← Quay lại trang sách

Chương 1082 Các ngươi cũng tính tập kích ban đêm?

Kéo đi, kéo tất cả đi."

Tiểu Hành Thiên vẫy bàn tay nhỏ bé của mình, chỉ huy những người trong lớp bổ túc, lao vào trong chiến trường, kéo từng thần thú đi.

Chỉ cần dám dùng thần lực công kích, Thôn Thần Thạch hấp thụ hết thì hoàn toàn vô dụng, dám tấn công theo nhóm thì ném Thôn Thần Thạch qua, mọi người cùng nhau chơi.

"Rút lui, mau rút lui.

Một Chân Thần thú gào lên, ra lệnh cho thần thú rút lui.

Thần thú dám lao tới thì có Thôn Thần Thạch bay tới, bọn họ không dùng thần lực tấn công, thế lực ba thành bên này dùng thần lực, đảm bảo Thôn Thần Thạch sẽ phát nổ.

"Hôm nay trận chiến này không thể đánh được rồi."

Đám thần thú không thể không rút lui, loài người rất dối trá, hoàn toàn không biết xấu hổ, Thôn Thần Thạch cũng có thể dùng như thế sao? Các ngươi không sợ Thôn Thần Trùng mệt chết à?

"Hồi bẩm chủ soái, quân ta đại thắng, lại đánh tan được sự công kích của Thần Thú tộc.

Một vị Chân Thần kích động báo.

Huyết Thiên Quân không thể cười nổi, đây là đề nghị của Tiểu Hành Thiên, Tiểu Hành Thiên nói thấy Thôn Thần Thạch nổ tung, gợi ý ném Thôn Thần Thạch ra ngoài, một chút sự cố cũng không có.

Vì vậy, công lao lớn nhất lần này vẫn là Tiểu Hành Thiên cùng đám người ở lớp bổ túc, không liên quan gì đến hắn.

"Tại sao, tại sao lại như thế này?

Huyết Thiên Quân trong lòng rống lên, tại sao tất cả mọi công lao đều là của hai cha con họ, không, còn có Ngọc Hồng Sương, lần này Ngọc Hồng Sương cũng đóng góp không ít.

Mọi người đều có công, chỉ có hắn là không có, Huyết Sát thành của hắn không có!

Nhìn Lục Thiên La và Ngọc Hồng Sương trên mặt nở nụ cười, trong lòng Huyết Thiên Quân phát lạnh, vị trí của hắn càng ngày càng nguy hiểm, hiện tại ngoài miệng thì vẫn được gọi là chủ soái, vẫn báo cáo cho hắn, nhưng lần sau, có lẽ sẽ không quan tâm, không xem hắn là người ở đây nữa.

"Chủ soái, nhìn bộ dạng của ngươi xem, quân ta đã đại thắng rồi, hình như ngươi không vui sao?

Lục Thiên Lan cười nói: "Chủ soái, bọn ta nên cảm ơn ngươi, nếu không phải Thôn Thần Thạch thì bọn ta cũng sẽ không có gợi ý này."

"Chuyện đó có liên quan gì đến ta chứ?

Huyết Thiên Quân suýt nữa nôn ra máu, ngươi lại muốn vu oan cho ta hả?

"Động tĩnh lớn như vậy, trừ phi là sự liên thủ của nhiều Thôn Thần Trùng, nếu không thật sự không thể làm được.

Lục Thiên Lan thản nhiên nói: "Công lao lớn như vậy, chủ soái thật là vì quân ta mà lo lắng!

Ta lo lắng cái đầu nhà ngươi!

Sao ngươi không nói luôn là ta bao che Huyết Thiên Tinh, âm thầm tự nuốt Thôn Thần Trùng, giở trò quỷ đi?

Công lao to lớn này Huyết Thiên Quân không dám nhận, nếu không thì chính là thừa nhận đã âm thầm chiếm đoạt!

Huyết Thiên Quân lạnh lùng nhìn ông ta, giải thích cũng vô dụng, nói ra cũng phí nước bọt.

