← Quay lại trang sách

Chương 348 Ngọc bài truyền âm

Vừa có được một trạch viện, Tiểu Vân Nhi lập tức liên lạc với Cầm Hi: "Cầm HI tỷ tỷ, đúng lúc ta có một tòa trạch viện có thể cho ngươi mượn dùng làm quán rượu, nhưng mà nói trước, ta muốn năm mươi phần trăm cổ phần của quán rượu này."

"Tiểu Vân Nhi, năm mươi phần trăm nhiều quá.

Cầm Hi cười khổ.

"Cầm Hi tỷ tỷ, Thiên Quang thành này là nơi tấc đấc tấc vàng, một tòa trạch viện đừng nói mấy vạn nguyên tệ, cho dù bỏ ra mấy chục vạn cũng chưa chắc mua được, vả lại hoàn cảnh ở đây rất tốt, sau này có ta trông coi chỗ này, có danh nghĩa của Thiên Võ Tông, ai dám tới đây làm càn.

Tiểu Vân Nhi đáp.

"Thôi cũng được, năm mươi thì năm mươi.

Cầm Hi không trả giá nữa, dùng bấy nhiêu để tạo quan hệ với một đại tông môn, tính ra người có lời là nàng mới phải.

"Ý tưởng của Nguyệt Linh tỷ tỷ hiệu quả thật.

Tiểu Vân Nhi lẩm bẩm, mấy lời này đương nhiên không phải tự nàng nghĩ ra được, mà là do Lục Nguyệt Linh gợi ý.

"Còn ai muốn vào động phủ đại yêu nữa không? Mọi người tranh thủ đi nhé, lỡ mấy dịp này là chẳng còn đại cơ duyên nữa đâu.

Tiểu Vân Nhi ra sức chào hàng.

Thiên Quang thành.

"Cũng không biết rốt cuộc yêu khí đó đến từ đâu, nhưng quả thật đây chính là cơ hội của mình.

Sát thủ trẻ tuổi nhìn khắp chung quanh, mấy võ giả này đều đang ngồi đợi.

Bây giờ không có gì để làm nên mấy võ giả cũng rãnh rỗi hơn hẳn, không ít người trực tiếp đi uống rượu, thư giãn một chút, mấy người còn lại thì đều đang làm việc riêng của mình.

Mạnh Hiên ngồi trước cửa đợi Lưu Toàn Quang về, vừa nhìn thấy mấy bóng người ngự không trên trời thì không khỏi thầm nghĩ: "Chẳng lẽ yêu khí đó có liên quan tới bí cảnh?"

"Nếu là bí cảnh thì nhiều cường giả như vậy mình cũng chả sơ múi được gì.

Mạnh Hiên cười khổ: "Mong là sau khi bọn họ quay về rồi vẫn còn sót lại một ít đồ."

Hắn không dám mơ tưởng tới mấy thứ quá tốt hay là cơ duyên hiếm gặp gì đó mà chỉ mong là chỗ đó còn sót lại mấy thứ không ai cần để hắn có thể nhặt nhạnh một ít.

Sát thủ quan sát thấy không có ai chú ý tới mình thì chầm chậm đứng dậy đi về phía Mạnh Hiên.

"Hửm?

Mạnh Hiên nhíu mày rồi xoay người lại theo bản năng, vô tình nhìn thấy sát thủ đang đi về phía mình: "Rốt cuộc ngươi là ai, tại sao muốn giết ta?"

Lời nói của Mạnh Hiên lập tức kinh động đến các võ giả còn lại, họ lạnh lùng nhìn chăm chăm vào sát thủ: "Lúc trước ngươi nói muốn kết giao bằng hữu với Mạnh Hiên lão đệ, là bọn ta hiểu lầm ngươi, lần này ngươi định giải thích như thế nào?"

Sát thủ biến sắc, vội nói: "Ta chỉ là muốn tìm Mạnh huynh đệ nói chuyện phiếm thôi chứ không phải muốn động thủ."

"Nói chuyện phiếm?

Sắc mặt Mạnh Hiên trở nên lạnh lẽo, hắn sầm mặt nói: "Ngươi là sát thủ của Liên Minh Sát Thủ?"

"Mạnh huynh đệ thật biết nói đùa, Liên Minh Sát Thủ gì chứ, rồi sát thủ nữa, ta không biết gì hết.

Sát thủ trẻ tuổi cười gượng.

"Ngươi không biết thật?

Mặt Mạnh Hiên lạnh như băng.

"Hay là cứ giết luôn đi cho rồi, chỉ là một đầy tớ thôi mà lắm chuyện thế không biết.

Một vị võ giả Tiên Thiên khó chịu nói.

Sát thủ trẻ tuổi giật nảy, mẹ nó, sao các ngươi cứ muốn giết ta thế? Ta làm việc cũng nghiêm túc lắm đó có được không!

"Giết đi, mỗi ngày bắt được có tí tẹo yêu thú, thực lực cũng yếu, có sống cũng chẳng nhờ được gì.

Một vị Trúc Cơ cũng lên tiếng.

"Mấy vị đại ca, ta nhất định sẽ chăm chỉ làm việc, nhất định sẽ chăm chỉ làm việc.

Sát thủ vội vàng cầu xin.

"Ta thấy không có sát thủ nào hèn thế này đâu, hay là thôi đi."

"Sai, sát thủ có thể làm bất cứ chuyện gì để che dấu thân phận, hắn chắc chắn là sát thủ!"

Sát thủ trẻ tuổi cuống quýt: "Ta không phải sát thủ, ta yếu lắm, ta yếu lắm."

"Thật ra cứ bảo hắn mở nhẫn không gian để chúng ta kiểm tra là biết ngay chứ gì.

Mạnh Hiên bình tĩnh nói: "Sát thủ cũng có thể để chứng minh thân phận mà, đặc biệt là sát thủ của Liên Minh Sát Thủ."

"Mở nhẫn không gian ra.

Một vị Trúc Cơ ngưng việc đang làm dở trong tay, lạnh lùng nói.

"Ta không phải…"

"Ta bảo ngươi mở nó ra, nếu không chịu thì sau khi giết ngươi, bọn ta vẫn có thể tự mở nó ra.

Võ giả Trúc Cơ nói.

Sát thủ trầm mặc, nếu mở ra, một khi tín vật bên trong bị phát hiện rất có thể hắn sẽ bị giết ngay tức khắc, nhưng nếu không mở, xem bọn chúng cương quyết thế này thì hắn cũng chẳng sống sót được.

Con mẹ nó làm sát thủ khó muốn chết! Ta chỉ muốn hoàn thành nhiệm vụ trong vui vẻ thôi mà!

Brrr

Đúng lúc này đột nhiên ngay eo của sát thủ run lên, một miếng ngọc bài chợt phát sáng, võ giả Trúc Cơ biến sắc rồi lập tức biến mất, sau đó nhanh tay giành lấy ngọc bài trước khi sát thủ kịp phản ứng.

"Ngọc bài truyền âm?

Võ giả Trúc Cơ hừ lạnh, truyền nguyên lực vào ngọc bài:

"Lâm Tam Phế, ngươi đã giết được Mạnh Hiên chưa? Đã qua mấy ngày rồi, rốt cuộc ngươi có muốn giết hắn hay không? Mười nhiệm vụ ngươi đã thất bại hết chín cái, đây là cơ hội cuối cùng của ngươi, ngươi có làm được hay không? Không được thì cút đi!"