Chương 1043 Làm bằng hữu
Ngọc Phong, chúng ta làm bằng hữu đi.
Trần Nguyên thành khẩn nói.
Sao cứ có cảm giác rằng ngươi đang muốn lừa ta nhỉ? Nội tâm Ngọc Phong rất đau buồn.
"Đồ khốn kiếp, còn ngây ra đó làm gì?
Huyết Thiên Quân tức giận nói, người ta đã nói như vậy, ít nhất các ngươi cũng biểu hiện chút gì đi chứ.
"Ta...chúng ta làm bằng hữu.
Huyết Thiên Tinh mở miệng, có chút không chắc chắn nói.
"Sau này chúng ta sẽ là bằng hữu tốt.
Tiểu Hành Thiên vui vẻ kéo tay Huyết Thiên Tinh, làm ra vẻ tình cảm sâu đậm nói: "Hảo bằng hữu, cần phải có nghĩa khí."
Cần phải có nghĩa khí sao?
Bọn Huyết Thiên Tinh và Ngọc Phong hoàn toàn mù mờ, rốt cuộc các ngươi có chủ ý gì? Thật sự muốn làm bằng hữu với bọn ta sao?
"Các ngươi ra ngoài đi, đây là chút đan dược trị thương, các ngươi đã bị thương, cần phải chữa trị.
Sắc mặt của Huyết Thiên Quân cũng khá hơn, phất tay ném ra mấy bình thần đan trị thương, ném cho Huyết Thiên Tinh, Ngọc Phong và Tiểu Hành Thiên.
"Đa tạ thống soái đại nhân.
Ba đứa nhóc vội nói.
Rời khỏi doanh trướng, Tiểu Hành Thiên kéo tay Huyết Thiên Tinh nói: "Đã làm bằng hữu, ta định chia sẻ với ngươi vài thứ, đi theo ta."
Huyết Thiên Tinh bối rối đi theo, không hiểu Tiểu Hành Thiên lại muốn làm cái gì nữa.
"Ngươi xem thử đi, đây là con gấu đen lớn mà ta bắt lúc nãy, chính là con đã đánh bay ngươi.
Tiểu Hành Thiên chỉ vào con thần thú gấu đen đã bị xiềng xích trói chặt, đắc ý nói.
Sắc mặt của Huyết Thiên Tinh rất khó coi, mẹ kiếp, không phải ngươi nói muốn chia sẻ với ta à? Thế này là khoe khoang, vả vào mặt ta đấy biết không?
"Mỗi một con thần thú, đều là chiến công, ngươi muốn nó không? Chỉ cần mười cây thần dược cùng cấp thôi.
Tiểu Hành Thiên nói.
"Mười cây thần dược cùng cấp ư?
Huyết Thiên Tinh tròn xoe hai mắt nhìn, như thế tuyệt đối không phải là đắt, ở bên ngoài, mười cây thần dược cùng cấp đừng hòng đổi được thần thú cùng cấp.
"Muốn hay không nào?
Tiểu Hành Thiên nói: "Ngươi mua rồi thì chính là chiến công của ngươi, ta sẽ không nói cho người khác biết."
"Bọn Ngọc Phong biết.
Huyết Thiên Tinh hừ lạnh nói.
"Bọn họ cũng sẽ mua.
Tiểu Hành Thiên nhún vai nói: "Bọn họ cũng có bạn mới mà."
Huyết Thiên Tinh sững sờ, mẹ nó, ngươi làm bằng hữu với bọn ta chính là vì muốn bán thần thú cho bọn ta sao?
"Nếu không phải ta có nhiều thú cưỡi quá, ta cũng không muốn bán đâu.
Tiểu Hành Thiên bĩu môi.
Huyết Thiên Tinh do dự một lát rồi lấy ra mười cây dược liệu cấp Thần Nhân nói: "Đưa ngươi."
"Ừ, con gấu đen này thuộc về ngươi, lần sau còn cần nữa không?
Tiểu Hành Thiên nói.
"Cần.
Huyết Thiên Tinh trầm giọng nói: "Nhưng lần sau, đừng bắt ta không được đánh trả mà đứng yên để bị đánh."
"Yên tâm, sau này chúng ta đã là hảo bằng hữu, sao ta có thể để hảo hữu của mình mạo hiểm được chứ? Lục Hành Thiên ta là người coi trọng nghĩa khí nhất.
Lục Hành Thiên vỗ ngực nói.
Huyết Thiên Tinh với vẻ mặt không tin, hạ quyết tâm, lần sau tuyệt đối không nghe theo mấy lời bịp bợm, bí giáp cái rắm chó gì chứ, không học nữa.
Đuổi Huyết Thiên Tinh đi, người của băng nhóm nhỏ lại tụ họp với nhau, Lục Hành Thiên thở phào một hơi: "Cũng may mà có tràng chủ chỉ điểm, chứ không thì phen này bị đám người Huyết Thiên Tinh hại thảm rồi."
"Đám người này thật quá đáng ghét, một lời không hợp ý thì mách bề trên.
Bọn Lâm Nhạc tức giận nói.
"Tiếp theo phải làm sao đây?
