Chương 1081 Lần này các ngươi đổi bằng cách ném à?
Hàng trăm viên Thôn Thần Thạch có thể chứa chứa được bao nhiêu thần lực chứ? Bọn người Tiểu Hành Thiên cũng chẳng biết.
Thôn Thần Thạch to lớn, dưới sự công kích đầy trời của thần lực, nó đã vượt quá giới hạn, hoàn toàn vỡ tung, thần lực vô hạn quét qua tràn ngập cả một vùng.
Thần thú cùng thần minh đứng mũi chịu sào, trực tiếp bị nuốt hết thần lực, ngay cả kêu một tiếng cũng không kịp.
Cũng may một chút là Thôn Thần Thạch to lớn cách đây tương đối xa, chỉ cần lan đến gần một chút thì cũng bị thương nặng.
Biến cố ở đây đã khiến cả hai bên phải kinh ngạc, uy thế này quá mạnh, không thua gì một đòn từ Thiên Thần.
"Chuyện gì xảy ra vậy?"
Hai bên giao chiến đều sững sờ, Thần Thú tộc mờ mịt, ba thành càng mờ mịt hơn.
Nếu là Thôn Thần Thạch thì không phải nên nắm trong tay, khiêu khích đối phương hay sao, ai lại muốn chết như vậy, chạy tới giữa khiêu chiến với thần thú chứ?
"Thôn Thần Thạch của chúng ta vẫn còn ở đó.
Vẻ mặt của Ngọc Hồng Sương bối rối nói.
Thôn Thần Thạch vẫn còn, không phải bọn họ làm, hơn nữa, để có động tĩnh lớn như vậy thì cần phải có bao nhiêu Thôn Thần Thạch chứ?
"Thật sự là Thôn Thần Thạch sao?
Huyết Thiên Quân nhíu mày nói: "Nếu là Thôn Thần Thạch, vậy người nào đã đặt ở chiến trường nhiều như vậy, trước kia đâu có."
"Thôn Thần Thạch, là Thôn Thần Trùng dùng để lưu trữ thần lực, ta nghĩ sẽ không có Thôn Thần Trùng nào ngu ngốc như vậy, chẳng lẽ là thần thú tự phát nổ sao?
Lục Thiên Lan nói.
"Không thể, nếu là tự phát nổ thì phải có bao nhiêu thần thú tự phát nổ chứ?
Ngọc Hồng Sương liếc nhìn hắn một cái, nói: "Hiện tại cứ xem tình hình, đừng rơi vào bẫy của thần thú."
Thần lực dâng trào trên bầu trời, như một làn sóng cuồn cuộn muốn nhấn chìm cả hai bên giao chiến, chẳng phân biệt được địch ta, chủng tộc, chỉ cần có thần gần đây thì không ai có thể trốn thoát.
"Động thủ.
Tiểu Hành Thiên hét lên một tiếng, đám người của lớp bổ túc, Đế Tinh, Lục Hành Đạo, Yên Tuyết Hàn, hai thị vệ đồng loạt đều ra tay, từng cái thần xích bay ra, trói từng con thần thú lại, sau đó lôi chúng đi.
Những thần thú này đều bị thương nặng nhưng chưa chết, không có năng lực phản kháng, trực tiếp bị lôi đi.
"Lại là con trai ngươi làm à?
Vẻ mặt của Huyết Thiên Quân trở nên âm u, Tiểu Hành Thiên quá lộ liễu, hiện tại hắn đang nghi ngờ có phải con mình thật sự bị vu oan rồi không.
"Con của ta cũng chỉ là một trong số đó, Huyết Thiên Quân, ngươi thật sự muốn ta trở mặt sao?
Lục Thiên Lan với ánh mắt lạnh lùng nói: "Ngươi nhìn xem, nơi đó có nhiều thần bắt thần thú như vậy, tại sao ngươi chỉ nhìn thấy con ta chứ?"
"Huyết Thiên Quân, Huyết Thiên Tinh muốn vu oan Tiểu Hành Thiên, ngươi cũng định làm như vậy sao?
Ngọc Hồng Sương cũng bất mãn nhìn Huyết Thiên Quân, nếu không phải không rõ ý của vị Thái Thượng Chân Thần kia, thì ta thật sự muốn làm thịt ngươi, để Lục Thiên Lan lên làm chủ soái.
Huyết Thiên Quân sắc mặt âm u, có lẽ là bản thân quá nhạy cảm, Lục Hành Thiên xông lên quá nhanh, nếu có chuyện tốt xảy ra, nó vẫn luôn xông lên đi đầu.
Thần lực kinh khủng khiến cho hai bên còn chưa kịp phản ứng, đám người Tiểu Hành Thiên liền vọt qua, bắt được không ít thần thú, khi đám thần minh phản ứng lại thì cũng bắt đầu ra tay.
Thần thú ở hậu phương to lớn cũng ra tay, bọn họ ở xa nên không cảm nhận được nguy hiểm của vụ nổ, chỉ là Lục Hành Đạo đã chuẩn bị từ trước, dẫn theo nhóm thần tiên xung phong trước, chặn đứng các thần thú đang lao tới, vì đám người Tiểu Hành Thiên bọn họ cũng trang giành thời gian.
"Haizz, thật muốn dùng Lôi Phong tháp, chỉ là một khi dùng thì sẽ bị bại lộ.
Tiểu Hành Thiên khẽ thở dài một hơi, bất lực nói.
"Nhanh bắt đi, ca ca của ngươi và những người khác ngăn cản không được lâu đâu, có thể bắt được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu.
Đế Tinh nói.
