← Quay lại trang sách

Chương 355 Phương Tiến

Grao!!!

Yêu thú gào thét dưới công kích của ba vị cường giả trúng phải trọng thương. Mặc dù hung uy hiển hách nhưng lại không thể cuồng mãnh như trước đó. Khí thế đã dần dần suy yếu.

"Thiên Lôi địa võng!" Lâm Thanh quát khẽ một tiếng. Thiên Lôi đan vào nhau thành một tấm lưới bao phủ lên con yêu thú kia. Đồng thời hắn quát lớn: "Những võ giả đang xem trận chiến này hay lùi lại sau. Nếu chẳng may ta làm tổn thương ai thì ta sẽ không chịu trách nhiệm."

Những võ giả này tận mắt nhìn thấy vết cháy trên người con yêu thú liền quả quyết lùi về sau.

Đến Bán bộ Yêu tôn còn bị cho lôi đình đánh cho bị thương. Nếu bọn họ còn muốn đi vào sâu hơn nữa thì nhẹ cũng trọng thương, mà nặng là tử vong.

Lôi võng đầy trời bao phủ lấy yêu thú rồi nhanh chóng co lại. Yêu thú gào thét, sợ hãi uy áp của lôi võng. Nó lập tức thu nhỏ thân mình nhưng lôi võng cũng nhanh chóng co lại.

Miệng Thanh Ngọc sư vương phun ra kiếm khí, hóa ra kiếm quang đầy trời rồi chui qua khe hở phía dưới Lâm Thanh mà vào lôi võng, đâm vào người con yêu thú: "Thiên yêu, cấm!"

Kiếm quang nhập thể. Tuy không tạo thành một chút lực sát thương nào nhưng lại mang theo chi lực phong cấm vô tận, giam cầm yêu nguyên của yêu thú.

Oanh!!!

Kiếm khí Thanh Liên lại lần nữa lao đến. Một đoá hoa sen xanh to lớn kết hợp với lôi võng bao vây con yêu thú kia. Lý Mộc Sơn thổ huyết, nhếch miệng cười nói: "Nhìn xem, cuối cùng vẫn là ta thu phục nó."

Mẹ nó, ngươi không biết xấu hổ à?

"Lý thành chủ, ngươi... Này, lần sau gặp Trường Sinh Yêu tôn, ta nhất định sẽ kéo ngươi đi cùng. Tinh thần tự đi tìm đường chết của ngươi khiến ta cảm động quá.

Lâm Thanh thở dài.

Thanh Ngọc Sư Vương cười khổ: "Xem như ta đã biết cái gì là vì tiền mà sẵn sàng đổi mạng."

"Đừng nói nữa. Tranh thủ thời gian mà hành động đi. Thông báo cho Thiên Duyên quốc, chúng ta sẽ tới Quốc Đô để bán con yêu thú này.

Lý Mộc Sơn nói.

"Đúng, trong thủ đô đều là người có tiền. Nếu bán con yêu thú này ở đó thì mấy tông môn sẽ bị ép giá chết mất.

Lâm Thanh gật đầu.

"Chúng ta còn cần người bảo vệ trên đường, việc này ai sẽ chịu trách nhiệm?

Thanh Ngọc sư vương nhíu mày.

"Ha ha, thời khắc này lại càng làm nổi bật tầm quan trọng của ta.

Lý Mộc Sơn đắc ý nói, không phí công ta đã liều mạng như vậy: "Việc này cứ giao cho ta, các ngươi cứ đợi đến lấy tiền đi."

"Trần trưởng lão, Long Xà tộc, phí thu được đều có phần của ta.

Lâm Thanh nói: "Trước đó chúng ta đã cùng bỏ tiền ra mua chiếc chìa khoá bí mật."

"Đây, đưa cho ngươi, ngươi chỉ có thể có được ba mươi vạn.

Long Hạo và Trần Minh mỗi người bỏ ra mười lăm vạn rồi đưa cho Lâm Thanh.

Đầu tư năm vạn, thu lại ba mươi vạn, còn có một con yêu thú Bán Yêu tôn, đến lúc đó bán lấy tiền thì còn có thể kiếm được không ít, đây chắc chắn là một món hời rồi!

Nhìn thấy cảnh này, Thanh Ngọc Sư Vương và Lý Mộc Sơn đều tỏ ra hâm mộ, thế mà bọn họ không có được cơ hội tốt như vậy!

Được ba mươi vạn, Lâm Thanh nhìn về phía Trần Quyền đang ở một bên chờ đợi: "Huynh đệ, đi, chúng ta đi khiêu chiến với tất cả Đạo Quả vô địch đi!"

"Về sau, có chuyện tốt như này, ta nhất định phải xông vào đầu tiên!" Thanh Ngọc Sư Vương bĩu môi nói, Lý Mộc Sơn gật đầu một cách nặng nề.

Bên ngoài Thần Ma đạo tràng.

"Tiền bối, ngài có hài lòng với tất cả chỗ rượu thịt này không ạ?

Lâm Tam đã mua về đủ loại thức ăn bày ra đầy bàn, còn có cả rượu ngon.

Triệu Minh thờ ở gật đầu: "Cũng bình thường thôi."

Tốt lắm. Thực ra trong lòng hắn đang cực kỳ sảng khoái. Mẹ nó, mấy thứ này giá rất đắt, đều tính bằng nguyên tệ. Trước đây hắn chẳng dám ăn.

"Tiền bối, chừng nào ngươi mới truyền lại cho ta bí quyết của sát thủ đỉnh cấp thế?

Lâm Tam Phế nói với vẻ thèm muốn.

"Lâm Tam Phế, ta lại hỏi ngươi một câu, sát thủ thật sự kiếm được rất nhiều tiền sao?

