Chương 2466
Ngươi cho rằng ta sợ ngươi sao!
Nam Kha trầm ngâm nói, hai tay vượt đan vào nhau, phía sau một đạo tháp quang lung linh lấp lánh bất định!
- Đây là!
Tháp quang vừa ra, sát ý hùng hồn lan tràn đầy trời.
Thoáng chốc, năng lượng màu xanh biếc nóng bỏng chung quanh cuồn cuộn kịch liệt, nhiệt độ kinh khủng tăng lên, không gian trực tiếp bị đốt cháy thành hư ảo!
- Tháp hồn của Lục Dục Tháp! Vốn là phương pháp thao túng của chúng thần chi giới! Để cho ngươi xem rốt cuộc cái gì là lực lượng của thần!
- Ong ong!
Lục Dục Tháp lung linh nhanh chóng xoay tròn, tia sáng yêu dị giống như vòng sáng khiếp người chiếu thẳng vào nội tâm, tròng mắt Pháp Diệp nhất thời mê huyễn!
- Uống!
- Thổ Thần Quyết! Linh hồn chợt hiện!
Không có chút do dự, cự long thổ hoàng sắc đột nhiên chuyển động, há cái mồm khổng lồ đầy bụi đất.
Vòi rồng phong bạo màu vàng thổi quét, hóa thành một vòng xoáy thổ hoàng sắc cực đại, vòng xoáy xoay tròn, nhất thời bao phủ trên người.
Năng lượng cuồng bạo dọc theo đường đi, đốt cháy toàn bộ không gian thành hư vô, giống như có thể đốt cháy mọi thứ thành tro tàn.
Đồng thời, thân thể Pháp Diệp một lần nữa đứng vững, đôi mắt xanh phát sáng, hào quang trên hai tay một lần nữa phun ra!
- Ta xem ngươi làm thế nào ngăn chặn chiêu này của ta!
Pháp Diệp hoàn toàn nổi giận, trong ánh mắt thoáng chốc tràn ngập lửa giận ngập trời, sát ý bắn ra.
- Xoẹt!
Sát ý đầy trời trực tiếp hóa thành một con cự long khổng lồ tấn công về hướng Nam Kha, bỗng nhiên thiên địa rung chuyển, động tĩnh đáng sợ tràn ngập giữa thiên địa!
- Ầm!
Rất nhanh, Nam Kha ngăn cản Pháp Diệp tiến công, hai người đồng thời dữ dội rút lui về phía sau, sinh ra thông đạo hơn ngàn dặm!
- Ông!
Chợt, trong Lục Dục Tháp lớn như thế bình tĩnh, chỉ có tiếng đánh nhau lờ mờ truyền đến!
Từ trong băng tinh xanh da trời đi ra, trong lục mang đầy trời Tô Dật đi về phía căn phòng màu xanh đậm.
Vân Tinh vẫn giữ dung mạo xinh đẹp, mắt phượng mi thanh, má ngọc môi anh đào, hai chân giơ lên, khuôn mặt kẹp giữa hai đầu gối, Tô Dật nhẹ nhàng gõ lên căn phòng.
Tô Dật vô cùng lo lắng, lớn tiếng gấp gáp gọi:
- Tinh Nhi, Tinh Nhi, tỉnh lại đi! Tỉnh lại đi!
Một hồi lâu, vẫn không có phản ứng, Vân Tinh tựa hồ bị phong bế tất cả các giác quan, không nghe được tiếng gọi của Tô Dật.
Tô Dật gấp gáp ngẩng đầu lên nhìn nơi xa, tiếng đánh nhau kinh thiên động địa, hai người kia tạm thời vẫn chưa tới nơi này.
Tô Dật nhất thời toát ra một ý nghĩ to gan, mang Vân Tinh đi!
Không chút do dự, nếu mình cũng có thể đụng vào Vân Tinh, vậy mình có thể mở cấm chế của Vân Tinh ra!
- Ầm!
Nhất thời, Tô Dật đứng dậy, con ngươi khẽ nhếch lên, thần vân lửa đỏ tuôn ra lay động thiên địa, Hỗn Nguyên Chí Tôn Công giống như vòng xoáy lan tràn trước người!
Chỉ đen lượn lờ, áo bào phần phật, hai tay Tô Dật đặt trên căn phòng, tu vi toàn lực vận chuyển!
Bán bộ Nguyên Thiên tứ trọng không đủ, vậy thì mở Bi Diệt Thiên Tinh!
Bi Diệt Thiên Tinh không đủ, Tô Dật lại trực tiếp mở ra Đế Tước và Kim Long lực, nguyên khí nóng hổi giống như nham thạch nóng chảy phun trào trên căn phòng màu xanh đậm!
- Bang bang!
Bỗng nhiên, trong không gian màu xanh biếc rộng lớn, một cổ khí tức nóng bỏng giống như từ trên trời phủ xuống, từ bên trong hư không thẩm thấu vào căn phòng xanh đậm!
- Ong ong!
Căn phòng trong suốt bắt đầu từ từ hòa tan, từng đạo khe nhỏ dần dần xuất hiện.
Nhất thời Tô Dật mừng rỡ, Huyền Linh hỏa tinh cũng bắt đầu nóng chảy, tam đạo Trấn Thiên thạch nước lửa gió cũng bắt đầu khởi động!
- Mau tỉnh lại! Mau tỉnh lại!
Trong lòng Tô Dật giống như đếm ngược nhanh chóng vận chuyển, nhưng tâm thần vẫn chú ý đến tranh đấu của hai người phía xa!
- Bang bang!
