← Quay lại trang sách

Chương 676 Ta học từ tràng chủ!

Đám người Đan Huyền đã bế quan để luyện chế Đế đan, truyền tin tức này đi, làm càng nhanh càng tốt.

Thú Ma Đại Đế gửi tin cho từng võ giả Chân Hư.

Thần Ma đạo tràng.

"Đan Huyền bế quan, nhưng thế lực mạnh còn lại nhất định sẽ giúp bận bịu trông coi, hiện tại, cơ hội của chúng ta đã tới.

Long Hạo nói.

"Cơ hội gì?

Mọi người hiếu kì hỏi.

"Ứng Minh Nguyệt, để vị tổng đại lý kia của ngươi đi trộm khế ước đất Đan Tông ra bán, bán giá thấp cho chúng ta.

Long Hạo nói, dừng một chút, lại tiếp tục: "Đi tìm đồ nhi ngoan của ngươi, bảo hắn nói với mấy vị thiên tài của các đại tông môn mà hắn qua lại, để bọn hắn đi trộm khế đất, nhà, dược điền của tông môn bọn hắn."

"Luật pháp cấm việc trộm cắp.

Ứng Minh Nguyệt lạnh lùng nói.

"Không, bọn hắn trộm chứ không phải chúng ta.

Mặt Long Hạo nghiêm túc nói: "Chúng ta bỏ tiền ra mua, giao dịch hợp pháp, dù luật pháp của Chân Hư giới cũng chỉ có thể quản bọn họ, không quản được chúng ta."

Mọi người: "..."

Giang Thái Huyền có chút ngẩn người, ngươi đúng là trời sinh buôn bán vật liệu, có phải về sau ngươi còn muốn mở chợ đen không?

Cuối cùng xảy ra chuyện, ngươi định để Vân Hải và Long Vân gánh tội thay? Tội này không biết bọn hắn có gánh nổi không.

"Tràng chủ từng nói moi sạch tiền của bọn chúng, sau đó lại nói cho bọn chúng biết chúng ta tới từ Chân Hư giới. Bọn chúng muốn giết chúng ta, đánh vào Chân Hư giới, chúng ta cũng có thể khiến bọn chúng lừa người nhà của mình.

Mặt Long Hạo đắc ý nói: "Ta là vì Chân Hư giới."

Năng lực học tập của ngươi có phải nhanh quá rồi không? Giang Thái Huyền không thể không nói, Long Hạo này thật sự điên rồi, hắn vừa nói không được mấy ngày, vèo cái đã dùng tới.

"Những khế đất kia chắc chắn ở khu vực trọng yếu của các tông môn, không nói đến việc canh giữ nghiêm ngặt, ít nhất cũng có trận pháp cấm chế gì đó.

Ứng Minh Nguyệt nói.

"Chậc, cho ngươi xem này, đây là trận pháp do Gia Cát Thần Hầu luyện chế ra, có thể vô thanh vô tức đưa ngươi vào đi, về phần người canh giữ thì có gì phải lo lắng chứ? Hải Lam Tâm Đại Đế này cũng không phải ăn không ngồi rồi.

Long Hạo nói.

Dừng một chút, mặt Long Hạo nghiêm túc nhìn Hải Lam Tâm: "Đại Đế, có phải ngươi nên đảm bảo an toàn cho tổng đại lý của chúng ta, và chăm sóc sư điệt nhà mình không?"

Hải Lam Tâm ngây người, ngươi tìm cớ này thực sự quá hoàn hảo!

Ứng Minh Nguyệt đi làm việc, Vân Hải mặc dù bị dọa gần chết, nhưng sau khi liên tục bị đe dọa, dụ dỗ, cuối cùng vẫn đồng ý.

Đặc biệt là sau khi biết người Đan tông lần trước đi theo mình đến phía sau núi lấy Lục Đạo đan đã bị giết, Vân Hải càng quyết định ôm chặt đùi vị tiểu thư Ứng Minh Nguyệt này.

Ứng Minh Nguyệt cũng liên lạc lần nữa với Long Vân: "Đồ nhi ngoan, ta nói cho ngươi một tin không tốt này."

"Tin gì?