Thần Thú tộc bị đánh bất ngờ, không kịp phòng bị, Chân Thần không thể lập tức xông lên, đám người Lục Hành Đạo mới có thể ngăn cản được, một khi Chân Thần thú đến thì chỉ có thể rút lui.
"Thôn Thần Thạch vẫn ít, nếu có thể có nhiều hơn, thần thú lần này sẽ còn thê thảm hơn.
Tiểu Hành Thiên lẩm bẩm.
Chẳng bao lâu, đám người Tiểu Hành Thiên đã bắt được hơn trăm con thần thú bị thương, dẫn mọi người chuồn đi.
Lục Hành Đạo cũng lui ra ngoài, hiện tại Thôn Thần Thạch đã bị nổ tung hết rồi, hắn cũng không muốn khối đá trên người mình cũng nổ tung, hắn không chịu được.
"Thu hoạch không tồi, đếm hết thì có đến trăm con.
Đế Tinh cười, hắn chính là Thiên Thần, một chưởng đánh ra, bất kể có bị thương hay không đều bắt được hết.
"Tiểu Bảo bọn họ nhất định sẽ rất vui vẻ, sẽ càng chăm chỉ chế tác Thôn Thần Thạch.
Tiểu Hành Thiên nói.
Tuy rằng những thần thú này bị thương, nhưng chỉ cần có đủ thần lực là có thể khôi phục, không phải là vấn đề lớn.
"Ta cũng muốn thành lập đội thần thú của mình.
Đế Tinh nói, thân là một Thiên Thần, sao lại có thể không có trăm nô lệ thần thú làm việc cho mình chứ?
Trở lại Thần Ma đạo tràng, những người không bị thương nặng sẽ được ném vào Thôn Thần Vô Cương, còn những người bị thương nặng sẽ được kéo vào trong trận pháp, hấp thu thần nguyên khí để dưỡng thương.
Trên chiến trường, phe thần thú bắt đầu tan tác, Thôn Thần Thạch này chủ yếu là nhắm vào thần thú, lan đến thần minh cũng chỉ là đội tiên phong của Huyết Sát thành, hai thành còn lại đã kiệt quệ vì những trận chiến trước đó, hầu hết trong số họ đều ở phía sau nên không có bất kỳ thương tích nào.
Sau một hồi thống kê, sắc mặt của Huyết Thiên Quân càng khó coi, tại sao đến phiên quân đội của mình xung phong thì lại có chuyện phát nổ này chứ?
"Lục Thiên Lan, chuyện này nhất định có liên quan đến cha con ngươi!" Vẻ mặt Huyết Thiên Quân lạnh lùng: "Còn có Ngọc Hồng Sương, đã về phe của Lục Thiên Lan rồi, tình huống tiếp theo quá bất lợi cho ta. Ta phải chuẩn bị sớm."
Về phía thần thú, sắc mặt của thần thú thống soái còn khó coi hơn so với Huyết Thiên Quân: "Ai có thể cho ta biết rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra không?"
"Thống soái, lần này là vì Thôn Thần Thạch, Thôn Thần Thạch vượt qua giới hạn trực tiếp phát nổ, thần lực bên trong trào ra, nhấn chìm quân đội của chúng ta.
Một vị chân thần Thú nơm nớp lo sợ nói.
"Thôn Thần Thạch ư?
Thần thú thống soái càng lạnh lùng: "Không ngờ Thôn Thần Thạch còn có tác dụng như vậy, cha con Huyết Thiên Quân thật sự tàn nhẫn."
"Thống soái, chúng ta phải làm sao bây giờ?
Một vị Thiên Thần thú buồn khổ nói.
"Lục địa không thể giao chiến được vậy thì tác chiến trên không trung.
Thần thú thống soái lạnh lùng nói.
"Tuy nhiên, cảnh giới Thần Nhân cũng đủ để phi hành tác chiến rồi.
Thiên Thần thú bất lực nói, cảnh giới Thần Nhân chỉ có thể ngự không được một thời gian ngắn, để mà chiến tranh thì hoàn toàn không dùng được.
"Vậy thì mỗi lần trước khi khiêu chiến, cấp Thiên Thần dùng thần lực thử nghiệm trước.
Thần thú thống soái bình tĩnh nói.
"Chỉ có thể như vậy thôi.
Thiên Thần thú cười bất lực, nhiều Thôn Thần Thạch nổ như vậy, cho dù là Chân Thần cũng ngăn không được, chỉ có thể để Thiên Thần thú bọn họ ra tay, trước tiên phải oanh tạc chiến trường để kiểm tra sự tồn tại của Thôn Thần Thạch.
Ngày hôm sau, thần thú một phương lại lao tới chiến trường, Thiên Thần thú ra tay, xác định trên chiến trường không còn Thôn Thần Thạch nữa, lúc này mới khai chiến, lực lượng của ba thành cũng thở phào một hơi, dù sao Thôn Thần Thạch phát nổ thì chẳng phân biệt được địch ta.
"Giết!" Lần này thần thú càng thêm hung tợn, không chút nương tay, thần thú liều chết xung phong chém giết, công kích càng ác liệt hơn so với trước, thế lực của ba thành chịu áp lực rất lớn, phải rút lui.
Vù
Lúc này, những viên đá to bằng lòng bàn tay bay tới, một tiếng quát lạnh lùng truyền đến: "Có ám khí!"
"Ám khí?
Đám thần thú giật mình, thần lực oanh kích ra.
Ầm ầm
Tiếng nổ ngay tức khắc truyền đến, thần lực tràn ngập khắp chiến trường như một làn sóng.
Thần thú: "…"
Chết tiệt, lại là Thôn Thần Thạch, các ngươi lần này lại thay đổi bằng cách ném à?