Chương 899 Chạm trán
Chia nhóm hoàn tất, Giang Thái Huyền cùng nhóm với Đường Tăng, cùng tiến lên phía trước, những người còn lại chia thành các hướng rồi đi.
Róc rách
Tiếng nước chảy truyền đến, trước mặt xuất hiện kim quang tỏa sáng, mắt Đường Tăng hiện kim quang: "Dựa theo lộ trình bình thường mà nói, nơi này ắt có một đồ đệ của ta."
Da mặt Giang Thái Huyền giật giật, mẹ kiếp, ngươi tưởng mình đang ở Lưu Sa Hà đợi Sa hòa thượng xuất hiện hay sao? Lại còn ắt có một đồ đệ của ngươi ở đây cơ á?
"Tràng chủ, phía trước có một cây cầu vàng.
Long Hạo nói.
Giang Thái Huyền giương mắt nhìn, trước mặt có một con sông, nước sông trong vắt, có một cây cầu vàng tỏa kim quang bắt ngang hai bên bờ sông.
"Các người định làm sao?
Giang Thái Huyền nhìn về bọn Long Hạo.
"Đương nhiên là phải đến đó xem thử, xem cây cầu vàng này có thể phá hủy được hay không.
Long Hạo quả quyết nói, phàm là thứ có thể bán lấy tiền, không thể bỏ qua bất cứ thứ gì.
Sắc mặt Giang Thái Huyền tối sầm, cách kiếm tiền của ngươi cũng triệt để thật đấy, đúng thật là con chim bay ngang cũng nhổ được lông, tham lam, cơ hội quá.
Cây cầu lấp lánh kim quang, xem ra không phải đồ tầm thường, nước sông trong veo nhưng lại không thể nhìn thấy được đáy, hai mắt Giang Thái Huyền tỏa thần quang nhìn xuyên qua con sông.
Ào!
Đột nhiên nước sông cuốn lên, một con vật khổng lồ xông lên khỏi mặt nước há cái miệng lớn đầy máu, lao thẳng đến nhóm ngưởi.
"Nghiệt chướng!" Đường Tăng nhíu mày quát khẽ, điểm ra một chỉ, kim quang bắn ra, hóa thành một sợi dây thừng màu vàng kim, trói chặt con quái vật khổng lồ, kéo nó vào bờ.
"A di đà phật, bần tăng đói rồi.
Đường Tăng nói.
"Ta cũng đói.
Long Hạo vẫy động cái đuôi: "Tay nghề của tràng chủ tốt, mời tràng chủ động thủ."
Giang Thái Huyền nhìn con quái vật khổng lồ này, là một con cá màu đen lớn, hình thể khổng lồ, đến mấy trăm trượng, uy thế mạnh, không thua gì một Bán Thần: "Bắt cá đi."
Grào
Tiếng gào thét lại truyền đến, mặt nước chấn động, từng cột nước bắn thẳng lên trời, những con quái vật khổng lồ xông ra khỏi mặt nước, nhìn đám người với cái nhìn lạnh băng.
"Lũ sâu kiến hèn mọn, mau rời khỏi lãnh địa của bản thần.
Một âm thanh gầm thét lạnh lẽo vang vọng, một sinh vật toàn thân đầy vảy đen, đầu mọc sừng thú, lạnh lùng nhìn bọn họ.
"Cường giả cấp Thần Linh.
Đường Tăng nhàn nhạt nói.
"Có thể bắt được không?
Long Hạo trầm giọng hỏi.
"Được chứ, đây là đồ đệ của bần tăng.
Đường Tăng tự tin nói.
Khai phát Vạn Giới Lệnh và cả ăn số thánh dược kia cũng chẳng phải chỉ là ăn không, bây giờ hắn có đầy lòng tin có thể đối phó tôn Thần Linh này.
"Bắt được thì tốt.
Long Hạo nhếch miệng cười một tiếng rồi gào to: "Ta cứ không đi đấy, ngươi làm gì được ta?"
"Tìm chết!" Sinh vật hình người kia quát lạnh một tiếng rồi vỗ ra một chưởng, oanh kích mà đến.
Có điều, chuyện không ai ngờ đến chính là, chưởng lực ấy còn chưa chạm đến cây cầu vàng mà nó đã tóe ra ánh sáng phản chấn lại chưởng lại, đẩy trả trở về.
"A di đà phật.
Đường Tăng vỗ ra một chưởng, không một chút từ bi, lập tức bước ra cây cầu vàng: "Động thủ!"
"Lũ sâu kiến chết tiệt, dám ra tay với bản thần à?
Sinh vật hình người tức giật gào lên một tiếng, những con quái vật khổng lồ xung quanh quấy động nước sông, trực tiếp nhào đến.
"Động thủ!" Long Hạo khẽ quát lên một tiếng, Chiến Mặc cũng tấn công.
Giang Thái Huyền chậm rãi bước xuống cây cầu, một tay nắm con cá đen, rút thần kiếm ra rồi làm thịt nó, xong xuôi lại kéo lên cây cầu vàng, nướng nó lên.
