Chương 1099 Cách chào hỏi ở Thần giới
Là lúc để lừa gạt cha!
Dáng vẻ tươi cười của nam tử trung niên liền cứng đờ, các ngươi trở về đây để lừa gạt ta sao?
“Khụ, Long Thành, đừng nghe Tiểu Hành Thiên nói nhảm, trẻ con còn nhỏ, không biết nói chuyện.” Ngọc Hồng Sương vội nói.
Ngọc Long Thành gật đầu, giữ chặt lấy Ngọc Phong: “Huyết mạch của Phong Nhi đã đủ rồi, ta sẽ đưa nó về đất tổ, gặp mặt các vị trưởng lão, để Phong nhi trở về Ngọc Long tộc.”
“Phong Nhi muốn về bằng thực lực của mình.” Ngọc Phong siết nắm đấm, khuôn mặt nhỏ kiên định nói: “Con muốn khiến cho tất cả mọi người đều biết, Ngọc Phong con không phải tạp long, cha có một đứa con trai giỏi, sau đó con mới vào Ngọc Long tộc.”
Bây giờ mà vào rồi thì con còn kiếm tiền kiểu gì được nữa!
“Tốt, tốt, không hổ là con trai của Ngọc Long Thành.” Ngọc Long Thành cười phá lên: “Nếu đã như vậy, vi phụ sẽ để con tham gia thi đấu, xem con đoạt chức quán quân, vào Ngọc Long Trì.”
“Con cầm lấy miếng ngọc bội này, và cả những thanh trường kiếm này nữa, đều là cấp Thần Linh, lát nữa con luyện hóa, tăng cường thực lực cho mình.” Ngọc Long Thành lén đưa một đống bảo vật cho Ngọc Phong.
“Còn nữa không ạ?” Ngọc Phong vội vàng nhận lấy, nhìn ông già nhà mình bằng ánh mắt ngây thơ: “Bạn đồng hành của con là Tiểu Hàm Hàm, có cả một thân thần trang, mấy món này không đủ vũ trang ạ.”
Ngọc Long Thành ngơ ngác, con trai, con thay đổi rồi, nếu trước kia con sẽ không có ý nhận lấy, bây giờ con lấy rồi vẫn cảm thấy chưa đủ sao?
Còn Tiểu Hàm Hàm một thân thần trang, nhà chúng ta có thể so với Tiểu Hàm Hàm được sao?
“Mẫu thân, phụ thân không thương con, người khóc cho cha coi đi.” Ngọc Phong nhìn về phía Ngọc Hồng Sương.
Ngọc Hồng Sương: “...”
Có cần mẹ một khóc hai làm loạn ba treo cổ luôn không? Ngọc Phong, con đi theo mấy đứa Tiểu Hành Thiên học hư mất rồi.
Bất đắc dĩ, Ngọc Long Thành lại cho thêm mấy món thần khí, trong đó còn có một món Chân Thần khí: “Không được sử dụng Chân Thần khí, giữ lại sau này dùng, vi phụ còn có việc, sẽ đến tìm hai mẹ con sau.”
Ngọc Long Thành rời đi, Giang Thái Huyền dẫn theo hai vị Thần Ma đi sang một bên, cùng Phong lão gia tử nhìn người của các tộc trước mặt, đều đang nghĩ cách.
“Tiểu thư, lần này người nhất định phải phát huy cho tốt, đừng để thanh danh của người bị hoen ố.” Phong lão gia tử nghiêm túc nói.
“Thanh danh gì cơ?” Tiểu Hàm Hàm rất mờ mịt.
“Không còn một gốc cây ngọn cỏ!”
“...”
Giang Thái Huyền nghe không nổi nữa, giờ ông cũng cảm thấy cái danh hiệu này hay rồi à?
Trong lúc nói chuyện, còn có không ít chủng tộc đến đây, cũng có các Long tộc khác, các loại thần thú, Thần tộc.
Ầm
Từ phương xa máu đỏ sát khí cuồn cuộn, tầng tầng lớp lớp huyết khí dày đặc nhất trời, cứ như màn trời màu máu, khiến người ta nhíu mày, Huyết Thiên Quân và Huyết Thiên Tinh đến rồi.
“Huyết Ngục tộc!” Có chủng tộc thốt lên kinh hãi.
“Phụ từ tặng tiền đến rồi.” Tiểu Hành Thiên nhàn nhạt nói.
Ngọc Phong gật đầu một cái thật sâu, hai cha con này lại chạy đến đây, có phải đặc biệt đến để tặng tiền hay không?