Lâm Nhạc nói: "Thần dược này, bao giờ có thể đổi thành Hỗn Độn khí vậy?"
"Hỗn Độn khí không chạy được đâu, tiếp theo, chúng ta phải đi phát tài khủng, bắt đầu bắt số lượng lớn.
Tiểu Hành Thiên nhếch mép cười nói: "Tràng chủ vừa nói cho ta biết một cách mới, chúng ta cẩn thận một chút, hoàn toàn có thể đi nhặt thần thú."
"Nhặt thần thú á?
Mấy tiểu đồng bọn đưa mắt nhìn nhau: "Nhặt xác thì có nghe nói rồi, chưa nghe nói nhặt thần thú bao giờ."
"Sắp có rồi, đi theo ta, đợi Huyết Thiên Tinh trị thương xong, chúng ta lại bán cho bọn chúng, đây là chiến công thế nào chứ, bọn chúng sẽ tranh nhau thôi, chúng ta chỉ cần giữ lại thần thú vừa đủ là được rồi.
Tiểu Hành Thiên nói, dừng một chút rồi lại nói: "Khuyên các ngươi một câu, không được bán sạch thần thú, phải chừa lại một phần lớn."
"Chiến công à?
Trần Nguyên hỏi.
"Chiến công cái rắm chó gì, vì để phát triển tương lai.
Tiểu Hành Thiên bĩu môi, một tương lai những con thần thú này có thể liên tục cung cấp thần lực, tạo ra vô số thần tinh, nếu lại có thể bắt được vài Thôn Thần Trùng nữa, vậy nằm không cũng có thể cười tít mắt.
…
Chiến trường Thần Cương, lớp bổ túc lại tập hợp, tìm được một tiểu đội thần thú, dẫn đầu là Thần Linh, số còn lại đều là cấp Thần Nhân.
"Chính là đây rồi, ba mươi con thần thú Thần Nhân, có một Thần Linh.
Tiểu Hành Thiên thấp giọng nói.
"Chúng ta có cần đặt bẫy không?
Tiểu Hàm Hàm nháy mắt hỏi.
"Không cần, lần này chúng ta phụ trách nhặt thần thú.
Tiểu Hành Thiên đầy tự tin nói: "Chuẩn bị kỹ nhé, đám thần thú đó sắp đến rồi, đừng để con nào chạy thoát."
"Yên tâm đi, bọn ta đã chuẩn bị sẵn dây xích từ lâu rồi.
Bọn Trần Nguyên nói một cách chắc chắn.
Tiểu Hành Thiên gật gật đầy, sau đó nhìn về hướng bên cạnh: "Tiểu Bảo, chuẩn bị xong chưa?"
"Chuẩn bị gì?
Tiểu Bảo với vẻ mặt ngơ ngác, không phải tràng chủ nói, ngươi sẽ cho ta Hỗn Độn khí à, ngươi trực tiếp cho ta là được rồi, còn muốn ta chuẩn bị thế nào nữa?
"Thấy mấy con thần thú kia không?
Tiểu Hành Thiên lại hỏi.
"Nhìn thấy, làm sao...chết tiệt, ngươi làm cái gì vậy?"
Tiểu Bảo đang quan sát thần thú, đột nhiên cảm thấy mình bay ra ngoài, không khỏi hét lên thất thanh.
"Cẩn thận, có kẻ địch tập kích.
Trong chốc lát, đội ngũ thần thú đã bị kinh động, ba mươi con thần thú liền phát huy thần lực, đánh ra một chiêu cuồn cuộn, bao trùm lấy Tiểu Bảo.
"Lên đi, Tiểu Bảo, cho bọn chúng xem bản lãnh của ngươi.
Tiểu Hành Thiên siết chặt nắm đấm, khích lệ nói.
Tiểu Bảo: "..."
Đồ chết tiệt nhà ngươi muốn cho ta chết à? Nhiều thần thú như vậy, mẹ nó, mặc dù Thôn Thần Lực của ta có lợi hại, nhưng cũng chỉ có thể nuốt chửng thần lực thôi, bọn chúng tuỳ tiện cho một bạt tai cũng có thể đánh chết ta đó!
Đối mặt với ba mươi mốt con thần thú như bão táp, Tiểu Bảo không dám dây dưa, nhanh chóng phát động Thôn Thần Lực, hút sạch thần lực.
"Thần lực của ta đang chảy mất sao?"
"Chết tiệt, đây là cái thứ gì vậy, nó đang hấp thu thần lực của chúng ta?"
Thoáng chốc, tiểu đội thần thú đã náo loạn, gào thét trong hoảng sợ.
"Giết nó đi!" Cường giả Thần Linh gào thét một tiếng, vỗ ra một chưởng, thần lực vẫn cuồn cuộn dạt dào: "Phe ta nhiều thần thú như vậy, nó có thể hút được bao nhiêu chứ? Nó chẳng qua cũng chỉ là cảnh giới Thần Linh thôi."
"Đúng, có no cũng no chết bọn chúng.
Các thần thú khác điềm tĩnh trở lại, vốn dĩ không sợ Tiểu Bảo, lại phát ra thần lực mãnh liệt.