Chương 1149 Giao chiến
Ầm
Thần lực cuồng bạo lao tới, hai con rồng già vốn đã bị tổn hại rất nhiều nguyên khí trước đó, ngay lập tức bộc phát toàn lực.
Huyết sát khí nồng đậm quay cuồng, sát chiêu mà Huyết La Sơn đã chuẩn bị từ lâu, tuy rằng bị Ngọc Phong làm gián đoạn, nhưng cũng không xua đi được sát tâm của hắn.
Cây Thánh Long chính là loài cây thiêng do Cổ Long tộc trồng trọt, nó không chỉ có ích cho Long tộc mà đối với các chủng tộc khác cũng rất có ích.
“Chết đến nơi rồi!”
Huyết sát quay cuồng, kiếm quang màu đỏ tươi như mở ra một thế giới, nháy mắt phá vỡ thần lực dồi dào, hai lão long bay ngược ra ngoài, máu phun ra nhưng lại bị một lực thần bí hút vào trong bình ngọc.
“Ngươi chưa chết hả?” Ba vị Thái Thượng Chân Thần kinh ngạc nhìn Ngọc Phong, vẻ mặt rất đặc sắc.
Chết tiệt, ngươi chỉ là một Thần Nhân làm sao có thể sống sót sau ảnh hưởng trận chiến của bọn ta được chứ? Hơn nữa chết tiệt ngươi còn bình tĩnh thu thập long huyết ư?
Ngọc Thiên Lâm ngươi có thể quản cho tốt cháu trai của mình được không hả? Chúng ta đánh nhau sống chết, nó thì ở dưới thu thập long huyết của chúng ta? Cùng là Long tộc, có cần thiết phải để ý đến long huyết của chúng ta như vậy không?
“Giải quyết hai lão long này trước đã rồi sẽ tiêu diệt ngươi!” Huyết La Sơn lạnh lùng nói, thân thể già nua chấn động, khí thế uy nghiêm toát ra, kiếm quang đỏ tươi lại sáng lên: “Huyết Ngục Sát Đạo!”
Sát tính của Huyết Ngục tộc quá nặng, một thân tu vi dường như đều nổi nên sát ý.
Sát khí lành lạnh, kiếm quang đỏ tươi, mở ra tử trận, hai lão long bị thương nặng sắc mặt hoảng sợ, Long Thừa Hám tức giận rống liên tục: “Huyết La Sơn, ngươi có biết mình đang làm gì không hả? Ngươi muốn khơi mào đại chiến sao?”
“Giết các ngươi rồi, ai biết các ngươi đã tiến vào đây?” Huyết La Sơn lạnh lùng nói: “Bên ngoài kia có mấy con kiến vậy?”
“Huyết La Sơn, ngươi hoàn toàn chọc giận ta rồi đấy, nếu ta rời đi, nhất định sẽ huỷ diệt toàn bộ bố cục trong tộc của ngươi!” Long Thừa Hám gầm nhẹ một tiếng, thần lực phóng ra, hoá thành một thần long vàng lao ra ngoài.
“Thật đáng tiếc, các ngươi không có cơ hội này.” Huyết La Sơn chế nhạo, ánh kiếm đỏ rực cắt ngang, thần long vàng ầm ầm vỡ vụn, kiếm quang mờ đi, nhưng khí thế vẫn không suy giảm.
Phụt
Kiếm quang xé nát thân rồng, huyết long đổ như mưa, Long Thừa Hám rống lên thảm thiết, Ngọc Phong liên tục cảm thán: “Sớm biết chảy nhiều máu như vậy ta đã chuẩn bị nhiều bình hơn rồi.”
Long Thừa Hám: “…”
Chết tiệt ngươi rốt cuộc là ở bên nào vậy hả? Ta và ông đỡ đầu của ngươi sắp bị đánh chết rồi mà ngươi còn không sốt ruột, còn có tâm tình cảm thán long huyết hả?
Long Thừa Hám thật sự sắp sụp đổ, lúc trước vì mấy tên này mà phải huyết tế thần khí, không thể không phun ra long huyết của mình, vừa rồi còn vì cây Thánh Long lại phải trả giá rất nhiều long huyết, nguyên khí đã bị thương nặng, đương nhiên không phải là đối thủ của Huyết La Sơn.
Tuy nhiên, nguyên nhân lớn nhất dẫn đến vết thương này, Long Thừa Hám cảm thấy chính là bị Ngọc Phong làm cho tức giận, bị nội thương!
Còn muốn chuẩn bị nhiều bình, ngươi lo ta chảy máu không đủ nhiều, muốn long huyết của ta chảy tới chết à?