Tiếng chim kêu
Một tiếng huýt dài, ngọc lửa bao trùm, một con phượng hoàng mỹ lệ mang theo vạn ánh hào quang, thần hỏa vô tận, giáng lâm xuống, hạ xuống cách Giang Thái Huyền không xa, đứng một mình.
“Lục Hành Đạo, Lục Hành Thiên!” Một giọng quát tức giận truyền đến, cha con Huyết Thiên Tinh giáng lâm, ánh mắt nhìn chằm chằm vào người đôi huynh đệ hai người: “Sao hai người các ngươi lại ở đây?”
“Không thấy Hàm Hàm tỷ của ta ở bên cạnh à?” Tiểu Hành Thiên đắc ý nghênh đầu.
Được thôi, bọn ta không còn gì để nói, các ngươi đừng có cứ đi theo vị này mãi được không? Biết liêm sỉ chút đi chứ? Hai cha con cắn răng tức giận, nhưng không dám làm càn.
Thân phận của Tiểu Hàm Hàm cao cỡ nào thì Huyết Thiên Quân không biết, nhưng Huyết Ngục tộc ra lệnh, bảo hắn không được đắc tộc, đắc tội thì phải chết, như vậy đã quá rõ ràng rồi, Huyết Ngục tộc không động vào nổi.
Chết tiệt, tức chết được!
Hai cha con lập tức bỏ đi, không chú ý đến Lưu Thành Phong và Ô Nha Kim Sắc hóa thành hình người đang ẩn mình, nếu không, bọn họ sẽ bùng nổ mất, hai lão già này lại có thể trà trộn vào đây.
“Cuộc tỉ thí bắt đầu vào ngày mai, hôm nay các vị có thể hoạt động tự do trên Ngọc Long đảo, cũng có thể vào trạch viện nghỉ ngơi, lát nữa sẽ có Ngọc Long dẫn đường, chỉ cần không bước vào đất tổ là được.” Một con Ngọc Long tiến đến, giọng vang như sấm, truyền khắp bốn phương.
Ngọc Long nói xong thì đi ngay, không dừng thêm chút nào, các tộc đưa mắt nhìn nhau, trở về trạch viện của mình theo sự dẫn đường của Ngọc Long, nhóm người Giang Thái Huyền cũng được đưa đến một gian trạch viện, nhưng không thể chứa hết nhiều người như vậy, chỉ có thể ngồi trong trạch viện nói chuyện phiếm.
Không bao lâu sau, Thiên Mộng và Đoàn Thiên đến, bên cạnh còn có một nữ tử đi theo: “Tràng chủ, các vị, đã lâu không gặp, dạo này phát tài ở đâu rồi?”
“Hai vị đại tài chủ cứ nói đùa, bọn ta nào có phát tài đâu, chỉ có thể kiếm chút cháo, sao so được với chư vị.” Bọn người Đế Tinh và Long Hạo vừa cười vừa nói.
Sắc mặt nữ tử bên cạnh Thiên Mộng ngớ ra, chết tiệt đây là cách chào hỏi ở Thần giới sao? Phát tài ở đâu vậy?
“Vị này là...” Đế Tinh nhìn sang nữ tử bên cạnh, họ có ấn tượng về người con gái này, chính là con phượng hoàng vừa rồi.
“Phượng Hoàng tộc, Hoàng Linh Nhi.” Thiên Mộng giới thiệu.
Hoàng Linh Nhi nhẹ nhàng gật đầu, xem như đã quen rồi.
“Tràng chủ, không ngờ người bận rộn như ngươi cũng đến Ngọc Long tộc để tỉ thí.” Đoàn Thiên cười nói.
Vẻ mặt của Giang Thái Huyền cổ quái, sao có cảm giác như quay trở về kiếp trước vậy không biết, một đám bằng hữu cũ cùng hội tụ với nhau thế này?
“Không dễ dàng gì mọi người mới được tụ tập ở đây, vậy sao không mở tiệc, dứt khoát hôm nay rảnh rỗi, ai đó đi bắt mấy con thần thú về đây, bản tràng chủ đích thân xuống bếp.” Giang Thái Huyền nói.
“Hay đấy.” Đoàn Thiên và Thiên Mộng gật đầu nói: “Ngọc Long tộc sẽ không quản thúc chúng ta, chỉ cần không săn giết Thần Thú tộc đến đây, đi săn vài con thú hoang dòng máu tạp long chắc không thành vấn đề.”
Cái gọi là thú hoang dòng máu tạp long, chính là những con không thể sinh ra linh tính, Ngọc Long tộc dùng làm thức ăn.