← Quay lại trang sách

Chương 815 Ta sốt ruột chết đi được

Bỏ Đế binh chính là chọn lựa thiếu khôn ngoan nhất của ngươi!"

Triển Dương cười lạnh một tiếng, mang theo sức mạnh của ba vầng mặt trời, giao chiến với Chiêm Bạch Tinh, sau một khắc, nụ cười lạnh của hắn đột ngột cứng đờ, cả người bay ra càng lúc càng nhanh, Đế huyết đổ xuống, kêu lên với vẻ kinh hãi: "Ngươi...ngươi bỉ ổi!"

"Bài học mà Đoạn Dương đã dạy cho ngươi, ngươi còn không nhớ được bao lâu, linh dược Đế phẩm thuộc về ta rồi."

Chiêm Bạch Tinh cười một tiếng với vẻ khinh thường, quay người rời đi.

"Nằm mơ, còn không đứng lại đó cho bản đế?

Triển Dương giận dữ gầm lên một tiếng, không quan tâm đến thương thế, lại đánh tới, cũng là Tam Dương Diệt Thế, nhưng so với trước đó, uy thế càng hung mãnh hơn nhiều.

Ầm!

Chiêm Bạch Tinh bỗng nhiên xoay trở lại, vỗ ra một chưởng, một vòng ánh sáng đen lóe lên, hư không sụp đổ, ba mặt trời tan biến, Triển Dương lại bị văng ra ngoài một lần nữa, vô cùng thê thảm.

"Cần gì phải vậy chứ? Bản đế đã không còn là bản đế của ngày xưa nữa, còn ngươi thì vẫn dậm chân tại chỗ.

Chiêm Bạch Tinh cười lên giễu cợt rồi lập tức ngự không rời đi: "Từ nay về sau, nhìn thấy bản đế thì trốn cho ra xa một chút."

"Đáng chết! Rốt cuộc thứ trong tay Chiêm Bạch Tinh là cái gì chứ?

Sắc mặt Triển Dương âm trầm, rõ ràng hắn nhìn thấy trong tay Chiêm Bạch Tinh có một món đồ, chính vì món đồ đó nên hắn mới bị đánh bại dễ dàng như vậy.

"Bán Thần khí quả nhiên rất mạnh, nếu không dùng Bán Thần khí, ta bây giờ cũng chỉ có thể đánh ngang tay với Triển Dương thôi.

Chiêm Bạch Tinh thầm nghĩ: "Xem ra Long Hạo này rất có ý, không cần cho hắn nhiều, hoặc là, Triển Dương này là một tên quỷ nghèo túng."

Nếu Triển Dương dùng một lượng Thiên Địa đan và linh khí tiên thiên nhiều bằng hắn, và hắn không dùng Bán Thần khí, thì chắc hắn không giữ nổi được cả thế bất phân thắng bại.

"Có Bán Thần khí trong tay, tài nguyên trong Chiến cảnh này đều là của ta, Đoạn Dương, ngươi cứ chờ ở đó cho bản đế!" Chiêm Bạch Tinh cười lạnh một tiếng, nếu có đủ tài nguyên, hắn lại có thể thăng tiến thêm nữa, Đoạn Dương bây giờ, cũng chỉ mạnh hơn hắn một chút, đánh bại Đoạn Dương cũng chẳng phải là lời nói suông!

Nghĩ đến đây, Chiêm Bạch Tinh lại đi tiếp, lần này càng điên cuồng hơn, chú trọng thu thập tài nguyên, lấy hết vào trong tay, một cọng lông cũng không để lọt, rất có phong thái của bọn Long Hạo lúc vơ vét hắn.

"Ngang ngược quá rồi đó, Chiêm Bạch Tinh, ngươi thật là hung ác!"

"Chiêm Bạch Tinh, ngươi bị Đoạn Dương đánh bại, nên trút giận lên người bọn ta phải không?"

Trong Chiến cảnh, không ít võ giả kêu la, giận dữ quát mắng, nếu lấy tài nguyên Đế phẩm, bọn ta cũng không thể nói được gì, nó hữu dụng với ngươi hay không đều nhờ vào bản lĩnh.

Nhưng cái tên Chiêm Bạch Tinh này thật không cần mặt mũi, Hoàng phẩm không buông tha, mà Vương phẩm cũng không buông tha, thậm chí chỉ cần là tài nguyên thì hắn đều lấy hết.

