Chương 350 Bán tin tức
Thật. Nhiệm vụ trị giá từ mấy trăm đến hơn ngàn thì có rất nhiều. Còn có cả mấy vạn. Thậm chí có cả nhiệm vụ trị giá mấy mươi vạn nguyên tệ. Chỉ cần hoàn thành thì cũng bằng mấy chục năm các ngươi bắt yêu.
Lâm Tam Phế kích động nói.
Mạnh Hiên nhìn hắn, đột nhiên nói: "Ngươi hoàn thành một nhiệm vụ phải mất bao lâu?"
Lâm Tam Phế trầm mặc, võ giả đứng bên nói: "Hắn từng vì một nhiệm vụ trị giá năm trăm nguyên tệ mà nằm vùng ba ngày ba đêm, mới tìm được cơ hội hạ độc, ám sát và xử lý đối phương."
"Ba ngày ba đêm, còn phải dùng độc dược, mà mới kiếm được năm trăm nguyên tệ sao? Cái này mà ngươi cũng gọi là kiếm tiền ư?
Trúc Cơ võ giả xùy cười một tiếng: "Chúng ta đi bắt yêu, một con yêu thú Tiên Thiên chỉ cần bán với giá mười nguyên tệ thì một ngày bọn ta chia ra mỗi người cũng được mấy trăm rồi."
Bắt yêu kiếm được nhiều tiền như thế sao? Một ngày mà được hơn mấy trăm, so với làm sát thủ như hắn thì còn kiếm được nhiều hơn ư?
Đầu óc Lâm Tam Phế nhanh chóng quay lại để phản bác: "Đó là do thực lực của ta không đủ. Chứ nếu so với các ngươi thì có thể lập tức đi giết mục tiêu rồi lấy tiền."
"Ngươi nói không sai, nghe có vẻ hay ho đấy.
Trúc Cơ võ giả gật đầu, nét mặt mang vẻ động tâm: "Có điều, loại nhiệm vụ mấy mươi vạn kia thì nạn nhân sẽ là kẻ rất mạnh phải không?
.
"Rất mạnh. Trước tiên các ngươi có thể làm loại nhiệm vụ mấy ngàn, mấy vạn. Các ngươi có nhiều người như vậy thì có thể chia nhau ra để làm nhiệm vụ. Mỗi người đều có thể kiếm được rất nhiều tiền.
Lâm Tam Phế lau mồ hôi lạnh nói.
"Nghe không tệ đó. Vậy làm như thế nào mới có thể trở thành sát thủ?
Võ giả Trúc Cơ hỏi.
"Đến Liên Minh Sát Thủ đăng kí rồi nhận lấy tín vật của sát thủ và ngọc bài đưa tin. Sau đó thủ lĩnh sẽ giao nhiệm vụ.
Lâm Tam Phế nói.
"Liên Minh Sát Thủ ở đâu?
Võ giả Trúc Cơ hỏi lần nữa.
Lâm Tam Phế do dự một chút. Nhưng nhìn những người này hung hăng như vậy thì chỉ có thể nhắm mắt mà nói: "Thiên Quan thành có một chi nhánh. Trong khu bình dân có một gian nhà rách nát. Trạch viện ở đây có một mật đạo dẫn đến đó."
"Được.
Võ giả Trúc Cơ gật đầu, sau đó vung tay lên: "Trói hắn lại. Ta đi nói tin tức này cho Triệu Minh lão ca, chắc chắn đáng giá không ít tiền."
"Các ngươi..."
Không phải đã nói là sẽ làm sát thủ sao? Lâm Tam Phế ngây ngốc, sao vừa đảo mắt một cái mà các ngươi đã bán tin tức đi rồi?
Mạnh Hiên nháy mắt, vẻ mặt nghi hoặc: "Đến hiện tại ta vẫn chưa hiểu ra, tại sao Liên Minh Sát Thủ lại muốn phái người tới giết ta? Chẳng lẽ bọn hắn không biết rằng người tham sống sợ chết như ngươi sẽ bán đứng bọn hắn sao?"
Lâm Tam Phế lộ vẻ mặt cầu xin: "Mạnh ca, ta chỉ muốn sống thôi. Nhà ta trên có mẹ già, dưới có con nhỏ, người như ta có thể không nhận nhiệm vụ này được sao."