"Mười bảy con Thôn Thần Trùng, ra ngoài thì cũng coi như là một sự trợ giúp lớn.

Lục Thiên Lan khẽ nói.

Tất cả Thiên Thần đều giật mình, chẳng trách, cha con Huyết Thiên Quân lại âm thầm chiếm đoạt, chính là muốn đem Thôn Thần Trùng ra ngoài, sau đó gia tăng thực lực của chính mình.

Một khi Huyết Sát thành nắm trong tay Thôn Thần Trùng, thì chính là một đại sát khí, vụ nổ trước đó cũng khiến họ nhận ra sức sát thương đáng sợ của Thôn Thần Trùng, có thể đe dọa đến Thiên Thần!

"Lục Thiên Lan, ngươi đừng ngậm máu phun người, Huyết Thiên Quân ta đối nhân xử thế, dám làm dám chịu, chuyện này ai không biết chứ?

Huyết Thiên Quân tức giận nói.

"Ngọc Hồng Sương thống soái, đối nhân xử thế của chủ soái ngươi biết không?

Lục Thiên Lan châm chọc nhìn Huyết Thiên Quân, rồi lại nhìn về phía Ngọc Hồng Sương.

Ngọc Hồng Sương bối rối nói: "Ta cùng chủ soái tiếp xúc không nhiều, làm sao biết rõ thái độ làm người của chủ soái chứ?"

"Các ngươi…"

"Đủ rồi, dừng lại ở đây đi.

Phong lão gia tử không chịu nổi nữa, bức ép Huyết Thiên Quân như vậy không phải sẽ làm cho ba thành phân chia sao?

"Chủ soái, bước tiếp theo nên làm thế nào đây?

Chân Thần lau mồ hôi lạnh, nếu các ngươi muốn cãi nhau, thì phân phó bước tiếp theo nên làm như thế nào trước đã.

"Quân ta thắng lớn, thừa dịp thắng truy kích!" Huyết Thiên Quân lạnh lùng quát.

Lục Thiên Lan cười lạnh, Ngọc Hồng Sương im lặng.

Đám người Tiểu Hành Thiên đã rút lui, lần này lại bắt được rất nhiều thần thú.

"Nếu tiếp tục như vậy, ước chừng sẽ bắt hết cả Thần Thú tộc.

Trần Nguyên lẩm bẩm nói.

"Nếu bắt được tất cả, thì có thể chấm dứt chiến tranh rồi.

Tiểu Hành Thiên hài lòng cười, nói: "Thôn Thần Thạch khổng lồ sắp xong rồi, chúng ta sẽ có thể sớm hành động trở lại."

"Đế Tinh, lại làm phiền ngươi rồi, giữ một trăm viên, còn lại đưa toàn bộ cho Long Hạo.

Tiểu Hành Thiên nói, đây là đã thương lượng xong rồi.

Đế Tinh gật đầu, hắn cũng biết nội dung của kế hoạch, một khi thành công, thảm bại của Thần Thú tộc sẽ không còn xa nữa.

Thần thú tộc liên tục bị đánh bại, tinh thần sa sút, thần thú thống soái vội vàng đến mức muốn biến trở lại thành quạ đen, nhưng vẫn không nghĩ ra cách.

Chênh lệch sức mạnh giữa hai bên không lớn, Thiên Thần thú bọn họ ra tay cũng chỉ bị kiềm chế, thần thú lại kiêng kị Thôn Thần Thạch, thần thú thống soái không nhìn thấy một chút hy vọng thắng lợi nào.

Lại ba ngày nữa trôi qua, Thôn Thần Thạch lần này được chế tác ra hơi ít nhưng vẫn đủ dùng, để lại một trăm viên, còn lại giao cho Long Hạo, phần còn thừa do bọn họ đặt ở vị trí ổn thỏa, lần này không phải đặt trong chiến trường mà là trên đường quay về doanh địa của thần thú.

"Tiếp theo, chiến tranh sẽ bắt đầu vào ngày mai.

