Chương 603 Tượng thần?
Giang Thái Huyền đang xem cổ tịch, còn đám võ giả trong khu vực Thần Duyên Chi Địa thì vẫn đang kiếm tiền. Lần này bọn họ lại từ từ giở thủ đoạn. Nếu không thể đắc tội những Đại Đế kia, bọn họ chắc chắn sẽ lưu tình, trừ phi bản thân có năng lực đột phá Đại Đế.
Bằng không một ngày nào đó những Đại Đế này thoát khỏi vòng vây sẽ liều mạng với bọn họ.
Bọn Long Hạo cũng bắt đầu kiếm tài nguyên từ việc đào mộ của Đại Đế lên. Nhưng có điều khiến bọn hắn thất vọng là mấy ngôi mộ Đại Đế lại trống không, ngay cả thi thể cũng không có, chỉ có một ít tài nguyên lẻ tẻ.
Điều đó khiến hai tên này rất đau lòng. Cơ mà vẫn may, Long Hạo đã thành công nhận được tổ tông của mình - một con Long Tích Đại Đế - một vị cường giả Đại Đế trung kỳ.
Vương Minh Minh cầm tấm bản đồ mà Yên Tuyết Hàn đưa cho, lại có Trấn Thiên Bi trên tay, nên khi hắn vừa tìm thấy một huyệt động liền lập tức chui vào.
Hang động sâu cách mặt đất đến ngàn mét, dày đặc trận văn. Nếu không phải có Trấn Thiên Bi thì Vương Minh Minh vừa đi vào đã bị giết chết trong nháy mắt.
Ở ngàn mét dưới lòng đất có một cửa đá cao trăm mét. Trên cửa đá có vô số trận văn, còn có một lỗ khảm.
Ông!!!
Trấn Thiên Bi rung động. Trong lòng Vương Minh Minh vui mừng nên tay buông lỏng, Trấn Thiên Bi liền tuột khỏi tay mà bay ra xa. Trong nháy mắt đã rơi vào lỗ khảm.
Ầm ầm!!!
Cửa đá bị chấn động nên từ từ mở ra. Một luồng khí lạnh toát cuốn tới. Trấn Thiên Bi lập tức bay ra, bảo vệ Vương Minh Minh.
"Tượng thần sao?
Vương Minh Minh kinh ngạc, chỉ thấy phía sau cửa đá kia đúng là có một bức tượng Thần bằng hàn băng. Hơn nữa tượng Thần này chính là nữ tử trong cung điện - Yên Tuyết Hàn!
Ông!!!
Bỗng nhiên, tượng Thần toả ra ánh sáng bảy sắc cầu vồng. Một bức tranh hiện ra trước mắt Vương Minh Minh.
Một thành trì băng tuyết cao tới trăm trượng, vạn người quỳ bái tượng Thần. Một nam, một nữ dắt tay nhau đi trên một mảng băng tuyết. Phía sau họ là một bức thành trì bằng băng tuyết.
"Tuyết Hàn, ở quốc gia này, ngươi có vạn dân sùng bái. Tương lai nhất định ngươi có thể dựa vào sức mạnh của tín ngưỡng mà hiểu được cảnh giới thần minh.
Nam tử vui vẻ nói.
"Nếu ta thành Thần rồi, còn ngươi thì sao?
Nữ tử nhìn về phía nam tử với ánh mắt lo lắng: "Hay ngươi và ta liên thủ rồi lập ra một đất nước đi. Ma tộc còn chưa rõ sống chết, chưa biết có xâm lấn không. Chúng ta giết Ma Đế chiếm lấy Ma Giới, khiến Ma Giới trở thành tín đồ của ngươi."
"Ta đã nghĩ kỹ rồi, ngươi đi theo ta.
Nam tử mỉm cười nói một câu, rồi bay lên không trung.
Hai người đi vào một khu vực trống trải. Nữ tử còn muốn hỏi thêm nhưng nam tử đột nhiên xuất thủ, một chưởng đã đả thương Yên Tuyết Hàn: "Băng Tuyết Đại Đế Yên Tuyết Hàn, hôm nay chính là ngày giỗ của ngươi!"
"Ngươi... Đáng chết. Ngươi không phải hắn. Rốt cuộc ngươi là ai?
