vậy, Thiền Y tôn giả xinh đẹp vô song rời bỏ vị trí Chưởng Pháp Giả, thì ra là vì thanh niên trước mặt này.

Còn Ôn Phúc Diệp nhờ cậy mình chiếu cố kỹ lưỡng Tô Dật, đồng dạng cũng khác thường.

Nhìn Tô Dật, trong mắt Vô Ngu bất chợt hiện lên thần thái kinh dị.

Chỉ nghe Vô Ngu nói:

- Nam Kha trời sinh tính đa nghi, ta mặc dù từ nhậm Chưởng Pháp Giả nhiều năm, đề phòng của hắn đối với ta vẫn chưa bao giờ giảm bớt. Tối nay ta sẽ ngồi gần ngươi, nếu có bất cứ chuyện gì, không cần thiết vọng động!

- Tốt! Làm phiền Vô Ngu tôn giả rồi!

Ánh mắt Tô Dật cảm kích.

Vô Ngu phất phất tay, cười lớn:

- Đều là vì tinh vực mà thôi, chúng ta có thể chiến thắng Thái Cổ đại kiếp, lòng người mới là kiếp nạn Thái Cổ lớn nhất!

Nghênh ngang rời đi, thanh âm hùng hậu mà tiêu sái, ngay sau đó Vân Thiền Y đi tới bên cạnh Tô Dật.

Con mắt long lanh như nước, đôi anh đào nhẹ nhàng khẽ chạm lên hai gò má Tô Dật.

Kiễng mũi chân Vân Thiền Y mị nhãn như tơ, nhẹ giọng nói:

- Ta biết ngươi không thích trang điểm đậm, đợi ta cởi bỏ hết trang điểm, ngươi mang ta đi khắp tinh vực được không?

- Ông!

Thanh âm như nước chảy rót vào nội tâm, trong lòng Tô Dật nhất thời hiện lên một cổ vọng động, khi ngước mắt nhìn, Vân Thiền Y đã xoay người rời đi.

Đôi lông mày xinh đẹp gảy nhẹ, mỹ nhân ngoái đầu nhìn lại, đôi môi đỏ mọng như còn vương vấn sợi tơ nhu tình khiến Tô Dật nhất thời rung động.

Câu nói “đợi ta cởi bỏ hết trang điểm, ngươi mang ta đi khắp tinh vực được không còn đang quanh quẩn bên tai.

- Lão Đại, còn không cám ơn ta sao?

Tô Tiểu Soái đứng bên cạnh Tô Dật, ánh mắt nheo lại, trong mắt chậc chậc cảm thán.

- Khụ khụ.

Phục hồi tinh thần, Tô Dật gõ nhẹ vào trán Tô Tiểu Soái, nhẹ giọng nói:

- Mau chuẩn bị đi, buổi tối đi dự tiệc!

Màn đêm không sao, sương mù lượn lờ.

Mây mù huyền bí, hào quang vạn trượng khiến cho cả tòa Thần Đô trở thành một đại dương vui vẻ, dưới vòm trời, đèn đuốc sáng sủa bao phủ toàn bộ tòa Cực Nhạc Thần Đô.

Vào ban đêm, Thần Đô vô cùng ồn ào, sau khi mấy vạn người tràn vào, lại càng mang đến cho Đô thành thần bí sự phồn hoa cực hạn.

Chung quanh đều là tiếng kêu la ồn ào, trong thế giới cường giả độc tôn, đây chính là nhân gian chí cảnh, đại dương hạnh phúc.

Xuyên qua đám người rộn ràng, đám người Tô Dật đi tới dưới thành, đô thành cao vút giống như mãnh thú chiếm cứ, khí thế vô cùng bá đạo.

Dưới sự hướng dẫn của Vô Ngu trưởng lão, đám người Tô Dật thuận lợi tiến vào Cực Lạc Thần cung.

Bên trong Thần cung, xanh vàng rực rỡ, đèn đuốc sáng chói, nơi nào cũng lộng lẫy chói sáng.

Giờ phút này, rất nhiều vực chủ đụng phải lúc ban ngày đều tới, nâng ly cạn chén, vô cùng náo nhiệt!

Trong đám người này cũng có La Sóc, vừa nhìn thấy đám người Tô Dật, La Sóc đã vui mừng mỉm cười, có chút nhiệt tình.

Nhất thời, Tô Dật cũng cười hồi đáp, nhìn một số vực chủ vẻ mặt kích động, trong tay là rượu ngon giai nhân xinh đẹp, tựa hồ đã sớm vứt bỏ phong ba nhỏ lúc xếp hàng ra sau đầu rồi.

- Đám vực chủ này thật là biết hưởng thụ!

Phong Cuồng Nhất Kiếm cười lạnh.

Tô Dật nhún vai, Cực Lạc thần yến này đúng là danh bất hư truyền.

Nhưng càng như vậy, Tô Dật càng có thể cảm giác được một loại nguy hiểm cực hạn tồn tại.

