Chương 1038 Một lũ quái thai
Rốt cuộc là võ học gì, có thể khiến thần thú tự động rơi vào trong nồi?
Tất cả Thần đều ngơ ngác, bọn họ nghĩ nát óc, cũng không nghĩ ra được, rốt cuộc trên thế gian này có thứ võ công gì, khiến con thần thú đó chạy vào nồi chứ?
Nếu nói là do Trần Nguyên đánh, bọn họ không tin, trước đó thần thú uy thế ngập trời, suýt chút nữa đã ăn thịt Trần Nguyên, nhưng vừa đến gần cái nồi sắt lớn, liền suy yếu ngay, lập tức rơi vào nồi nằm co quắp.
Nếu Trần Nguyên có bản lĩnh này, hoàn toàn có thể quét sạch tộc Thần Thú rồi.
"Chẳng lẽ cái nồi kia là Thần khí sao?
Một vị Thiên Thần trầm giọng mở miệng.
"Có thể lắm, nhưng mà, chế tạo thành loại Thần khí như cái nồi này, có phải là quá lãng phí rồi không?
Khoé miệng của Lục Thiên Lan giật giật, rất phối hợp với bọn họ.
"Có lẽ Trần Nguyên chỉ vô tình làm được thôi, đợi lát nữa chúng ta kiểm tra thử một chút.
Huyết Thiên Quân trầm giọng nói.
"Các người đang nhìn cái gì vậy? Hành Đạo ca ca, Hành Thiên, các người nên đến phụ một tay đi chứ, con chim này to quá, một nồi nấu không hết.
Trần Nguyên kêu lên.
"...Một nồi nấu không hết.
Mặt các Thiên Thần cứng đờ, Thần khí này tốt thì có tốt thật, chỉ là hơi nhỏ một chút, không biết biến to.
Đám người Lục Hành Đạo vội đến túm lấy con thần thú, Trần Nguyên ôm cái nồi của mình, quay về chỗ của Thiên Thần.
Huyết Thiên Tinh cũng trở về rồi, có người giúp sức giải quyết thần thú, lần này hắn thua rồi.
"Ngươi được lắm.
Sắc mặt Huyết Thiên Tinh u ám, rất khó coi.
Bây giờ hắn đã hiểu được câu nói kia của Tiểu Hành Thiên, thứ mà phủ thành chủ ta có là tiền, ta là thiên tài, các người có liều mạng cũng không đuổi kịp ta, như vậy người ta tức chết cũng thỏa đáng, không cần đền mạng.
Cảm giác này thật quá sung sướng!
"Trần Nguyên, ngươi lấy cái...nồi, ừ, là cái nồi, cho bọn ta xem một chút.
Huyết Thiên Quân mở lời, sao cứ cảm giác có gì đó kỳ lạ, bắt thần thú lại có thể dùng nồi ư?
Một cái nồi sắt lớn, chất liệu của nó ở Thần giới chỉ có thể coi là tầm thường, đủ cứng rắn, một Thần Linh không dễ gì phá hỏng được, chỉ xem như một chiếc nồi chất lượng khá ở Đông Lam thành, không phải Thần khí gì cả.
"Chết tiệt, đây chỉ là cái nồi bình thường.
Một vị Thiên Thần không nhịn được nói.
"Các người muốn mua nồi không? Chỗ ta có nhiều đây.
Trần Nguyên dứt khoát lấy ra mấy cái nồi sắt to tướng: "Các người mua mấy cái?"
"..."
Được rồi, bọn ta tin rồi, cái nồi này không phải Thần khí.
"Trần Nguyên, sao ngươi có thể khiến thần thú chui vào nồi vậy hả?
Huyết Thiên Quân trầm giọng hỏi.
"Thần chú!" Trần Nguyên trầm giọng nói.
"Thần chú gì?"
"Không phải ta đã từng niệm rồi sao? Mau vào trong nồi.
