Chương 585 Chừng nào ngài ra thì lại nhét ngài vào lại
Thiên Vân Hoàng đưa bức vẽ hoa văn trận cho Gia Cát Thần Hầu, đợi câu trả lời của hắn.
"Trận pháp tổ hợp cấp Đế, cũng bình thường, ngươi muốn trực tiếp phá trận, hay chỉ cầm bảo đảm tự mình có thể đi vào là được?
Gia Cát Thần Hầu liếc mắt nhìn, lạnh lùng nói.
"Có thể đi vào là được, tốt nhất nên để thứ gì đó vào, để ta không phải mạo hiểm.
Thiên Vân Hoàng nói, cái chết của vài vị Hoàng Giả cũng rõ ràng ở ngay trước mắt.
"Giống như một chiếc cần câu, ta đi vào lấy linh dược, sau đó cầm nó ra là được.
Thiên Vân Hoàng nói.
"Không thành vấn đề, ngươi tự mình thu thập những nguyên liệu này cho ta, về phần trấn áp trận pháp mà ngươi đề cập, đề phòng chính mình gặp chuyện không may gì đó, nguyên liệu này cho ngươi, tập hợp lại rồi đến chỗ ta.
Gia Cát Thần Hầu bỏ giấy xuống, lạnh lùng nói.
"Cần nhiều nguyên liệu như vậy sao?
Vẻ mặt của Thiên Vân Hoàng trầm xuống, số nguyên liệu này hắn lấy không được!"
Chẳng lẽ phải tìm người tham gia vào cổ phần này?
Chỉ là trong nghĩa trang đó, mỗi một Vương Giả, Hoàng Giả, nếu đồ tùy táng của họ được đào lên, đều có thể bán được rất nhiều tiền.
"Mà thôi, tự mình thử trước xem có tài nguyên nào dự trữ trong những nghĩa trang đó không, nếu không, thì tìm người tham gia vào.
Thiên Vân Hoàng cắn răng nói, chuyện chia tiền không thể làm cho đến giây phút cuối cùng!
Giang Thái Huyền nhìn đám võ giả lại rời đi, lần này lại thêm nhiều võ giả hơn, tất cả đều bị tài liệu cấp Đế của Vương Minh Minh thu hút.
Nếu không phải Dương Tử Lăng ra không được, nàng và Ngọc Linh Lung cũng muốn đi, một cây linh dược cấp Đế được năm mươi vạn lận.
Lần này Thiên Vân Hoàng không vội đi, bởi vì có người đi theo tới, để bọn họ đi trước chịu chết.
Không có gì bất ngờ xảy ra, đám người này nhìn thấy linh dược cấp Đế, đầu óc đều không bình tĩnh nỗi, vọt vào cung điện, sau đó trận pháp kích phát, tất cả đều hoá thành điểm sáng rồi bị dược điện hấp thu.
Còn một ít người, xông vào phía sau, đúng lúc dừng lại kịp, loanh quanh một hồi thì xác định không vào được, vô cùng nổi giận, chẳng lẽ linh dược ở phía trước mà không có cách lấy?
Chỉ trong chốc lát, những võ giả này phát hiện ra nghĩa trang.
"Tại sao lại có nhiều cây lớn được kết nối ở đây như vậy?
Một võ giả nghi hoặc hỏi.
"Quan tâm làm gì, mộ Vương Giả, Hoàng Giả kìa, đến đào nhanh lên.
Một vị Vương Giả nhanh chóng vọt vào, trực tiếp tìm được một phần mộ Hoàng Giả, chưởng một chưởng xuống.
Ầm
Đột nhiên, phía trên phần mộ, lực trận pháp lóng lánh nổi lên nồng đậm, oanh kích ra, một võ giả không kịp né tránh, trực tiếp bị trận pháp đánh thành mảnh vụn.
"Ở đây cũng có trận pháp, mọi người mau lùi lại.
Đám võ giả hoảng sợ lui ra phía sau.
"Cũng may, để cho tên này thử trước.
Thiên Vân Hoàng nhẹ nhàng thở ra, nếu đó là bản thân thì bất tử cũng phải bị thương nặng.