Tìm được một chỗ dưới tàng cây linh quả, Tô Dật nhắm mắt dưỡng thần.

Trong đầu không ngừng hồi tưởng đến Vân Tinh, còn cả mẹ ruột của mình.

Phong Cuồng Nhất Kiếm, Tô Tiểu Soái ngồi bên cạnh, ánh mắt theo dõi mọi người di động trước mặt, hết sức cảnh giác.

Lúc này, phía trước mặt có một cầu thang bạch ngọc rất dài, thang lầu nối vòng với phía trên, nối liền với một ngọn hải đăng bằng vàng trên nóc.

Ngọn hải đăng rất lớn, ánh sáng ngập trời, màu mè siêu nhiên.

- Nam Kha hiện tại có lẽ đang ở bên trong?

Tô Tiểu Soái chỉ vào ngọn hải đăng nói.

Ánh mắt Phong Cuồng Nhất Kiếm sắc bén, nhẹ giọng nói:

- Với tác phong của Nam Kha, nơi này có lẽ đang canh giữ người quan trọng nào đấy!

- Thiền Y tôn giả, Pháp Diệp tôn giả, Phúc Diệp tôn giả giá lâm!

Ba vị Tôn Giả dưới ánh mắt kích động của mọi người, phá không mà đến.

Thần quang rạng rỡ, ba vị Chưởng Pháp Giả giá lâm trong đô thành, trong nháy mắt đưa tới sự chú ý của mọi người.

Trong đám người, thỉnh thoảng có ánh mắt kính trọng phóng đến.

Ba vị Chưởng Pháp Giả này tựa hồ chở đầy hi vọng của mọi người.

Ngày mai, nếu như bọn họ có thể lấy ra được đầu mối hữu ích nhất trong vòng mười năm qua, trong mắt người bình thường, Thái Cổ đại kiếp sẽ giống như không tồn tại nữa, tất cả mọi người sẽ được cứu rồi.

Ba người đồng thời ngồi xuống đài cao, tiếp theo đến lượt các vực chủ ngồi xuống.

Pháp Diệp ngồi ở giữa, ánh mắt nhìn toàn trường chung quanh, sau khi ánh mắt lạnh lùng thoáng dừng lại ở chỗ Tô Dật trong đám người, liền nhanh chóng dời đi, nhìn sang Ôn Phúc Diệp ở bên cạnh nhẹ nhàng gật đầu, ý bảo có thể bắt đầu.

- Người này lại bắt đầu để ý đến ta?

Khóe miệng Tô Dật khẽ nhếch lên, chợt cầm lấy một chén linh tương, chậm rãi thưởng thức.

- Hôm nay, Cực Lạc thần yến do Nam Kha vực chủ đặc biệt tổ chức cho các vị vực chủ đón gió tẩy trần! Nam Kha vực chủ lúc này đang ở trong Lục Dục tháp phía sau.

Trong nháy mắt, ánh mắt mọi người hội tụ trong Lục Dục tháp.

Ánh mắt Tô Dật nhảy lên, mấy cái tên Thất Tình cung, Lục Dục tháp, Cực Nhạc Thần Đô đều giống như đứt tình tuyệt dục.

Trên đài cao, Ôn Phúc Diệp nhìn Tô Dật, ánh mắt có chút ảm đạm, chợt khóe miệng có chút cứng ngắc, nói:

- Thần Đô tìm được đầu mối liên quan liền giấu bên trong Lục Dục tháp, dù sao ngày mai chính là đại hội Chưởng Pháp Giả, tối nay Cực Nhạc Thần Đô sẽ lấy đầu mối này ra cùng hưởng với mọi người. Nếu như người nào có thể đi lên Lục Dục tháp mở ra đầu mối. Sau khi Thái Cổ đại kiếp được giải quyết, toàn bộ tinh vực sẽ có thêm một thượng tầng tinh vực!

Nói xong, toàn trường kinh hô!

Ngay cả Pháp Diệp ngồi ở chính giữa mặt mũi cũng không khỏi co rút, khóe miệng âm thầm có một sự kích động mừng rỡ không kìm nén được.

Bên trong Lục Dục tháp lại cất giấu đầu mối cực kỳ quan trọng của Thái Cổ đại kiếp, nếu người nào có thể mở ra có thể lưu tên sử xanh?

Trong nháy mắt, vô số ánh mắt nôn nóng rơi xuống Lục Dục tháp, tháp quang tươi sáng, trong nháy mắt không khí chung quanh được thôi động đến cao điểm!

- Lão Đại, nơi này lại ẩn chứa đầu mối mấu chốt?

Tô Tiểu Soái kinh ngạc, quay đầu lại, Tô Dật lại càng kinh ngạc, hai mắt đỏ bừng phát ra một tia lệ quang trong suốt.

- Vân Tinh, nhất định là Vân Tinh đang ở bên trong!

Trong lòng Tô Dật reo hò, hai bàn tay nắm chặt, huyết dịch lạnh lùng theo khe hở chảy xuống.