Triệu Minh bỗng nhiên hỏi.

"Thật mà, những sát thủ cường đại kia vừa hoàn thành được một nhiệm vụ đã có đến mấy vạn nguyên tệ.

Lâm Tam Phế nói: "Ta hoàn thành được nhiệm vụ sơ cấp cũng có đến mấy trăm."

"Ừm, ngươi cố gắng luyện tập, chờ ta đi viết cho ngươi một bản Sát Thủ Thánh Điển.

Triệu Minh nói.

"Đa tạ tiền bối, Sát Thủ Thánh Điển mà tiền bối viết nhất định là Thánh Điển chính quy!" Lâm Tam Phế rất kích động.

Triệu Minh kiêu ngạo gật đầu. Được rồi, cái mà hắn gọi là Thánh Điển chẳng qua là bản mở rộng của cuốn sách mà tràng chủ đưa cho. Chờ đến khi Lâm Tam Phế hoàn thành nhiệm vụ, trở thành sát thủ cao cấp thì hắn có thể đi bán lại Thánh Điển này!

Mẹ nó, vụ này ta lời quá. Sát thủ kiếm tiền nhiều như thế, một bản Thánh Điển hắn phải được mấy trăm đến hơn ngàn nguyên tệ!

Chuyện này cũng không cần lo về sau có người tra được chân tướng mà tìm hắn báo thù. Mẹ nó, ta là một người bán sách thôi, liên quan gì đến ta?

Nghĩ đến là làm ngay, Triệu Minh quả quyết lừa Lâm Tam Phế đi mua giấy. Hắn muốn Lâm Tam Phế bỏ tiền ra mua tất cả giấy, bút, mực để viết Sát Thủ Thánh Điển. Nhưng về sau, nếu kiếm được tiền lại không chia cho hắn!

Lâm Tam Phế chạy vội vàng đi mua giấy. Vì Sát Thủ Thánh Điển mà hắn sẵn lòng trả giá rất lớn, trừ mạng hắn ra!

"Nếu như vụ mua bán này thành công, về sau ta cũng có thể đi theo con đường Thần Ma mà không phải theo đuổi cảnh giới, chậm rãi đưa hàng!" Nội tâm Triệu Minh đang sôi trào.

"Xổ số Thần Ma mở thưởng. Một người trúng giải đặc biệt, hai người giải nhất và bốn người giải ba."

"Sao lần này trúng thưởng ít như vậy?"

Nhìn vào Thiên Võng, tất cả mọi người đều chẳng hiểu nổi. Tỷ lệ trúng thưởng của xổ số Thần Ma quá thấp. Mặc dù mỗi đợt mở thưởng đều đặt cược đến hơn mấy trăm nhưng lại không trúng được.

Hai người bọn họ lần này chẳng trúng cái gì, trúng thưởng cũng quá ít.

Bọn họ cũng không phải kẻ ngốc, nếu đã không thể nào trúng thưởng được thì sẽ dần không mấy hứng thú với việc rút thưởng.

"Lần mở thưởng xổ số Thần Ma sau sẽ tăng tỷ lệ trúng thưởng.

Giang Thái Huyền nhắn lại trên Thiên Võng.

"Mở rộng tỷ lệ trúng thưởng ư?

Lần này, những võ giả vừa mới bình ổn đã lại tràn đầy nhiệt huyết như cũ.

Giang Thái Huyền khẽ cười một tiếng, liếc nhìn số tiền tích lũy được hơn ba mươi vạn. Phải cho các ngươi hố mấy trận nữa. Sau khi kiếm được một món lớn sẽ tạo ra vận mệnh cho một người để bắt đầu xổ số Thần Ma.

Đương nhiên, số tiền này là tích luỹ được từ giải thường, không phải tiền của Thần Ma đạo tràng.

Những võ giả này, mỗi người đều không có bao nhiêu tiền. Muốn có một cường giả rất khó khăn. Nhưng Thần Ma xổ số xuất hiện hoàn toàn có thể lấy số tiền tích luỹ được để tạo ra một người.

Chuyện lớn như vậy mới có thể để bọn họ nhìn thấy hy vọng. Một khi có người mua xổ số rồi thì sẽ có thể dùng đến cả Thần Thông để mua. Rất nhiều võ giả kia đều sẽ trở nên điên cuồng. Như thế mới có thể duy trì nhiệt tình mua xổ số.

Giang Thái Huyền suy tư, hay là đến thành trì tiếp theo nhỉ?

"Mấy ngày nữa sẽ đi hạ một thành trì để mở đạo tràng.

Giang Thái Huyền suy tư nói.

Hiện tại, đám võ giả của Đại Vân quốc vừa lao ra đã cho bọn họ một cơ hội để khoe khoang, lại làm nhục mấy võ giả ở Thiên Duyên quốc.

Điều mà Giang Thái Huyền không biết đến là vỏ giã ở Minh Sơn thành đã sụp đổ rồi.

Nếu mà có ba người Dương Hoành đến thì còn khiến võ giả ở Minh Sơn thành có chút ít tự tin. Cường giả ở Đại Vân đột nhiên tới khiến bọn họ còn không có nổi tự tin để giao chiến.

Bọn hắn, thật đúng là phế vật!

Từ khi võ giả ở Đại Vân quốc nghe Giang Thái Huyền diễn thuyết đều cho rằng người ở đây lắm tiền nhưng ngốc nghếc, thực lực yếu, ai cũng chỉ chăm chăm kiếm bộn tiền.

"Ngươi là ai?

Một võ giả ở Thiên Vân thành nhìn chằm chằm vào Phương Tiến một cách lạnh lùng.