Yên Tuyết Hàn bị trúng một chưởng liền nhìn nam tử kia với thần sắc lạnh như băng.
"Ta là ai thì quan trọng sao? Đây chỉ là một cái xác của bản tọa. Muốn trách thì hãy trách ngươi không nên luyện chế Trấn Thiên Bi!" Nam tử cười lạnh một tiếng, không cho Yên Tuyết Hàn cơ hội thở dốc đã xuất thủ lần nữa.
Vương Minh Minh ngơ ngác nhìn tất cả mọi chuyện liền cảm thấy tê liệt, bị lừa rồi!
Đã thống nhất là có kho báu cơ mà? Kho báu thì không thấy đâu, mẹ nó, lại còn mời ta đến xem tivi hả?
Trong trận chiến trên hình, Yên Tuyết Hàn đã thắng, nhưng nàng cũng bị thương nặng. Nàng đành về tẩm cung của mình. Tẩm cung của nàng chính là đình đài lầu các trong hồ nước. Nhưng ai mà ngờ, nơi đó đã được bố trí cấm chế từ lâu.
Sau đó, thành trì băng tuyết bị phá bỏ, tượng Thần bị chìm vào lòng đất, cho đến hôm nay mới bị hắn mở ra.
Ông!!!
Trấn Thiên Bi chấn động lần nữa. Sau khi dẫn Vương Minh Minh đi đến trước tượng Thần liền không ngừng chấn động.
"Mang theo tượng thần tới gặp bản đế.
Giọng nói của Yên Tuyết Hàn đột nhiên truyền ra từ bên trong Trấn Thiên Bi.
Mẹ nó!
Bấy giờ Vương Minh Minh chắc chắn rằng mình đã bị lừa. Toàn thân hắn tê liệt. Hắn đi theo tràng chủ học lâu như vậy thế mà vẫn bị lọt vào bẫy.
Ta có nên chạy hay không đây?
Trong lòng Vương Minh Minh suy tư. Hắn tự thuyết phục mình từ bỏ Trấn Thiên Bi là được rồi. Nhưng không ngờ lại có âm thanh truyền ra từ bên trong Trấn Thiên Bi: "Nếu ngươi để bản đế thất vọng thì một tháng sau, bản đế chắc chắn sẽ giết ngươi."
Ngươi chơi xấu!
Vương Minh Minh miễn cưỡng tuân lệnh. Hắn nâng tượng Thần lên, chuẩn bị rời đi: "Đây là cái tượng thần gì mà nặng thế?"
Thế nhưng hắn cũng không dám từ bỏ. Đứng trước Trấn Thiên Bi cũng giống như đứng trước mặt nhân bản của Yên Tuyết Hàn vậy. Không làm theo thì chắc chắn hắn sẽ bị giết.
"Bực mình thật, tại sao tràng chủ không thu mua Đại Đế cơ chứ!" Vương Minh Minh rất ảo não. Hắn đã mất một trăm vạn rồi lại còn mắc bẫy của nữ Đế đó.
Đáng giận nhất là bức tượng Thần này còn không thể thu nhập vào chiếc nhẫn không gian. Hắn chỉ có thể khiêng nó về chỗ của nữ Đế.
Tiếng đàn thanh lãnh vang lên trong đình đài lầu các. Ánh mắt của Yên Tuyết Hàn lạnh lùng, không biết náng ta đang suy tư điều gì.
Thời gian một ngày đã trông qua.
Vương Minh Minh cuối cùng cũng tới lầu các, hắn đẩy bức tượng thần vào trong thông đạo: "Tượng thần mà ngươi muốn đây. Ta đã nói rồi, ta sẽ không để cho ngươi thất vọng."
Nữ Đế cười lạnh một tiếng, nhìn Vương Minh Minh với vẻ thanh lãnh: "Bản đế sẽ không bạc đãi ngươi đâu. Bây giờ ngươi hãy mời tràng chủ đến."
Vương Minh Minh cười khổ, đột nhiên có chút hối hận vì đã để tràng chủ tới giải quyết mọi chuyện ở đây. Giải quyết cái gì chứ, không những nữ Đế vẫn chưa chết mà còn nắm được thóp của hắn.