Ầm
Trận chiến trên mặt sông bắt đầu bùng nổ kịch liệt, đánh đến mức khiến cho hư không chấn động, nước sông cuộn dâng tung tóe, dòng máu màu vàng kim nhạt khiến cho nước sông phủ một màu vàng kim, ở trên cầu kia, Giang Thái Huyền lại đang nhàn nhã nướng cá.
"Sâu bọ, lũ sâu bọ chết tiệt các ngươi!" Sinh vật hình người kia tức điên lên, các ngươi không để ta vào mắt hay sao? Dám ăn thủ hạ của ta trước mặt ta?
"Lại thêm một con.
Trường thương trong tay Chiến Mặc xuyên qua đầu một con quái vật khổng lồ, sau đó hắn ném qua cho Giang Thái Huyền.
"Chỗ ta cũng có một con, hôm nay được bữa no rồi.
Long Hạo lại nói.
Sinh vật hình người: "..."
Khốn kiếp, rốt cuộc các ngươi muốn gì chứ, tại sao lại ăn thủ hạ của ta?
Grào
Tiếng gào thét vang vọng, sinh vật hình người tức giận tột cùng, nước sông cuồn cuộn, một con giao long đen như mực xông ra khỏi mặt nước, xô thẳng đến hướng Chiến Mặc.
"Một con yêu thú cấp Thần Nhân cũng dám làm càn hay sao?
Chiến Mặc tỏ vẻ khinh thường, trường thương rung động, kim long xuất hiện, sức mạnh pháp tắc lấp lóe, mặc dù con giao long này đạt đến cấp Thần Nhân nhưng lại chỉ có năng lượng quy tắc.
Kim long gào thét, con giao long đen như mực thổ huyết bay ra ngoài, hoàn toàn không phải đối thủ của kim long.
Chiến Mặc dùng sức mạnh áp đảo, thi triển đủ loại chiến kỹ tinh diệu, kim long gầm thét, giao long cũng đáp trả liên hồi nhưng lại không phải đối thủ.
Ầm
Lại thêm một quyền đánh trực tiếp vào đỉnh đầu giao long, con giao long cấp Thần hùng mạnh liền bị rơi vào hôn mê, Chiến Mặc vung thương một cái, hất con giao long bay về phía cây cầu: "Tràng chủ, hôm nay ăn Thần cấp."
Giang Thái Huyền rõ vẻ vui mừng, Tiên Thiên hay Hoàng Giả thì hắn từng ăn qua, nhưng Đại Đế trở lên thì chưa từng được nếm, Thần cấp thì lại càng chưa.
"Vương, đại sự không hay rồi, Vương hậu mà ngài thương yêu nhất sắp bị nướng rồi, tối qua ngài mới sủng hạnh y mười ba lần."
Rầm
"Vương, Vương hậu của ngài bị giẫm lên rồi."
Giang Thái Huyền đen mặt nhìn về phía lòng sông, nơi đó có một sinh linh nhỏ, chỉ có bàn tay lớn nhỏ, hình dáng khá giống sinh vật hình người kia nhưng lại không có sừng thú.
"Chạy mau.
Sinh linh nhỏ kia lại chìm vào lòng nước.
Giang Thái Huyền nhìn thân thể con giao long, thực chẳng có lòng dạ nào mà ăn, cho nên hắn mới đạp một cước, đợi sau này rồi ăn Thần cấp sau.
Hắn dựng lên đống lửa, bắt đầu nướng con cá màu đen Bán Thần kia, trên người hắn luôn mang theo đầy đủ các loại gia vị.
Một bên nướng thủ hạ của tên sinh vật hình người kia, một bên Đường Tăng toàn lực xuất thủ đánh ép hắn, xém chút khiến hắn phát điên lên.
"A di đà phật.
Đường Tăng niệm phật hiệu một tiếng, tấm cà sa hóa thành màn trời dưới chân, cản đường thoát của sinh vật hình người, thiền trượng trong tay, trong chớp mắt Đường Tăng hóa thành hung tăng: "Ăn một trượng của bần tăng!"
"Đồ sâu kiến chết tiệt, ngươi...phụt."
Sinh vật hình người kia tức giận, hắn phẫn nộ lao về phái Đường Tăng, nhưng lại bị thiền trường đập trúng, văng cả ra ngoài, phun ra thần huyết vàng kim.
Mẹ nó, chuyện gì thế này? Lúc nãy chỉ mạnh hơn hắn một chút, tại sao khi cầm thiền trượng lên lại áp đảo hắn hoàn toàn như vậy?
"Sâu kiến, ngươi nhất định phải chết, bản thần tất...phụt."
Sinh vật hình người lại thổ huyết, bị Đường Tăng đập thẳng xuống một trượng.
Mẹ nó, chuyện gì xảy vậy chứ? Sao đột nhiên hắn trở nên hung tàn như vậy chứ?