Trần Nguyên trơ mặt nhìn bọn họ, các người không thể khen ngợi ta tử tế sao?
"..."
Ta cảm thấy trí thông minh của mình bị thách thức!
Đây là tiếng lòng của các Thiên Thần, Lục Thiên Lan và Thiên Thần của Đông Lam thành nhịn cười, mặc dù họ không biết là cách gì, những cũng biết, Trần Nguyên đang lừa gạt bọn chúng.
"Về doanh trại.
Huyết Thiên Quân hừ lạnh một tiếng, phất tay áo quay về.
Lục Thiên Lan và Thiên Thần của Đông Lam thành theo phía sau, thấp giọng trò chuyện: "Cười chết ta mất, với bản lãnh đó, mà muốn chèn ép ta sao?"
"Lục thành chủ, ta cảm thấy chức thống soái này vẫn nên để ngài làm mới phải.
Các Thiên Thần khác nói.
"Thần Vương phân phó, chúng ta không thể làm loạn, bằng không vừa ra ngoài, Huyết Thiên Quân sẽ chụp mũ chúng ta.
Lục Thiên Lan khoát tay nói, sau đó nói thêm: "Chuyện xảy ra mới rồi, đừng ai nói với ta là thần chú gì đó, ông đây không tin."
Các Thiên Thần khác cũng nhìn về phía Trần Nguyên, đương nhiên họ cũng không tin.
Tiểu Hành Thiên giương mắt nhìn, nói: "Kỳ thạch."
"Kỳ thạch ư?
Lục Thiên Lan giật mình, vẻ mặt ngây ngẩn: "Còn có thể dùng kỳ thạch như thế sao?"
"Đúng vậy ạ, phong tỏa thần lực của mình là được.
Tiểu Hành Thiên nói: "Đế Tinh ca ca có bí pháp, mọi người có thể tìm y."
"Kỳ thạch gì?
Những Thiên Thần kia lú lẫn.
"Một loại đá có thể nuốt chửng thần lực, đợi lát nữa ta sẽ nói kỹ cho các người nghe.
Lục Thiên Lan nói: "Đế Tinh, có thể truyền bí pháp không?"
"Hỗn Độn khí, mỗi người ba tia.
Đế Tinh nói, dừng lại một chút rồi lại nói: "Chưa được sự cho phép, không được tùy tiện truyền thụ cho người khác."
"Không thành vấn đề " Lục Thiên Lan giao trước, các Thiên Thần còn lại đưa mắt nhìn nhau, cũng đưa thần dược ra.
Nhận thần dược xong, Đế Tinh lập tức truyền thụ bí pháp, tiếp tục nhiệm vụ bảo vệ của mình.
Lục Thiên Lan lĩnh hội một lượt, thu lại thần lực, không để lộ ra một chút nào, lập tức mừng rỡ vô cùng: "Thế này, ta không sợ kỳ thạch nữa."
Đương nhiên, cũng không phải thật sự không sợ, đương đầu với kỳ thạch, cũng chỉ có thêm một cách tự vệ thôi, nếu như kẻ khác dùng kỳ thạch lên ông ta, không biết trước được tình huống vẫn sẽ bị trúng chiêu.
Lục Thiên Lan nói cho các Thiên Thần khác nghe chuyện về kỳ thành, các Thiên Thần hết sức kinh ngạc, không ngờ lại còn có loại đá này.
"Nếu chúng ta có thể có được kỳ thạch cấp Thiên Thần, há chẳng phải có thể quét sạch kẻ địch sao?
Mấy vị Thiên Thần nói.
"Không sai, vật này cần phải tìm kiếm, ngày trước ta cũng chỉ tìm được một viên, nhưng vì nguyên nhân nào đó, đã hỏng mất rồi.
Lục Thiên Lan nói, ông ta không đề cập đến việc Giang Thái Huyền có thể phá vỡ kỳ thạch.
