Chương 661 Lựa chọn
Đế quốc Thiên Long? Chắc không phải tên này có dính dáng gì tới chiến thuyền Thiên Long đó chứ? Ứng Minh Nguyệt nghĩ thầm.
"Ngươi là ai? Tại sao lại xuất hiện ở chỗ này? Bản vương...."
"Ngươi khoan hẵng nói đã, ta sẽ giải thích.
Ứng Minh Nguyệt xua tay: "Đế quốc Thiên Long đã sụp đổ từ một ngàn năm trước rồi, ngươi cũng đã ngủ say một ngàn năm. Nếu không phải nhờ ta ra tay cứu ngươi, ngươi ắt sẽ ngủ tới lúc chết luôn."
"Là ngươi cứu bản vương?
Thiếu niên nhíu mày.
"Đúng thế.
Ứng Minh Nguyệt lạnh lùng nói: "Bây giờ ngươi có hai lựa chọn, một là bái ta làm thầy, hai là tự mình rời khỏi chỗ này."
"Bái ngươi làm thầy?
Thiếu niên chầm chậm đứng lên, hoạt động cơ thể đã trở nên cứng ngắc, hắn khinh thường nhìn nàng: "Một nghàn năm trước, bản vương mới mười sáu tuổi đã trở thành Huyền Quân, là thiên tài của Thiên Long, thậm chí là của cả Huyền giới. Ngươi có bản lĩnh gì mà muốn bản vương bái ngươi làm thầy?"
"Hình như tính cả năm nay ta còn chưa đến mười bốn.
Ứng Minh Nguyệt nói, sau đố một cỗ uy áp mênh mông tán ra khắp mọi nơi: "Huyền Quân, cũng là thế này ư?
Thiếu niên: "..."
Ngươi lừa ta, làm gì có ai mới mười bốn đã đột phá thành Huyền Quân!
"Chắc chắn ngươi không phải chỉ mới mười bốn, nhìn dáng vẻ của ngươi cũng đã tầm mười sáu mười bảy.
Thiến niên gằn giọng: "Ngươi đừng hòng lừa ta!"
"Ồ, vậy ngươi cứ coi như ta mười sáu tuổi đi. Ta chuẩn bị tấn cấp thành Huyền Vương, ngươi có muốn xem ta đột phá không?
Ứng Minh Nguyệt bình tĩnh nói.
Thiếu niên sửng sốt, ngươi vừa mới biểu hiện ra ngươi là Huyền Quân, có thể trở thành Huyền Quân ở năm mười sáu mười bảy tuổi đã chứng minh người nọ có tư chất không thấp. Nhưng giờ ngươi lại bảo với ta rằng ngươi sắp thành Huyền Vương?
Ta đường đường là đệ nhất thiên tài của Thiên Long, ở ngàn năm trước, dù có lục tung Huyền giới cũng tìm không ra người thứ hai. Nếu bây giờ ngươi có thể đột phá Huyền Quân, vậy thì ta là cái thá gì chứ?
"Nếu ngươi không tin thì ngươi cứ nhìn thử xem. Ta đã sớm lĩnh ngộ được cảnh giới Huyền Vương, lúc trước cứ mãi không đột phá là vì đã rèn luyện nhiều hơn.
Ứng Minh Nguyệt thờ ơ nói, nàng phi thân rời khỏi lòng đất, sau đó tìm một chỗ trống ngồi xếp bằng.
"Còn muốn lừa ta? Nếu ngươi thật sự đột phá thành công, bản vương có bái ngươi làm thầy cũng có sao đâu chứ?
Thiến niên cười lạnh, trong mắt lại mang theo ý khinh khi: "Thiên phú của bổn vương vốn đã hiếm lại càng hiếm, thế gian có bao nhiêu người có thể vượt qua bản vương?"
Ứng Minh Nguyệt nhắm mắt tu luyện, bây giờ nàng không rảnh dong dài với tên này, chỉ cần nàng đột phá thành công trước hắn, lo gì mà không lừa được?
Đạo cảnh Vương Giả, linh khí Tiên Thiên, Thần Ma đan dần dần được luyện hóa, khí thế quanh người Ứng Minh Nguyệt tăng nhanh liên tục.
Ầm ầm
Phía chân trời dậy sấm, sét đánh ầm ầm không dứt, một cỗ uy áp khiếp người ập xuống, thiếu niên thấy vậy sững sờ: "Đột, đột phá thật rồi?"
Cái đệch, chuyện quái gì thế này? Quơ đại một người thôi đã có thiên phú tốt hơn hắn? Vậy bản thân hắn có còn là thiên tài không?
Chẳng lẽ tất cả võ giả một ngàn năm trước đều là kẻ vô dụng, mà mình chỉ là thiên tài trong một đám bất tài thôi ư? Nhưng mình nhớ là rõ ràng cả Huyền Đế cũng khen mình có tư chất cực tốt kia mà.
Phía chân trời xuất hiện sấm sét cuồn cuộn. Lôi kiếp Vương Giả đánh xuống. Thiếu niên vốn đã sợ đến ngây người. Thế mà, mẹ nó, nói đột phá là đột phá luôn. Có cần tùy hứng như thế không?
