← Quay lại trang sách

Chương 900 Đồ nhi ngoan

Grào

Sinh vật hình người lại gầm thét một tiếng, một luồng sóng âm kỳ dị vọng ra, khuấy động vô tận nước trên sông.

"A di đà phật, thí chủ, khổ hải vô biên, quay đầu là bờ.

Đường Tăng chắp tay trước ngực, trong thoáng chốc chiếc cà sa vây xoắn lại, trùm lấy sinh vật hình người kia rồi nhanh chóng cuốn lên bờ.

Đám người Chiến Mặc cũng vội vã lui về, cường giả cấp Thần Linh cũng đã xử lý xong rồi, những tên còn lại lúc nào xử lý cũng được.

"Tràng chủ, đồ nhi của bần tăng quay về rồi.

Đường Tăng đầy vẻ vui mừng nhìn sinh vật hình người kia, hiện các đồ đệ đều không ở đây, thứ hắn cần nhất bây giờ là một người để sai vặt.

"Bản tràng chủ cảm thấy, ăn thịt luôn đi.

Giang Thái Huyền chép miệng nhìn sinh vật hình người: "Hiện ra nguyên hình của ngươi đi, bản tràng chủ còn hạ đao."

"Sâu kiến, lũ sâu kiến khốn kiếp các ngươi, mau thả bản thần ra ngay đi, bằng không đợi đến khi các huynh đệ của bản thần đến, thì các ngươi không ai sống nổi!" Sinh vật hình người cố sức giãy giụa kịch liệt nhưng không sao thoát khỏi sự trói buộc của cà sa, chỉ có thể quát tháo ầm ĩ.

"A di đà phật, đồ nhi ngoan, quy y cửa Phật, sau này hết lòng hiếu kính với vi sư đi.

Đường Tăng chắp tay trước ngực, nét mặt hiền từ.

"Sâu kiến, sâu kiến như ngươi..."

Bốp

Đường Tăng nổi giận, giáng xuống một bạt tai: "Cho ngươi thể diện quá rồi phải không? Bần tăng có ý thu ngươi làm đồ đệ, ấy là để mắt đến ngươi, vậy mà ngươi lại không biết tốt xấu như thế à?"

Sinh vật hình người choáng váng, càng thêm tức giận, khuôn mặt dữ tợn: "Lũ sâu kiến hèn mọn, các ngươi..."

Đường Tăng vỗ ra một chưởng, phong cấm tất cả tu vi của sinh vật hình người, lại phóng ra hai luồng kim quang, trói chặt không để gã cử động, sau đó treo lên đống lửa nướng thịt: "Đồ đệ thì ở đâu mà tìm không được, nướng nó!"

"Đại sự không hay rồi, đại vương bị nướng rồi.

Từ trong nước sông, sinh linh nhỏ kia lại xuất hiện, sợ hãi nhìn cảnh ấy.

"Mau đi báo cho Thiên Hà đại vương, mời Thiên Hà đại vương đến cứu đại vương chúng ta.

Sinh linh nhỏ kia quát ầm lên.

Dưới đáy sông, một con quái vật khổng lồ lóe sáng hai mắt, nhìn cảnh tượng xảy ra trên cây cầu vàng, đôi mắt hiện ra sự hoảng sợ sâu sắc.

"Thiên Hà đại vương, xin hãy mau cứu đại vương nhà ta đi.

Sinh linh nhỏ vừa thấy con quái vật khổng lồ kia liền vội vàng kêu lên.

Con quái vật khổng lồ không đáp, trong nháy mắt hóa thành một luồng tia sáng lấp lánh, rẽ nước bơi về phía xa.

Nói đùa cái gì thế, đến đại vương của các ngươi còn bị nướng, ta còn không sánh bằng đại vương của các ngươi, bảo ta đến đó cứu hắn ư? Hay đến đó cho người ta thêm đồ ăn?

"Đại vương, Thiên Hà đại vương chạy rồi.

Sinh linh nhỏ kêu lên.

Sinh vật hình người: "..."

Con mẹ nó, ta có mắt thấy mà, ngươi đâu cần cố ý nói cho ta nghe, tên Thiên Hà chết tiệt, ngày thường thì xưng huynh gọi đệ, sao đến lúc đại nạn lâm đầu lại không cứu ta?