Liên tục mười mấy tiếng giòn vang, khi Huyền Linh thần mạch mở ra đến bốn mươi tám viên, toàn bộ đường Huyền Linh thần mạch tinh quang tươi sáng, năng lượng chạy chồm giống như nước sông lưu động!
- Thùng thùng!
Từng lỗ nhỏ rốt cục thông suốt, Tô Dật nhất thời nhíu mày, hóa chưởng thành quyền, đưa vào trong căn phòng xanh đậm, kéo bàn tay như ngọc trắng đang bị dẫn dắt tinh thần.
Bàn tay trắng nõn nhập vào cơ thể, cảm giác mềm mại khiến cho Tô Dật vô cùng chấn động, nhất thời truyền âm nhập thể.
- Tinh Nhi, Tinh Nhi, ta là Tô Dật, mau tỉnh lại!
Lôi kéo hai tay Vân Tinh, Tô Dật lay động tay Vân Tinh, Hỗn Nguyên khí không ngừng độ vào trong cơ thể Vân Tinh.
- Ầm!
Lúc này, thanh âm công kích của Nam Kha và Pháp Diệp càng ngày càng gần, trong không khí toàn là ba động quỷ dị, thanh âm ngày càng vang, trái tim Tô Dật cũng theo đó cuồng loạn không ngừng.
Nơi xa, vô số điểm sáng hội tụ, chi chít, liếc mắt căn bản không trông thấy điểm đầu cuối.
Hai cổ khí tức cuồng bạo che khuất bầu trời, vô số điểm sáng hội tụ, bàng bạc mênh mông.
Đều là do năng lượng thổ thuộc tính nồng nặc và Lục Dục Tháp buông thả ra, phô thiên cái địa.
Theo thanh âm càng ngày càng gần, trong lòng Tô Dật lại càng có chút lạnh lẽo.
Nhìn phía xa hai bóng người chớp động, trong không khí truyền đến một thanh âm dịu dàng.
- Tô Dật, là ngươi sao?
Thanh âm này Tô Dật đã nghe lại mấy ngàn lần trong giấc mộng của mình, quanh quẩn trong trái tim, thật lâu vẫn không thể tản ra, giờ phút này nghe thấy, Tô Dật cảm giác mình giống như đang nằm mơ vậy!
Đại não trong nháy mắt trống không, cúi đầu, Vân Tinh trong căn phòng màu xanh chậm rãi ngẩng đầu, hai người bốn mắt nhìn nhau, giống như vượt qua thời không.
Ngày đó, sơn động từ biệt cũng đã cách xa nhau lâu như thế.
Trải qua nhiều năm, lần thứ hai gặp lại, chua xót trong lòng lại càng ngày càng lớn!
Nhìn đôi mắt sáng rỡ của Vân Tinh, đôi môi Tô Dật run rẩy:
- Ngươi tỉnh rồi sao! Tinh Nhi!
Trong căn phòng, Vân Tinh đã hoàn toàn tỉnh lại, ngắm nhìn Tô Dật, trong nháy mắt đôi mắt Vân Tinh lại ngấn lệ.
Tư niệm sâu đậm, Vân Tinh chậm rãi nói một câu rồi không dám nói nữa.
- Thật sự là ngươi sao? Tô Dật!
- Ông!
Căn phòng xanh đậm mãnh liệt chấn động, hai thân thể theo đó kịch liệt đung đưa, nắm chặc tay Vân Tinh, Tô Dật nhìn lại phía sau.
Hai đạo thân ảnh nhanh chóng bức gần, khí tức che khuất bầu trời, nhất thời Tô Dật và Vân Tinh đồng thời run rẩy, tốc độ của Nam Kha và Pháp Diệp vượt quá tưởng tượng của hai người.
- Tinh Nhi, nơi này không phải chỗ nói chuyện, chúng ta mau ra ngoài!
Thần hồn đều bay, Vân Tinh cũng biết một trong số hai người kia là ai.
Sự kinh khủng của Nam Kha chính nàng cũng đã sớm lãnh giáo, nhất thời trong lòng trầm xuống, ngẩng đầu nhìn nơi xa Nam Kha đang nhanh chóng đến gần, cả người Vân Tinh bao phủ quang hoa thanh mộc!
- Xoẹt!
Dây leo xanh đậm toàn thân giống như tinh linh dưới năng lượng kinh khủng nhanh chóng tháo chạy, cùng thời gian, căn phòng màu xanh cũng bắt đầu từ từ biến mất.
Vân Tinh từ trong mảng xanh bước ra, lảo đảo té vào lòng Tô Dật, Tô Dật kinh hãi, Vân Tinh khẽ mỉm cười, lập tức đứng dậy.
Kéo tay Tô Dật, ánh mắt Vân Tinh nhảy lên, lúc này Tô Dật thi triển Vân Ảnh Đạp Sương, đạp không mà đứng, bao phủ Vân Tinh bên trong băng tinh.
- Cái này là?
Vân Tinh nhìn băng tinh đầy trời, tròng mắt trong nháy mắt ướt át.
Chợt, ánh mắt Tô Dật bình tĩnh nhìn năng lượng kinh khủng giống như hỏa vũ phía xa vọt lên cao, Tô Dật thi triển hai loại năng lượng Phong Trấn Thiên thạch và Thủy Trấn Thiên thạch đến mức tận cùng.
Cuồng phong cuồn cuộn nổi lên, ở trong kết giới, Tô Dật và Vân Tinh trực tiếp xông ra ngoài Lục Dục Tháp!
Lúc này, Nam Kha và Pháp Diệp đã quay lại phía trước căn phòng màu xanh, con mắt đồng thời rung động, bọn họ lại bị người khác nhanh chân đến trước!