"Việc này cực kỳ quan trọng, bảo thần quân Đông Lam thành chú ý, tìm kiếm một phen, bí mật tiến hành, nhớ không được để Huyết Thiên Quân và Ngọc Hồng Sương biết.
Trần lão tổ nói.
"Tất nhiên, việc này ta sẽ lo liệu, bên phía Đế Thần cung, thì cần các người rồi.
Lục Thiên Lan có thể làm chủ quân bảo vệ thành, nhưng còn quân đội của Đế Thần cung, ông ta không quản được.
"Loại đá này, các con có mấy viên?
Trần lão tổ nhìn về phía Trần Nguyên.
"Mỗi người một viên, hết rồi.
Trần Nguyên lắc đầu, trước đó bọn chúng đã thương lượng kĩ, tuyệt đối không thể lộ danh tính của Tiểu Bảo, nếu không Tiểu Bảo bị họ bắt mất, bọn chúng liền không có Thôn Thần thạch nữa.
Có Thôn Thần thạch quả thực rất tiện lợi, chỉ cần không gặp phải những Thần Minh luyện thể, hoàn toàn là tiết tấu vô địch cùng cấp.
Quay về bản doanh, sắc mặt của Huyết Thiên Quân như chết mất đứa con trai vậy, tuyên bố chiến tích của đám người Lục Hành Thiên, những thần thú kia cũng thuộc về đám người Lục Hành Thiên, nếu là lúc trước, ông ta cũng có thể nghĩ cách chiếm đoạt, nhưng giờ đã mất mặt như vậy, cũng không thể chiếm đoạt thần thú được nữa.
Huyết Thiên Tinh với vẻ mặt không phục, tuy tất cả mọi người đều nói rồi, nhưng hắn không tin, sao có thể nói một câu "mau vào trong nồi", thần thú rơi vào nồi thật được chứ, việc này nói thế nào cũng không hợp với quy tắc Thần giới!
Lẽ nào ngươi còn biết kim khẩu ngọc ngôn hay sao? Lời ngươi nói đều thành sự thật à?
"Nếu các ngươi đã có bản lĩnh này, vậy sắp tới đây, mong các ngươi hãy dốc sức cho trận chiến Thần Cương.
Huyết Thiên Quân u ám mặt mày nói.
"Vâng thưa thống soái.
Đám người Tiểu Hành Thiên đồng thanh đáp.
Chết tiệt, các ngươi đều biết niệm thần chú hay sao?
Khóe miệng Huyết Thiên Quân giật giật, mấy đứa nhóc Đông Lam thành này, sao cứ cảm thấy như một lũ quái thai vậy?
"Tiếp theo đây, sẽ thưởng thức bữa tiệc thần thú.
Huyết Thiên Quân nói, ngừng một chút, lại nói tiếp: "Sau đó ta sẽ mời Thần Mạch ra, lấy Thần Đồ trấn áp, giải phóng nguyên thần khí, giúp mọi người hồi phục sức lực."
Thần Mạch chính là linh mạch của Thần Nguyên khí thuần túy, còn Thần Đồ, chính là vật trấn áp Thần Mạch, đây đều là vật Thần Vương ban cho, mỗi trận chiến Thần Cương, đều giao cho thống soái bảo quản.
"Thần Mạch á?
Đế Tinh và mấy đứa nhóc lớp bổ túc sáng rực cả mắt, Thần Nguyên khí thuần tuý của Thôn Thần thạch, có thể bán cho đạo tràng, vậy vật này cũng có thể!
Chúng ta có nên trộm Thần Mạch bán cho đạo tràng không nhỉ?
Nghe nói Thần Đồ cũng rất trân quý, hay là trộm cả Thần Đồ luôn một thể?
"Khụ.
Dường như biết được ý nghĩ của bọn họ, Lục Thiên Lan ho khan một tiếng, nói: "Mời thống soái hành động, sớm mời Thần Mạch, giúp cho đại quân chúng ta có thể được bổ sung."