Vừa mới đặt xong Thôn Thần Thạch, Tiểu Hành Thiên đang chuẩn bị rời đi, Lục Hành Đạo với ánh mắt ngưng tụ, nói: "Chạy nhanh, thần thú đến rồi."

"Thần thú?

Tiểu Hành Thiên sững sờ, chỉ thấy phương hướng của thần thú, từng con thần thú đang bay nhanh đến, đá truyền tin sáng lên, âm thanh của Long Hạo truyền đến: "Thần thú tính tập kích ban đêm, các ngươi mau rời đi."

"Tập kích ban đêm?

Tiểu Hành Thiên trợn tròn mắt, sau đó gửi một tin nhắn cho cha nó để ông ta chuẩn bị.

Thần thú hùng dũng mà đi, chim bay lượn trên bầu trời, đại quân thần thú lại tập kết, tấn công thế lực ba thành vào ban đêm.

"Chuyện gì vậy?

Lần này bọn họ vượt qua chiến trường tiến bước lên, còn chưa tới gần đại doanh thì đám thần thú sững sờ, một đám Thần Linh trang bị đầy đủ vũ trang, vẻ mặt ngẩn ra nhìn bọn họ.

"Các ngươi cũng tính tập kích vào ban đêm ư?

Một vị Chân Thần giật giật khóe miệng, ngây người nhìn nhóm thần thú.

Thần Thú tộc: "…"

Đây có phải là một sự trùng hợp ngẫu nhiên không? Tập kích ban đêm còn cùng một chỗ?

"Giết!" Sau một ngày mệt mỏi, đám thần thú lại khai chiến, không bất ngờ, Thôn Thần Thạch lại lần nữa bay tới, thần thú lại tan tác.

Bọn chúng muốn đánh cho ba thành trở tay không kịp, nhưng mà người ta cũng đã chuẩn bị từ sớm, lúc nào cũng mang trên người Thôn Thần Thạch, căn bản không để cho bọn chúng có cơ hội đánh lén!

"Diệt hết đám nghiệt súc này đi!" Lục Thiên Lan vung trường kiếm, gợi lên uy thế dồi dào, quét ngang bầu trời, lẩm bẩm nói: "Chiến trường Thần Cương lần này sao lại giống như một trò đùa vậy?"

Nghĩ đến thảm cảnh chiến trường Thần Cương lúc trước, lần này giống như đang chơi một trò chơi, không chút áp lực.

"Giết, không ai được phép rút lui, cho dù thương vong nặng nề, cũng phải diệt hết đám nhân loại này!" Thần thú thống soái đích thân tới chiến trận, lạnh giọng ra lệnh: "Thôn Thần Thạch cũng có hạn, Thiên Thần chúng ta ở phía trước, các ngươi ở phía sau."

Vẻ mặt của Lục Thiên Lan ngưng tụ, nếu thần thú thật sự không quan tâm đến thương vong, cho dù ông ta có thể thắng lợi, cũng sẽ rất thảm thiết, đây không phải là điều ông ta muốn: "Quạ chết tiệt, ngươi cũng không nhìn xem, hang ổ của ngươi như thế nào à."

Thần thú thống soái lạnh lùng cười không nói, ngươi cho là chỉ các ngươi có Thái Thượng Chân Thần à? Các ngươi dám đi đánh lén đại doanh, một tên cũng đừng hòng ra ngoài.

"Ngươi xem đi.

Lục Thiên Lan cười lạnh.

Ầm

Không bao lâu, trong hang ổ của thần thú, truyền đến một trận chấn động dữ dội, thần thú thống soái biến sắc, chẳng lẽ Thái Thượng Chân Thần nhà mình không ngăn cản được sao?

"Đừng để ý tới, giết đi!" Thần thú thống soái với vẻ mặt hung ác, dứt khoát ra lệnh, trận chiến của Thái Thượng Chân Thần, cho dù bọn họ có quay về thì cũng không thể can thiệp, không bằng ở đây giải quyết đám người Lục Thiên Lan.