Trong lòng Long Vân không khỏi nặng nề, chẳng lẽ sư phụ lại muốn lừa tiền của ta?

"Đan tông Đan Huyền cùng tông chủ Huyền Vũ tông Huyền Lâm là bạn thân, thậm chí còn chia sẻ với nhau cơ duyên thành Đế, bây giờ đang luyện chế Đế đan.

Ứng Minh Nguyệt nói.

"Luyện chế Đế đan? Cơ duyên thành Đế?

Sắc mặt Long Vân đại biến, nếu Đan Huyền đột phá thành Đế, Thái Huyền tông sẽ vì mình mà đắc tội Huyền Đế?

Đừng nói Thái Huyền tông có một vị lão tổ Huyền Đế, cho dù có tới mấy vị cũng chưa chắc có thể đắc tội với Huyền Đế Đan Huyền.

Huyền Đế đã thoát khỏi sự trói buộc của thiên địa, tiến vào một cảnh giới vô cùng thần kỳ. Là vị vua trẻ tuổi nhất Thiên Long đế quốc, hắn hiểu rất rõ một vị Huyền Đế đáng sợ và có địa vị đặc biệt như thế nào.

Cho dù là Thiên Long đế quốc trước kia, cũng sẽ không muốn đắc tội với một vị Huyền Đế!

"Sư phụ, ngươi sẽ không bỏ rơi ta chứ.

Giọng nói Long Vân run rẩy.

"Bây giờ biết cái tốt của vi sư rồi?

Ứng Minh Nguyệt cười lạnh nói: "Lúc trước vi sư dùng hết huyền thạch vì ngươi, ngươi cũng không biết đền bù vi sư."

"Sư phụ, ta đền, bây giờ ta lập tức đền.

Long Vân vội vàng nói.

"Mang khế đất, khế nhà, khế ước dược điền của những thế lực lớn đến đây, ta mới có thể giúp ngươi.

Ứng Minh Nguyệt nói.

"Tại sao?

Long Vân không hiểu, ngươi muốn những thứ này để làm gì?

"Ngươi không phải là vua của Thiên Long đế quốc sao? Ngươi không muốn xây dựng lại Thiên Long đế quốc nữa sao?

Ứng Minh Nguyệt hỏi lại.

"Đương nhiên là muốn rồi, chỉ là chuyện đó liên quan gì tới những khế đất này?

Long Vân không hiểu hỏi.

"Muốn làm gì cũng phải có lý do, chỉ khi lấy được những khế ước này ngươi mới có thể có được thanh danh đại nghĩa, lúc đó ta mới dễ tay giúp ngươi.

Ứng Minh Nguyệt suy tư nói: "Một khi khế đất rơi vào tay ta, chúng sẽ trở thành sản nghiệp của ta, là sản nghiệp của Thái Huyền tông!"

"Sản nghiệp của Thái Huyền tông bị người khác chiếm lấy, không phải vả mặt tông môn sao? Tông chủ chúng ta sao có thể chịu được?"

"Lừa tông môn như vậy, không tốt lắm nhỉ?

Long Vân kinh ngạc, ngươi muốn ép Thái Huyền tông giúp ta? Sư phụ, ta yêu ngươi chết đi được!

"Ai bảo ngươi là đồ nhi ngoan của vi sư, vi sư không nghĩ cho ngươi thì nghĩ cho ai?

Ứng Minh Nguyệt thở dài.

"Sư phụ, ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ lấy những khế ước kia về.

Long Vân nghiêm túc hứa.

"Ừm, Đan tông ngươi không cần lo lắng, đã có tổng đại lý Vân Hải."

Ứng Minh Nguyệt giao phó xong bèn thu lại ngọc bài truyền tin, nàng nhìn Long Hạo đang nằm sấp ở một bên, mặt không đổi sắc nói: "Có thể biến một chuyện vô cùng mất mặt nói thành vĩ đại khiến người khác cảm động như thế, Long Hạo, đầu của ngươi chứa cái gì ở trong đó vậy?"

Long Hạo trợn mắt, tức giận nói: "Ta học từ tràng chủ, bị lừa quen rồi ngươi sẽ biết."

Giang Thái Huyền biểu thị, ta không cõng cái nồi này!