← Quay lại trang sách

Chương 505 Biến mất?

Giang Thái Huyền rời đi. Hắn đã nhớ kỹ nơi này. Nơi này có lẽ sẽ là nơi giúp hắn phát tài.

Trở lại đạo tràng, Triệu Hiên nói cho hắn một tin tức vô cùng đặc sắc. Sư tôn của Mạnh Hiên đã bị lật thuyền, thiếu chút nữa bị Hoàng Giả trong biển đánh chết. May mà có Cực Võ Hoàng và các Hoàng Giả khác xuất thủ nên mới tránh được một kiếp.

"Sóng đánh lật thuyền rồi.

Giang Thái Huyền bĩu môi.

"Chính xác là lật thuyền rồi.

Triệu Hiên cười nói: "Có điều sư tôn của Mạnh Hiên sau khi trở về lại lôi kéo mấy vị Vương Giả và Hoàng Giả đi trôi tiếp."

"Sẽ không bị người ta đánh nữa đấy chứ?

Giang Thái Huyền cực kì ngạc nhiên hỏi.

"Tạm thời thì không.

Triệu Hiên nói.

Giang Thái Huyền ngồi ở cổng của Đạo Tràng. Mỗi ngày lại vui chơi giải trí rồi sau đó bế quan tu luyện một chút.

Hoạt động không tiếp tục xuất hiện biến động gì lớn. Có Hoàng Giả tình cờ xuất hiện đã bị trấn áp tại chỗ, vốn dĩ không cho đối phương có cơ hội gọi đội tới.

Đợi đến ngày thứ ba, Nhân ngư tộc đã chọn lựa được một địa điểm để hắn mở đạo tràng. Giang Thái Huyền ngẫm nghĩ, lập tực chọn ra được một nhân viên cửa hàng ở Nhân Ngư tộc.

Truyền tống trận Vương Giả cũng đã được luyện chế ra. Lúc nào Giang Thái Huyền cũng có thể tới lấy.

Tứ đại tộc lập tức mua sắm thương phẩm ở Nhân Ngư tộc, cũng không lên bờ nữa, yêu thú nhận lệnh của lãnh địa, tiến cống tài nguyên, tự mình chơi với mình.

Ba ngày hoạt động cuối cùng cũng phải kết thúc. Các võ giả trở về bán tài nguyên sưu tập được đi, nhân tiện bình chọn ra người đứng hạng nhất.

Màn đêm buông xuống, sức mạnh của thẻ hoạt động đã tiêu tán. Cấm chế Đại Đế cuối cùng lại rơi xuống lần nữa. Có hải yêu còn chưa hiểu rõ tình trạng hiện tại, vừa mới ra không trung đã bị đánh cho ra bã.

"Tiếp theo là bán đi phần thu hoạch của riêng mình và bình chọn ra người hạng nhất.

Giang Thái Huyền nói.

"Đa tạ tràng chủ.

Ai nấy đều vui mừng, vội vàng bán đi phần thu hoạch của mình.

Hệ thống tự động bình chọn, hiện tại đã có danh sách ban thưởng. Hạng nhất, ngẫu nhiên hoặc là một đạo cảnh Vương Giả. Hạng hai sẽ thu hoạch được Vương Giả Thiên. Hạng ba sẽ được một phần thực đơn Trường Sinh.

Ban thưởng chẳng hề phong phú. Thu hoạch của bọn họ mới phong phú. Phần thưởng này nhiều lắm cũng chỉ là xem như dệt hoa trên gấm.

"Hạng nhất là đội ngũ Long Hổ. Người được lấy thưởng là đội của Long Hạo và Hổ Hoàng, thu hoạch được 2,319 vạn."

"Hạng hai, đội của Cực Võ Hoàng thu hoạch được 1,333 vạn."

"Hạng ba, đội của Mạnh Hiên, thu hoạch được 890 vạn."

"Chúc mừng cả ba đội này.

Giang Thái Huyền cười nói. Tiền này thì rất nhiều, nhưng sau khi chia xuống dưới thì chẳng còn bao nhiêu. Tài nguyên biển cả phong phú nhưng cũng không kiếm được nhiều tiền.

Dù sao, cường giả trong biển rộng cùng không phải ít. Hơn nữa Vương Giả trở xuống ở nơi đó lại không bán được giá cao, chỉ có thể tích lũy từng chút một.

