Chương 1045 Thôn Thần Trùng mới
Ba mươi mốt con thần thú, bán đi mười con, còn hai mươi mốt con thì bọn họ giữ lại, nhốt ở một nơi xa quân doanh, nhờ bọn người Giang Thái Huyền trông chừng giúp.
"Tràng chủ, đem số thần dược này, nhập hết vào thẻ của ta, sau đó đổi thành Hỗn Độn khí.
Tiểu Hành Thiên nói.
Giang Thái Huyền gật gật đầu, hắn mở cửa đạo tràng, trong căn phòng đá, Cổ Nặc đang chảy nước dãi ở đạo tràng.
"Tiểu Bảo có thai rồi à? Sắp sinh ra tiểu Thôn Thần Trùng rồi sao?
Giang Thái Huyền nhìn Tiểu Bảo, nét mặt vui mừng nói.
Ọe
Tiểu Bảo còn đang nôn khan: "Ta chỉ vì hấp thu quá nhiều thần lực thôi, đại ma vương, ngươi đúng là đại ma vương, đẩy ta vào chỗ chết vậy đó."
"Do ngươi tự đồng ý mà, ta hỏi ngươi muốn có Hỗn Độn khí ăn không hết không, ngươi nói muốn.
Giang Thái Huyền mặt không đổi sắc nói: "Trải qua nguy cơ lớn mới nhận được đền đáp nhiều, nhận được đền đáp nhiều chưa chắc phải trải qua nguy cơ lớn, nhưng ngươi thì mặc định phải qua nguy cơ lớn."
Tiểu Bảo bật khóc: "Đại ma vương, đại ma vương đáng ghét, ngươi là đáng ghét nhất."
Giang Thái Huyền vỗ vỗ vào bụng của nó, cười lạnh nói: "Có tin ta đánh văng ra hết thần lực mà ngươi đã hút vào không?"
Tiểu Bảo ngay lập tức hoảng sợ, nằm trên mặt đất, khuôn mặt lộ ra vẻ tuyệt vọng.
"Tiểu Bảo, của ngươi đây, mười sáu tia Hỗn Độn khí, hai con thần thú một tia, một con thần thú Thần Linh một tia.
Tiểu Hành Thiên đầy hào khí nói: "Sao hả, Hành Thiên ca ca của ngươi nói được là làm được mà."
Cổ Nặc lặng lẽ lấy đi một cái bình nhỏ, hấp thụ một tia Hỗn Độn khí.
"Cổ Nặc, đó là của ta.
Tiểu Bảo lập tức hét ầm lên.
"Của ngươi cũng là của ta.
Cổ Nặc cười lạnh nói.
"Ngươi bị đại ma vương dạy hư mất rồi.
Tiểu Bảo nằm trên sàn nhà, thất vọng nhìn nàng: "Cổ Nặc, ngươi đã thay đổi rồi, không ngờ ngươi sẽ trở thành thế này, ngươi..."
"Tràng chủ, đại hỉ sự.
Lục Hành Đạo ngự không đến, nói: "Vừa rồi phụ thân ta truyền tin tức đến, phát hiện tung tích của con Thôn Thần Trùng mới."
"Thôn Thần Trùng mới ư?
Đế Tinh và Tiểu Thành Thiên vô cùng vui mừng, vội vàng nói: "Mau dẫn bọn ta đi."
"Ta cũng đi nữa.
Cổ Nặc nói: "Nói về Thôn Thần Trùng, ta hiểu rõ hơn các người."
Thân là một thành viên của Thôn Thần tộc, Cổ Nặc có bí pháp để trị đám Thôn Thần Trùng, những người này có thể phong tỏa thần lực, không để Thôn Thần Trùng hút cạn, nhưng tốc độ sẽ bị giảm xuống, không đuổi kịp mấy con Thôn Thần Trùng bỏ chạy.
Giang Thái Huyền nhàn rỗi, cũng đi theo cùng.
Phát hiện Thôn Thần Trùng, chính là ở vùng biên giới chiến trường, khi ấy một vị Thần Linh đã bị hút cạn thần lực, nếu không phải kịp thời phát hiện, rất có thể vị Thần Linh đó đã mất mạng rồi.
Lục Thiên Lan giấu đi chuyện này, không để cho Huyết Thiên Quân và Ngọc Hồng Sương biết, Thôn Thần Trùng cũng là một vũ khí đại sát thủ mà.
Mội vị Thần Minh kết hợp với một con Thôn Thần Trùng, chẳng khác gì là làm càn, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là phải bảo vệ cho tốt con Thôn Thần Trùng.