Lại một vị Hoàng Giả khác thử một phen, trực tiếp bị lực trận pháp làm bị thương nặng, nếu tu vi kém hắn có lẽ sẽ trực tiếp ngã xuống.
"Đi thôi, đi nơi khác tìm xem.
Một đám võ giả thở dài, chú ý ở đây không thể đánh bại, tiếp tục thì bọn họ cũng sẽ ngã xuống mà thôi.
Chẳng mấy chốc, đám người đã rời đi, Thiên Vân Hoàng hiện thân, cười lạnh: "Cũng may, lần trước ta không dùng sức cũng không đi vào, nếu không sẽ bị lão già kia hãm hại rồi."
Nói xong, Thiên Vân Hoàng nhìn mấy cây to mà hắn để lại, chặt bỏ một bộ phận, sau đó vươn ra, chỉ dùng sức của khí lực đẩy phần mộ ra.
Ầm
Lực trận pháp lại kích phát, cái cây trực tiếp bị đánh tan.
"Không đúng, ngày hôm qua làm sao ta có thể đưa lực lượng truyền qua?
Thiên Vân Hoàng nghi hoặc, ngày hôm qua hắn giúp lão già kia chết, cũng không gặp trở ngại.
Nghĩ nghĩ, Thiên Vân Hoàng lại thử một chút, phát hiện chỉ cần không ảnh hưởng đến mộ, không kích phát lực trận pháp.
Hôm qua sức mạnh của hắn truyền trực tiếp vào trận bàn mà không phải đụng vào phần mộ nên mới không xảy ra vấn đề gì.
"Đã có lực trận pháp rồi, vậy nên làm sao bây giờ?
Thiên Vân Hoàng khẽ cau mày, sau đó nhìn về phía ngôi mộ ngày hôm qua, liền tìm thấy công cụ đào của giả kia, là cái cuốc.
"Có lẽ, cái cuốc này không tầm thường.
Thiên Vân Hoàng sau khi nghĩ xong liền cầm cuốc dạo một vòng quanh nghĩa trang, không cần dùng sức thì sẽ không có vấn đề gì.
Sau khi lấy được cuốc, Thiên Vân Hoàng tìm được một ngôi mộ của Vương Giả, sau đó bắt đầu hành động, nếu có lực trận pháp của phần mộ Vương Giả thì hắn vẫn sẽ chịu được.
Ầm
Cuốc một cuốc xuống, bùn văng tung tóe, trận pháp không kích phát.
"Quả nhiên có thể, ha ha, nghĩa trang này là của Thiên Vân Hoàng ta rồi.
Thiên Vân Hoàng cười lớn, sau đó nhanh chóng đào mộ.
Phịch phịch
Sau khi đào không được bao lâu, một âm thanh nặng nề truyền đến, như thể có thứ gì đó đang đập vào nhau? Thiên Vân Hoàng dừng lại động tác, âm thanh vẫn vang lên, chỉ là có chút nhỏ, không rõ ràng lắm.
"Phần mộ ngày hôm qua, lão già kia!" Ánh mắt Thiên Vân Hoàng ngưng tụ, nhìn về phía phần mộ đó, lạnh lùng cười nói: "Tiền bối, ngươi làm gì vậy? Không muốn chết nữa à?"
"Ngươi còn chưa đi?
Một giọng nói yếu ớt vang lên từ trong mộ.
"Đây không phải là đang canh giữ phần mộ cho tiền bối sao, thuận tiền lo tiền bối sẽ không chết, nên chờ tiền bối ra, ta sẽ giúp tiền bối vào lại.
Thiên Vân Hoàng vừa đào huyệt vừa nói.
Phần mộ: "…"
Mẹ nó, nào có ai như ngươi, ngươi ở trên đó làm cái gì vậy? Vì sao ta không đẩy ra được? Bùn đất sao lại cứng như vậy?
Chờ ta ra rồi sẽ giúp ta vào lại á?
Đậu xanh, đừng để ta ra nếu không ta giết chết ngươi!