Về phần tứ đại tộc trong biển, họ chỉ mới báo danh chứ vẫn chưa thu tập tài nguyên, tài nguyên của bọn hắn cơ bản tiêu tốn vào cấm chế Hải Thần, muốn thu thập, còn phải từ từ tính toán có thể rút ra bao nhiêu, tốn bao nhiêu thời gian.

"Ha ha, hạng ba, sư tôn, chúng ta đạt hạng ba!" Mạnh Hiên vô cùng kích động.

Sư tôn nở nụ cười, nhưng ngay lập tức biến sắc: "Nguy rồi, đại sự không ổn."

"Sao vậy? Đạt được hạng ba còn không phải việc tốt?

Một vị Hoàng Giả bên cạnh nhíu mày, hắn chính là sư tôn mà Mạnh Hiên gọi tới.

Không chỉ hắn, còn có mấy vị Hoàng Giả, nếu không phải gọi những người này tới, bọn hắn cũng không có khả năng chậm một này, còn có thể đạt được hạt ba.

"Thánh Hoàng của Ma tộc!" Mạnh Hiên sắc mặt tái ngắt, còn mang chút xanh trắng, thân thể đang run lẩy bẩy: "Gây ra đại họa rồi."

"Chúng ta đều đang tham gia hoạt động, giống như không có ai trấn áp Thánh Hoàng Ma tộc?

Khuôn mặt mấy vị Hoàng Giả vô cùng khó coi.

Bọn hắn lúc đầu không muốn tới, là sư tôn của Mạnh Hiên kéo đến, sau đó phát hiện Thần Ma đạo tràng, đương nhiên muốn kiếm chác chút đỉnh, đề cao thực lực của bản thân.

"Yên tâm, lúc đến ta đã có chuẩn bị, đã mở cấm chế ra rồi.

Một vị Hoàng Giả nói.

"Vậy thì tốt rồi, vậy thì tốt rồi.

Sư tôn Mạnh Hiên thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần Thánh Hoàng Ma tộc đừng chạy tới đây, vậy mọi thứ đều dễ nói chuyện.

"Thế chư vi nhận phần thưởng đi.

Giang Thái Huyền mỉm cười nói.

Giang Thái Huyền phân phát phần thưởng, về việc phần thưởng này chỉ có một phần, chia thế nào, không liên quan đến hắn.

"Cuối cùng bản vương cũng sắp tấn cấp.

Ngự Hoang kích động nói.

"Ngự Hoang? Tại sao ngươi tới đây? Không phải ngươi ở Thiên La Quốc sao?

Đám người Cực Võ Hoàng ngơ ngác nhìn hắn, ngươi không ngoan ngoãn đợi ở Thiên La Quốc, chạy tới đây làm gì?

"Dựa vào cái gì mà các ngươi có thể kiếm tiền, tham gia hoạt động, còn ta lại không được?

Ngự Hoang bĩu môi, các ngươi lại có cho ta một xu nguyên tệ nào đâu, sao không cho ta tới chứ?

"Được rồi, tới thì tới, ba ngày nay hẳn là sẽ không xảy ra việc gì đâu.

Hoàng Giả khác nói.

Mấy vị Hoàng Giả lúc này mới không truy cứu tên Ngự Hoang phiền phức, Cực Võ Hoàng cau mày nói: "Ngự Hoàng, mấy ngày nay ngươi có tìm được Ngọc Linh Lung không?"

"Không.

Ngự Hoang lắc đầu nói: "Ta đã tìm khắp Thiên La Quốc rồi, nhưng vẫn không tìm được, nghe nói bị hai tên Ma tộc truy sát, sau đó đi theo hai tên Ma tộc kia, cùng nhau biến mất."

"Đợi chút, ngươi nói cái gì? Ngọc Linh Lung bị hai Ma tộc truy sát, cùng nhau biến mất?

Giang Thái Huyền hỏi lại.

"Đúng vậy tràng chủ, chẳng lẽ người biết Ngọc Linh Lung đang ở đâu?

Ngự Hoang vội vàng hỏi hắn.

"Ta phái người hỗ trợ tìm giúp thử.

Giang Thái Huyền khẽ gật đầu, không nói gì nữa.