"Muốn sống mà còn đi làm sát thủ. Ngươi thật là thất bại.
Mạnh Hiên thở dài.
Thần Ma đạo tràng.
Triệu Minh chạy về.
Nhìn thấy Giang Thái Huyền vẫn đang ngồi thưởng thức trà, Triệu Minh liền nói: "Tràng chủ, có mấy người chẳng mấy chốc nữa là không chống nổi nữa nên muốn thuê đồ."
"Là ai? Muốn thuê thì cứ đưa tiền ra đây là được rồi.
Giang Thái Huyền nhạt nhẽo nói.
"Là Diệp Đạo, Hứa Trường Không và Tiêu Thiên, Thang Nguyệt Lộ. Mấy người đó thành lập một nhóm, đến đâu cũng bán danh hiệu đệ nhất, đã kinh động đến không ít cường giả Thần Thông. Sư tôn của Hứa Trường Không chẳng mấy chốc là không chống nổi nữa.
Triệu Minh bất đắc dĩ nói: "Mỗi lần xuất thủ phải trả năm vạn, lại còn phải dâng hết ba phần thù lao nên bọn họ không nỡ."
Năm vạn nguyên tệ, lại thêm mấy phần, mà bọn họ đã đánh chiếm được cũng phải trên mười vạn nguyên tệ. Không chỉ Hứa Trường Không và Diệp Đạo không đồng ý, mà ngay cả sư tôn Thần Thông kia dù liều mạng bị thương cũng không đồng ý, quá tốn tiền.
"Thế này đi, cứ để bọn họ chờ mấy ngày. Cường giả Thần Thông giá ba vạn nguyên tệ có thể hộ đạo ba ngày, không để thành thất thủ.
Giang Thái Huyền suy nghĩ một chút rồi nói. Lý Nguyên Bá phải còn mấy ngày nữa, lại không nỡ thuê cường giả Trường Sinh. Dù Đạo Quả Thần Ma đi thì cũng không có cách nào lập tức chấn nhiếp những cường giả Thần Thông kia.
"Phải đợi bao lâu thế?
Triệu Minh liền vội vàng hỏi: "Ta cũng nên trả lời bọn hắn một cách chắn chắn để bọn họ tạm thời nhẫn nhịn một chút. "
"Cũng phải mấy ngày đấy. Đến lúc đó ta sẽ thông báo cho ngươi."
Triệu Minh liền vội vàng gật đầu: "Được. Đa tạ tràng chủ, ta sẽ liên hệ với bọn họ về việc này."
Giang Thái Huyền thở dài. Trường Sinh đã rất rẻ rồi. Nhưng nếu tính bằng ba thành phải nộp thêm thì chắc chắn sẽ khiến người ta đau lòng. Bọn Hứa Trường Không không nỡ thuê cũng là hợp tình hợp lý.
"Tràng chủ, bọn họ đã đồng ý, hi vọng Thần Ma đạo tràng và cường giả Thần Thông sẽ mau chóng đến.
Triệu Minh đã liên lạc xong với bọn Diệp Đạo, nhận được tin tức hồi đáp thì thấy trong lòng hơi động, hỏi: "Tràng chủ, ngươi nói một sát thủ như thế nào mới được coi là sát thủ đúng nghĩa?"
"Cầm lấy đi, trong này có nhắc đến một số định nghĩa về sát thủ. Ngươi mở rộng một chút là có thể đủ để lừa gạt một tên sát thủ cấp thấp rồi.
Giang Thái Huyền thản nhiên nói.
"Tràng chủ, làm sao ngươi biết được?
Triệu Minh hỏi đầy nghi hoặc.
"Bắt yêu ở đây mà ta có thể không nhìn thấy sao?
Giang Thái Huyền cười lạnh một tiếng. Được, hắn chắc chắn không thể nhìn thấy được. Tất cả đều là Lý Quảng và Bạch Tố Trinh nhìn thấy rồi nói cho hắn biết.
Một tên sát thủ Tiên Thiên rác rưởi, nhát gan, bất lực, hắn thật đúng là không thèm để ý.