← Quay lại trang sách

Chương 2460

Vốn Tô Dật cho rằng Nam Kha sẽ giấu riêng Vân Tinh cho mình, để hắn một mình mở ra chúng thần chi giới.

Thật không ngờ Nam Kha lại công khai truyền tin, hơn nữa còn là trong Cực Lạc thần yến!

Một hồi lâu, Tô Dật mới lấy lại tinh thần, nhìn Lục Dục tháp, lỗ chân lông toàn thân bắt đầu mở ra.

- Lão Đại, ngươi làm sao vậy?

- Tô Dật đại nhân!

- Tô Dật?

Đám người Phong Cuồng Nhất Kiếm, Tô Tiểu Soái, Tô Thiên Tước nhất thời giảm thấp thanh âm hỏi Tô Dật.

Nhất thời, Tô Dật khàn tiếng, cúi thấp mặt, ánh mắt lại tựa như đóng đinh lên Lục Dục Tháp, nói:

- Tinh Nhi ở phía trên! Người trong lòng của ta!

- Tinh Nhi, người trong lòng của ngươi chính là đầu mối của chúng thần chi giới?

Tô Tiểu Soái kinh hãi kêu lên.

Tô Dật gật đầu, hơi thở bắt đầu trở nên bất bình ổn.

Giờ phút này, mấy vạn vực chủ đứng ở Lục Dục Tháp, hăng hái bừng bừng chuẩn bị bắt đầu leo lên Lục Dục Tháp.

- Tinh Nhi!

Nhất thời, ánh mắt Tô Dật đờ đẫn, cước bộ không tự chủ bắt đầu đi về phía trước, khiến Vân Thiền Y đang ngồi trên đài cao cũng ngạc nhiên.

Rất nhanh, dưới tàng cây linh quả, Tô Dật liền bị Vô Ngu nhanh chóng kéo đi.

- Kỳ quái, phản ứng của xú gia hỏa sao lại kích động như vậy?

Vân Thiền Y nhìn thấy Tô Dật bị kéo đi, ánh mắt dời về phía Ôn Phúc Diệp.

Khi Ôn Phúc Diệp nói xong câu đó, nhìn Tô Dật bị Vô Ngu kéo đi, vẻ mặt của Ôn Phúc Diệp cũng trở nên có chút mất tự nhiên.

Vân Thiền Y ngồi ngay ngắn trên đài cao, bàn tay nhỏ bé không ngừng xoắn xuýt, có chút bối rối.

Nghe vậy, ánh mắt Pháp Diệp trở nên mất tự nhiên.

Ôn Phúc Diệp nhìn toàn trường, nói:

- Các vực chủ đã bắt đầu hành động rồi! Nam Kha vực chủ có lệnh, ban ngày lúc xếp hàng Cực Nhạc Thần Đô có làm chậm trễ mọi người. Người trèo lên tháp, bất luận thành bại, đều có thể nhận được một phần đại lễ phong hậu của Cực Nhạc Thần Đô!

Toàn trường lại một lần nữa hét to, cách làm của Cực Nhạc Thần Đô thật sự đã làm lung lạc lòng người.

Trong nháy mắt, vô số vực chủ vọt tới trên đài cao, khàn giọng muốn xông vào Lục Dục Tháp.

Chẳng qua Ôn Phúc Diệp còn chưa nói gì, các vị vực chủ cũng không dám tùy tiện đi vào.

- Cái này coi như một trò chơi nhỏ của Cực Lạc thần yến, thứ nhất biểu hiện Cực Nhạc Thần Đô vô cùng tự tin, thứ hai cũng hi vọng mọi người có thể hiểu dụng tâm lương khổ của Cực Nhạc Thần Đô. Có được đầu mối liên quan không dễ. Lúc Thái Cổ đại kiếp, các vị vực chủ dĩ nhiên nghe theo hiệu lệnh của Cực Nhạc Thần Đô cùng chung ứng đối!

Ôn Phúc Diệp nhẹ giọng nói.

- Đợi đã!

Trong đám người, có một thanh âm hào hùng vang dội.

Tất cả ánh mắt toàn trường tập trung trên người hắn, La Sóc tiến lên, chắp tay nói với mọi người.

- Lại là tên ngu xuẩn này!

Vân Thiền Y thầm mắng.

La Sóc thi lễ với Vân Thiền Y trên đài, chợt nói:

- Phúc Diệp tôn giả, Sóc Băng tinh vực có ý kiến!

- Có ý kiến gì?

Ôn Phúc Diệp khẽ hất trường bào, nhẹ giọng nói:

- Chư vị không ngại nghe một chút chứ!

- Lần này đại hội Chưởng Pháp Giả được cử hành ở Cực Nhạc Thần Đô! Cực Nhạc Thần Đô lấy ra đầu mối cung cấp cho mọi người tham gia, cũng coi như có lòng! Nhưng ai có thể bảo đảm đầu mối của Cực Nhạc Thần Đô nhất định có thể giải quyết đầu mối mấu chốt của Thái Cổ đại kiếp? Chỉ có đến ngày mai trên đại hội Chưởng Pháp Giả, sau khi ba vị Chưởng Pháp Giả lấy ra so sánh mới rõ ràng!

- Có lý! Mặc dù Cực Nhạc Thần Đô có hảo ý, nhưng nói như vậy cũng có chút ít tự phụ!

- Chưa có người nào từng trải qua Thái Cổ đại kiếp, ai biết đầu mối hình dạng trông thế nào?

Mọi người ồn ào, nhỏ giọng nghị luận, khẽ gật đầu tán thành với La Sóc.

- Vậy ý tứ của La vực chủ phải làm như thế nào?