Căn cứ vào thông tin về Thôn Thần Trùng hiện giờ, ngoại trừ việc nuốt chửng thần lực, chuyển hóa thần lực bên ngoài thì Thôn Thần Trùng không còn gì khác, rất yếu ớt.
"Nơi này quả thực có dấu vết do Thôn Thần Trùng để lại.
Cổ Nặc xem xét một lượt rồi nói: "Những con Thôn Thần Trùng này đã bỏ đi rồi, không biết đã đi đâu, chỗ này còn rơi lại Thôn Thần thạch."
"Thôn Thần thạch á?
Giang Thái Huyền khẽ nhíu mày, nói: "Nói như vậy, phải chăng Thôn Thần Trùng sẽ còn về đây?"
"Đúng vậy, trừ khi quá nguy hiểm, nếu không thì Thôn Thần Trùng sẽ không bỏ lại Thôn Thần thạch đâu, dù sao thì đó cũng là nguồn sống của bản thân nó.
Cổ Nặc nói, Thôn Thần Trùng không có thần lực duy trì, thì sẽ suy yếu rồi chết đi.
"Vậy chúng ta mau nấp đi, đợi Thôn Thần Trùng quay lại.
Giang Thái Huyền nói.
"Nhưng không biết lúc nào nó mới quay lại.
Cổ Nặc bất lực nói.
"Ta biết.
Tiểu Bảo ưỡn ngực, đắc ý kênh kiệu: "Đạt đến cảnh giới Thần Linh, sẽ có cảm ứng với Thôn Thần thạch do mình chế tạo, nếu có ai đó cầm hoặc phá hủy thì sẽ phát giác ra."
"Vậy hãy ẩn nấp hết đi, còn Thôn Thần thạch này thì giao cho Tiểu Bảo ngươi xử lý.
Đế Tinh nói.
"Không làm, phải có người theo giúp ta mới được, ai mà biết được có khi các ngươi đợi đến lúc ta sắp chết mới ra thì sao.
Tiểu Bảo hung dữ nói: "Mới nãy còn ném ta vào chỗ bầy thần thú, suýt chút nữa để ta bị thần thú đánh chết."
Tiểu Hành Thiên lập tức liếc mắt nhìn Giang Thái Huyền, sắc mặt của Giang Thái Huyền thờ ơ, ngửa mặt dửng dưng nhìn trời, liên quan gì đến ta chứ?
"Vậy Tiểu Hành Thiên sẽ đi với ngươi.
Tiểu Hàm Hàm lên tiếng, biết việc đi bắt Thôn Thần Trùng, cô nàng cũng đến.
"Cũng được.
Bọn người Đế Tinh gật đầu: "Bọn ta ở ngay cạnh bên, bảo đảm sẽ không để hai người bị thương."
"Còn nữa, Lục Hành Thiên nhất định phải phối hợp với ta, không được động tay động chân với ta.
Tiểu Bảo lại nói.
Tiểu Hành Thiên nhìn nó, khinh thường nói: "Đúng là buồn nôn, ai thèm động tay động chân với ngươi chứ?"
Tiểu Bảo lại không làm nữa, ưỡn bụng run lên một cái, ngươi nói ai buồn nôn hả?
"Được rồi, cứ vậy đi, Tiểu Hành Thiên nhớ phối hợp tốt nhé, bọn ta nấp đây.
Giang Thái Huyền nói.
Đế Tinh ra tay giúp Tiểu Hàm Hàm và Cổ Nặc ẩn thân, bên cạnh Giang Thái Huyền có đầu trọc Đường Tăng, không cần hắn giúp.
Mấy người kia nấp hết, Tiểu Bảo quan sát viên Thôn Thần thạch, không nhịn được mà ợ lên một cái, thật không muốn nuốt vào chút nào.
"Làm xong cho thêm một tia Hỗn Độn khí.
Tiểu Hành Thiên nói.
Lúc này Tiểu Bảo mới nằm sấp lên Thôn Thần thạch với vẻ không tình nguyện, hút vào một tia thần lực, nhưng cũng chỉ một tia, sau đó lại nằm bất động, bây giờ nó không muốn nhìn thần lực này nữa.
Thôn Thần thạch rung động, một luồng Thôn Thần Lực hiện ra, Tiểu Bảo vội vàng thấp giọng nói: "Tên kia có cảm ứng rồi, chẳng mấy chốc nó sẽ tới đây."
Tiểu Hành Thiên vội gật đầu, ẩn mình trong bóng tối, lại càng tỏ ra cẩn thận hơn, tuyệt đối không thể để lộ ngay lúc này, nếu không Thôn Thần Trùng sẽ chạy mất, không dễ gì tìm được nữa.