"A di đà phật, tràng chủ, bên này thiếu chút dầu.

Đường Tăng chỉ vào má phải của sinh vật hình người: "Để bần tăng rạch cho hắn vài đường, như vậy sẽ ăn ngon hơn."

Mẹ kiếp, ngươi muốn ăn ta thật à?

Sinh vật hình người luống cuống, lại còn định rạch vài đường cho ngon miệng ư?

"Bây giờ ngươi chỉ có hai con đường, hoặc là bị ăn, hoặc là bái sư.

Giang Thái Huyền thản nhiên nói.

Đường Tăng nhận đồ đệ, hoàn toàn không phải việc thật lòng thật ý, đơn giản là vì muốn tìm một chân sai vặt mà thôi.

"A di đà phật, bần tăng chính là Phật Đà của thế lực đỉnh cấp nơi Thần giới, ngươi đi theo bần tăng, tương lai lên đến Thần giới, không người nào dám ức hiếp ngươi.

Đường Tăng ngạo nghễ nói.

"Thế lực đỉnh cấp nơi Thần giới sao?

Sinh vật hình người ngơ ngác, có chút không dám tin.

"Không sai, chắc đã thấy cà sa và thiền trượng của bần tăng rồi chứ? Đó là thần khí cao cấp!" Đường Tăng đắc ý nói.

Thần khí cao cấp sao?

Cuối cùng thì sinh vật hình người cũng đã biết, vì sao Đường Tăng khi có cầm thiền trượng và không cầm thiền trượng lại có hai luồng sức mạnh hoàn toàn cách biệt nhau như thế.

"Ta đồng ý bái sư, ta đồng ý bái sư.

Sinh vật hình người vội vàng nói, nhưng trong lòng lại khóc thầm, con mẹ nhà ngươi, ngươi đã là thế lực đỉnh cấp ở Thần giới còn chạy đến đây ức hiếp ta thì có ý nghĩa gì?

Đường Tăng gật đầu hài lòng, thu hồi thần lực trói buộc, nhìn sinh vật hình người: "Đừng nghĩ đến việc bỏ trốn, nếu không bần tăng sẽ khiến cho ngươi phải thảm đấy."

Sinh vật hình người sợ hãi gật đầu, ngươi có đến hai món thần khí cao cấp, ta dám chạy hay sao?

"Giới thiệu về bản thân chút đi.

Giang Thái Huyền nói.

Sinh vật hình người vội vã gật đầu, nói: "Ta thuộc Bán Long tộc, tên gọi Kim Hà, là một trong số Vương của chúng sinh linh dưới lòng sông."

"Ừm, nói cho ta biết nơi này là nơi nào, tình hình ở thế giới này ra sao.

Giang Thái Huyền nói.

"Nơi này à?

Kim Hà trầm mặc một lát rồi nói: "Nơi đây là Thần Hà, có rất nhiều sinh linh sinh sống ở đây, chỉ là cách đây không lâu đã phát sinh biến cố, Thần Hà từ tinh không rơi xuống, liên lụy đến bọn ta, vào đến tinh không, bọn ta không biết tình hình cụ thể như thế nào."

"Từ tinh không rơi xuống sao?

Giang Thái Huyền kinh ngạc nói.

"Đúng vậy, ngàn vạn năm trước đây, bọn ta cũng là người của Thần giới, nhưng bị người ta trục xuất xuống hạ giới, giam trong con sông Thần Hà trên tinh không, ẩn dật tu luyện ngàn vạn năm mới bước vào cảnh giới Thần Linh.

Kim Hà giải thích: "Ở Thần Hà này, mỗi một ngàn năm sẽ có một trận mưa thần đổ xuống, nhờ vậy nên thần lực của ta mới được tiến bộ, không biết vì sao lần này lại sớm hơn thời hạn."

Sắc mặt Giang Thái Huyền lộ vẻ hoài nghi, những người còn lại cũng hoàn toàn không hiểu, không phải mưa thần rất trân quý sao, vậy mà mỗi một ngàn năm đều có á?

Hơn nữa, trên tinh không kia lại có thế lực thế nào, mà có thể cầm tù một đấng Thần Linh như Kim Hà.