Ôn Phúc Diệp khẽ hé môi, bàn tay trắng khẽ gõ về phía La Sóc.

La Sóc thật thà gãi đầu, ánh mắt nhìn về phía Vân Thiền Y, nịnh hót nói:

- La Sóc ta chẳng qua cảm thấy như vậy không ổn, đối với hai vị Chưởng Pháp Giả khác cũng có chút bất công! Nếu hai vị Chưởng Pháp Giả không có đầu mối tốt hơn còn dễ nói. Nếu có, lời nói hôm nay của Nam Kha vực chủ chính là nói đùa, có thêm một vị thượng tầng tinh vực, hai nhà còn lại cũng không biết có đồng ý không?

La Sóc ưỡn ngực, nhìn Vân Thiền Y cười hắc hắc:

- Thiền Y tôn giả, ta dám đánh cuộc ngươi có đầu mối tốt hơn!

Nhất thời, mọi người quăng ánh mắt khinh bỉ và cười nhạo về phía La Sóc.

Lần đầu tiên gặp người tâng bốc đường hoàng như vậy, còn dùng ngôn từ chính nghĩa!

Trên đài cao, Ôn Phúc Diệp, Vân Thiền Y, Pháp Diệp biến sắc, tên La Sóc này mặc dù nịnh hót, nhưng lại nói rất có đạo lý.

Vẻ mặt Ôn Phúc Diệp đờ đẫn, rất hiển nhiên những lời này cũng không phải mình không muốn nói, trong nội tâm Ôn Phúc Diệp cũng không đoán được ý đồ chân chính của Nam Kha.

Vừa nói như thế, tất cả mọi người có chút hồ nghi, trong chuyện này quả thật có không ít sơ hở.

- Hai vị nghĩ nên làm như thế nào?

Ôn Phúc Diệp nhìn về phía Vân Thiền Y và Pháp Diệp, lạnh giọng nói.

Vân Thiền Y liếc mắt nhìn La Sóc, nhưng trong lòng âm thầm bật cười, đây vốn là một Cực Lạc thần yến nhàm chán rút cuộc bây giờ lại trở nên có chút thú vị.

Nhưng ngoài miệng Vân Thiền Y lại nói:

- Toàn bộ để Pháp Diệp sư huynh làm chủ!

Hơi chút trầm ngâm, trong ánh mắt mong chờ của mọi người, Pháp Diệp đứng dậy, lạnh lùng thoáng nhìn qua Lục Dục Tháp:

- Nếu đã như vậy, ta và Thiền Y sư muội cũng tham gia!

- Ầm!

Trong nháy mắt mọi người hoảng loạn, đây vốn là phúc lợi của mọi người.

Hiện giờ Thiền Y và Pháp Diệp cũng tham gia, thì làm gì còn phần thưởng?

- Nghe ta nói đã!

Pháp Diệp đưa bàn tay nhẹ nhàng ra hiệu, thanh âm toàn trường nhỏ đi không ít, tiếng nói hào hùng trong nháy mắt phiêu đãng toàn trường.

Ánh mắt mọi người tập trung, Pháp Diệp trầm thấp mở miệng, cả người bộc lộ ra khí phách:

- Nam Kha vực chủ có lòng, vậy thì lấy ra trước đại hội Chưởng Pháp Giả đi! Đầu mối ta và Thiền Y sư muội tìm được đã sớm hiểu rõ trong lòng. Nếu chúng ta có thể trèo lên tháp có thể nghiệm chứng manh mối của mình, so sánh tự nhiên ra kết quả!

Quay đầu lại nhìn Vân Thiền Y, khóe miệng Pháp Diệp khẽ nhếch lên, trên khuôn trang nghiêm hiện ra một vẻ láu cá:

- Thiền Y sư muội, nếu chúng ta thua, ngày mai cứ để Nam Kha vực chủ mở ra đầu mối! Chúng ta cùng chống cự đại kiếp là đủ! Chưởng Pháp Giả phải có khí độ của Chưởng Pháp Giả mới đúng, phần thuởng này dĩ nhiên là không tranh giành!

- Tốt!

Mọi người ồn ào, La Sóc ở phía dưới lớn tiếng hô nhất, tiếng vỗ tay như sấm dậy, khí độ của Pháp Diệp làm lòng người sinh kính ngưỡng!

- Pháp Diệp tôn giả quả nhiên là công chính nghiêm minh, chúng ta tin phục!

- Không sai! Hôm nay Cực Lạc thần yến mới được trầm trồ khen ngợi!

- Đến đây đi! Mau trèo lên tháp! Vị thượng tầng tinh vực thứ tư sẽ xuất hiện không! Thật là mong đợi!

Nhìn đám người dưới đài bị kích thích, sĩ khí như thuỷ triều nhuộm đẫm xung quanh, Vân Thiền Y khẽ khom người, trong đôi mắt xinh đẹp đồng dạng liên tục ba động.

- Toàn bộ nghe theo Pháp Diệp sư huynh, chỉ có điều chuyện này phải được Nam Kha vực chủ đồng ý mới được!

Các vực chủ nhất thời yên tĩnh, Nam Kha vực chủ định ra quy củ, muốn sửa đổi dĩ nhiên cần Nam Kha vực chủ đồng ý.

Tồn tại mạnh nhất của tam giới, Nam Kha vực chủ sẽ đồng ý hay không?

Phúc Diệp khẽ gật đầu cho Pháp Diệp, Pháp Diệp nhất thời thu liễm vẻ mặt kích động, đi tới dưới tháp, một đạo tia sáng chói mắt rung động linh hồn trong nháy mắt bắn thẳng đến giữa không trung, thanh âm khuếch tán nhanh chóng bay lên trời cao.