Grừm
Một tiếng rồng rống lên, Ngọc Thiên Lâm gào thét một tiếng, thân thể to lớn khuấy động, thần lực phun ra, miệng rồng mở rộng, sức hút khủng bố lan tràn, từng bức tường thành đổ nát trong sơn cốc đều bị hút vào trong, Huyết Sơn La sắc mặt thay đổi, thân thể vội vàng thoái lui.
“Chết đi!”
Long Thừa Hám gào lên, đột nhiên lao vào, long trảo hung ác bắt lấy Huyết La Sơn.
“Huyết Ảnh Sát!” Huyết La Sơn trở nên lạnh lùng, giống như một bóng ma, trong nháy mắt hóa thành hàng ngàn hư ảnh, dày đặc, khó có thể phân biệt thật giả, một phần lao vào giết Long Thừa Hám, một phần lao vào Ngọc Thiên Lâm.
Grào
Tiếng gầm lại nổi lên, lực hút lại tăng lên, từng ảo ảnh tan biến, hoá thành huyết quang bị nuốt vào trong, còn một phần hoá thành kiếm quang, bóp chết Long Thừa Hám.
“Thật không ngờ ngươi còn có võ học cắn nuốt này, nhưng để đối phó với bản thần thì còn kém xa lắm!” Ảo ảnh đồng loạt cười lạnh, kiếm quang sắc bén lại nổi lên, chỉ thẳng vào đầu Ngọc Thiên Lâm.
“Hắc Ám Xâm Thực!”
Hai mắt Ngọc Thiên Lâm trừng lớn, thân hình đột nhiên biến thành màu đen như ngọc, một luồng sức mạnh hắc ám quét qua tứ phương, tốc độ ảo ảnh đột nhiên bị kiềm hãm, từng đạo tan biến, long trảo mạnh mẽ đánh tới một đạo huyết ảnh.
ầm
Grào
Một trảo ấn xuống, nhưng mà kiếm quang xuyên qua long trảo, tiếng rống thê lương truyền đến, Ngọc Thiên Lâm chịu đựng cơn đau dữ dội, gắt gao giữ chặt huyết ảnh, lạnh lùng nói: “Thứ ngươi không biết, còn rất nhiều đấy!”
“Đây là võ học của Hắc Long tộc sao?” Long Thừa Hám hơi giật mình, trong nháy mắt bừng tỉnh, miệng rồng phun ra thần lực màu vàng, trực tiếp quét về phía huyết ảnh, hoàn toàn không để ý đến ảo ảnh đang đánh tới.
“Hắc Long tộc, chết tiệt, ngươi đã nuốt chửng Hắc Long còn nắm giữ võ học của Hắc Long!” Huyết ảnh kinh sợ, vài lần muốn rút trường kiếm ra nhưng lại bị Ngọc Thiên Lâm nhất quyết đè lại, thần lực hắc ám quỷ dị bao phủ khiến cho tu vi của hắn bị áp chế.
“Nếu không phải như thế, ta sao có thể yên tâm mà phun long huyết để trồng cây Thánh Long chứ?” Ngọc Thiên Lâm lạnh lùng nói, ông ta không chỉ ăn thịt Hắc Long còn luyện hoá cả thần cách của Hắc Long, hấp thu kết tinh võ thuật của Hắc Long.
Hắc Long tộc có rất nhiều võ học, ông ta đều đã học được, đây cũng là con át chủ bài lớn mà ông ta chưa lật ra.
Xì xì
Thần lực màu vàng oanh kích, Huyết La Sơn kịch liệt chấn động, lay động long trảo, nhưng vẫn khó phòng bị lực ăn mòn lục của Hắc Long, sau một nhịp chậm rãi, thần lực trực tiếp xuyên vào trong cơ thể, thân thể bị thương nặng.
Grào
Tiếng gầm lại nổi lên, hai mắt Ngọc Thiên Lâm sắc như kiếm, tỏa ra mấy đạo kiếm quang, lực hắc ám càng phát ra nồng đạm, thân thể cũng ngày càng đen.
Hắc Long tộc, Ngọc Long tộc, hai vị Long Thần thật sự thần uy cuồn cuộn, lại thêm Long Thừa Hám, Huyết La Sơn cuối cùng cũng nhận ra rằng mình không thể hạ gục hai lão long này, ngay cả khi bọn họ đã bị thương.
Xì xì
Máu phun ra, trường kiếm chấn động, huyết sát khí cuồn cuộn, một bộ áo giáp huyết sắc hiện ra, bao phủ toàn thân Huyết La Sơn, chấn động long trảo, chống lại thần lực của hai lão long.
Oanh
Thần lực bộc phát, áo giáp vỡ tan, long trảo cũng theo tiếng mà mở ra, một đạo huyết quang xông thẳng hướng chân trời, nháy mắt biến mất.