"Lôi kiếp Huyền Vương vô cùng đáng sợ. Nàng ta tùy tiện đột phá như thế thì chẳng khác nào tìm cái chết!" Thiếu niên cười lạnh. Đây là lời cảm thán cuối cùng của hắn. Kể cả có là thiên tài, thực lực có mạnh mẽ đến đâu, thì đối mặt lôi kiếp cũng phải chật vật đến mức không chịu nổi.
"Hừ, ngươi nhất định là đột phá một cách cưỡng ép, căn cơ bất ổn. Dưới lôi kiếp thì chỉ có chết thôi chứ không sống được!" Thiếu niên thầm nghĩ.
Bấy giờ chỉ nhìn thấy Ứng Minh Nguyệt vươn người đứng dậy. Một thanh trường kiếm hiện ra, trên thân kiếm có vô số phù văn, tỏa sáng kỳ diệu. Nàng ta ngước mắt lên nhìn rồi phá tan lôi kiếp, khuôn mặt thanh lãnh hiện lên vẻ khinh thường: "Chỉ cần một chiêu!"
"Ôi mẹ nó, lao vào lôi kiếp luôn ư?
Thiếu niên hoang mang đến mức không nhịn được mà văng tục. Đây mà là độ kiếp sao? Không phải chúng ta nên cẩn thận từng li từng tí và nghĩ biện pháp ngăn cản lôi kiếp rơi xuống ư?
Tại sao ngươi cứ xông thẳng lên như vậy chứ?
Một kiếm vừa chém ra, phía sau đã tràn ngập ánh sáng màu xanh. Một luồng uy áp đặc biệt quét qua khiến phong vân tụ lại. Ứng Minh Nguyệt thân như cuồng phong, nhanh như vô ảnh, chớp mắt đã biến mất trong tầm mắt của thiếu niên.
Ầm ầm!!!
Một âm thanh chấn động vang lên. Lôi kiếp bị phá nát ầm vang, Ứng Minh Nguyệt bay trên không trung. Trên thân kiếm có ánh sáng bạc và xanh xen lẫn nhau. Giữa trời hiện ra một luồng ánh sáng màu xanh phía sau đầu Minh Nguyệt.
Ầm ầm!!!
Lôi đình lại bị chấn động nên ngưng tụ ra. Sấm sét màu lam lấp lóe liên tục đến mức đau mắt, uy áp kinh khủng bao phủ khiến cho tâm trạng của Ứng Minh Nguyệt chùng xuống.
"Làm ta sợ muốn chết, ta còn tưởng rằng nàng ta muốn bổ lôi kiếp chỉ bằng một kiếm.
Thiếu niên thở phào nhẹ nhàng. Nếu chỉ bổ một kiếm tới mà có thể phá lôi kiếp thì hắn thật muốn đập đầu mà chết.
"Xem cho kỹ vào!" Kiếm của Ứng Minh Nguyệt lại chuyển động. Chiêu thức vẫn giống như trước, thân ảnh vẫn rất khó nắm bắt. Đồng thời, Minh Nguyệt còn bay lên không trung, võ kỹ của bản thân phát sáng: "Minh Nguyệt trên trời!"
Hai đại chiêu thức, một là kiếm pháp Thần cấp, một là công pháp Thần cấp được Minh Nguyệt tông lưu truyền từ xưa. Nguyên lực trong cơ thể của Ứng Minh Nguyệt thôi phát đến cực hạn, hướng thẳng vào lôi kiếp lần nữa.
Oanh!!!
Đột nhiên vang lên một tiếng nổ vang trời. Trường kiếm xuất hiện một tia sáng vàng. Một luồng khí tức đặc biệt tản ra. Kiếm mang màu xanh oanh kích xuống, sấm chớp ầm ầm phía chân trời, chẳng mấy chốc lôi kiếp đã tiêu tán.
Khi lôi kiếp phá diệt, Ứng Minh Nguyệt chợt giật mình nên lập tức ngự không xuống, rồi ngồi xếp bằng lại. Nguyên lực trong cơ thể được khôi phục.
"Chuyện này… chuyện này, nàng ta thật sự đã đánh nát lôi kiếp sao?
Thiếu niên mở to hai mắt nhìn.
Phương thức độ kiếp này không phải là tùy hứng nữa, mà là tàn bạo.
Ngao Bính bí mật quay người rời đi. Với sức mạnh của Ứng Minh Nguyệt, muốn đánh nát lôi kiếp thì còn kém quá xa, chỉ có thể là hắn âm thầm ra tay thì mới có thể phá vỡ lôi kiếp, đem lại cho vị thiếu niên này một phương thức độ kiếp chấn động như vậy.
Ứng Minh Nguyệt tỉnh lại sau khi tu luyện. Nàng ta nhìn thiếu niên vẫn đang khiếp sợ, lạnh lùng mở miệng: "Bây giờ ngươi nên đưa ra lựa chọn."