Ngươi là một Chiến Đế, mà còn đi giành giật với võ giả cấp thấp bọn ta, là có ý gì chứ?

"Nếu Đoạn Dương xuất hiện, đánh bại Chiêm Bạch Tinh, thì lần này ta nhất định sẽ đứng về phía Đoạn Dương!" Một vị võ giả nổi giận mắng.

"Đúng, đứng về phía Đoạn Dương, Chiêm Bạch Tinh này thật không phải thứ tốt lành gì, còn thập nhị Thiếu Đế nữa chứ, thật không biết xấu hổ."

Lúc này đây, Chiêm Bạch Tinh lại đang thu thập một cây linh dược Đế phẩm, vừa muốn đi đến khu vực tiếp theo thì bị một bóng người thu hút sự chú ý.

Toàn thân mặc áo bào đen, khí thế không mạnh, nhưng ngẫu nhiên để lộ khí tức, lại khiến cho Chiêm Bạch Tinh cảm nhận được thân phận của người này, Đoạn Dương!

"Đoạn Dương, không ngờ ngươi cũng dám đếnC hiến cảnh, lại còn dám xuất hiện trước mặt bản đế.

Chiêm Bạch Tinh lạnh lùng lên tiếng.

Đoạn Dương khẽ liếc nhìn hắn một cái, nói một cách hờ hững: "Thế nào, bại tướng dưới tay ta, lại muốn thảm bại thêm lần nữa sao?"

Tính khí của hắn xưa nay luôn không tốt, đặc biệt là đối mặt với một tên thủ hại bại tướng.

"Ha ha, Đoạn Dương, hôm nay, bản đế sẽ trả lại cho ngươi một câu, thế nào là vô địch!"

Chiêm Bạch Tinh cười lạnh một tiếng, nói với ánh mắt lạnh như băng: "Ngươi thu thập được không ít tài nguyên nhỉ?"

"Không nhiều, vài thứ Đế phẩm.

Đoạn Dương thản nhiên nói: "Nếu ngươi đã muốn dùng vũ lực cướp đoạt, thì cũng phải chuẩn bị sẵn tinh thần cho trường hợp bị cướp đi."

"Hay lắm, giao hết ra đây cho bản đế!" Chiêm Bạch Tinh cười lạnh một tiếng, trường thương phóng ra, trong nháy mắt thân hình đã biến mất, chiến long lại xuất hiện, gầm thét lao tới.

"Dùng cùng một chiêu để đối phó bản đế, chính là sự sỉ nhục đối với bản đế!"

Đoạn Dương lạnh lùng quát lên một tiếng, rồi chập ngón tay như kiếm, Thanh Liên kiếm khí cuồn cuộn ra.

Chiến long bị chấn động nên vỡ tan tành, Thanh Liên kiếm khí cũng tán loạn, Đoạn Dương kinh ngạc lên tiếng: "Thực lực của ngươi đã tăng lên không ít."

Chiêm Bạch Tinh không đáp, vận võ học, đánh ra một chiêu Thiên Long ào ạt, Thiên Long gầm thét, trường thương hóa thành rồng.

Đoạn Dương không hề sợ hãi, thi triển kiếm pháp Thần cấp thêm lần nữa, đối mặt với một chiêu thức tương tự nhau, hắn không lo ngại chút nào.

Trong tối, một đám người áo đen ẩn nấp, thấp giọng nói: "Hai người này đánh thật náo nhiệt."

"Ừm, rất náo nhiệt.

Thiên Vũ Đại Đế gật gật đầu, ánh mắt hết sức tán đồng.

Lão giả lén lút: "..."

Không phải các ngươi đến đây để tranh đoạt sao? Đến bây giờ các ngươi vẫn chưa đoạt lấy một cái gì, bây giờ gặp phải Đoạn Dương và Chiêm Bạch Tinh, sao các ngươi lại còn trò chuyện được vậy?

Hai người này xuất thân giàu có, sao các ngươi còn không động thủ đi!

Thân là một người đi đường, con mẹ nó, bọn giặc cỏ các ngươi làm cho ta sốt ruột chết đi được, các ngươi cứ như thế mà cũng có thể có tài nguyên à?