Chương 1162 Long Hoàng lệnh của hai ngươi, có bán không?
Grừm
Giọng rồng ngâm vút cao vang vọng, hai lão rồng ngửa mặt lên trời thét dài, nguyên khí trong cơ thể đang khôi phục một cách nhanh chóng, khí thế cũng tăng dần dần.
Giang Thái Huyền ngồi xếp bàn dưới hồ nước, hấp thụ năng lượng trong hồ nước, Thần Ma Tổ Kinh nhanh chóng vận chuyển, năng lượng cuồn cuộn khuếch tán đến toàn thân, tu vi tăng trưởng nhanh như bay.
Năng lượng tinh thuần, kể cả bọn Vân Tiêu cũng động lòng, có thể thấy được tốn mất bao nhiêu tài nguyên cho cái hồ này.
Tàn hồn của Long Vương lẳng lặng quan sát, ánh mắt lộ vẻ mong chờ, đây chính là một vị Thần Hoàng thuộc Long tộc và hai vị Thần Đế, tuy không hiểu tại sao họ lại yếu như thế, nhưng sớm muộn ắt có ngày khôi phục thực lực.
Truyền nhân của mình có quan hệ tốt với họ, tương lai nhất định có thể báo thù cho Long tộc!
“Như thế, ta có chết cũng không hối tiếc.” Tàn hồn Long Vương lộ ra nụ cười thanh thản, bấy nhiêu năm đợi chờ, cuối cùng trời cao cũng có mắt, đợi được những người kia.
Vù
Một tiếng rung động, một luồng uy áp kì dị khuấy động, uy thế của Thiên Thần dâng lên cuồn cuộn, xuất hiện ba đầu sáu tay, trong nháy mắt lại thu vào, sắc mặt của Na Tra có chút vui vẻ, cuối cùng cũng đột phá lên cấp Thiên Thần.
Đương nhiên, người có thu hoạch lớn nhất vẫn là Vân Tiêu và Ngao Bính, thực lực Vận Tiêu mạnh nhất, hấp thụ cũng nhanh nhất, hiện đã là Thiên Thần trung kỳ, vẫn còn đang tăng lên.
Về phần Ngao Bính, vì có huyết mạch Long tộc cao cấp, tốc độ hấp thụ chẳng kém gì Vân Tiêu, nói sao thì cái này cũng từ Long tộc luyện chế ra, gần như tự động xâm nhập vào người, điên cuồng tràn vào cơ thể của hắn, giúp hắn khôi phục tu vi.
Ầm
Tiếp đến, thần kiếp giáng lâm, Giang Thái Huyền đột phá, Na Tra vung một chưởng, lập tức đánh tan sấm chớp, sau đó đến những người khác, lần lượt đột phá cảnh giới Thần Nhân, đến cấp Thần Linh.
Grừm
Tiếng rồng ngâm lại vang dậy, nguyên khí của hai lão rồng đã khôi phục, thực lực càng tinh tiến thêm một phần.
Hấp thụ thêm một lúc nữa, hồ nước đã cạn hoàn toàn, Vân Tiêu thăng lên đến Thiên Thần đỉnh phong, Na Tra đến Thiên Thần trung kỳ, còn Ngao Bính thì lên đến tận Thái Thượng Chân Thần.
“Hay lắm!” Tàn hồn Long Vương vui mừng khôn xiết, lúc này, hai lão rồng đã lên đến cấp Bán Thần Vương, xem như gặp may: “Lần này xem như các người cũng có sức mạnh để tự vệ, ba tấm Long Hoàng lệnh này, cũng có thể yên tâm giao cho các người rồi.”
“Long Hoàng lệnh á?” Hai lão rồng hoảng sợ nói: “Khi xưa thượng cổ có Long Đế, dưới quyền có mười hai Long Hoàng, trong tình huống Thần Đế không xuất hiện, vô địch thế gian, sau khi để lại mười hai tấm Long Hoàng lệnh đã biến mất một cách thần bí, ai có được Long Hoàng lệnh sẽ đạt được truyền thừa của một trong số mười hai vị Long Hoàng, hiệu lệnh Long tộc thiên hạ.”
“Đúng vậy, đáng tiếc chỉ còn lại ba tấm.” Tàn hồn Long Vương thở dài nói: “Ba tấm này cứ giao cho ba con rồng các người bảo quản, hi vọng, tương lai các người có thể tái hiện thần uy Long tộc.”
“Đồ tốt đấy.” Ngọc Phong vội vàng nhận lấy, kéo hai lão rồng: “Long Hoàng lệnh của hai ngươi, có bán không?”
Tàn hồn Long Vương: “...”
Long Hoàng lệnh của ta, liệu có phải đã trao cho nhầm rồng rồi không?
Chết tiệt sau khi ngươi lấy được Long Hoàng lệnh rồi không nghĩ đến việc chấn hưng Long tộc, muốn lật tay bán đi là sao? Tàn hồn Long Vương ngây người tại chỗ, thực sự không sao hiểu nổi con rồng nhỏ này đang nghĩ gì trong đầu.
“Không bán!” Hai lão rồng dứt khoát lắc đầu.
Long Hoàng lệnh đại diện cho cái gì cơ chứ, đại diện cho truyền thừa của Long Hoàng, biểu tượng cho thân phận địa vị đấy!
Nếu họ lấy ra Long Hoàng lệnh, không ít Long tộc đều phải nghe hiệu lệnh, kể cả Thần Vương Long tộc, cũng phải cho họ mấy phần mặt mũi, nếu họ đạt thành Thần Vương, cho dù là Long Vương của Long tộc, cũng phải tôn kính bọn họ!
Hai lão rồng nhìn thấy con đường tương lai xán lạn rộng mở, sao có thể bán Long Hoàng lệnh đi được chứ? Tương lai, bọn họ sẽ trở thành Hoàng của Long tộc, cũng giống như vị Ngao Bính đại nhân này vậy!
“Giờ ta cảm thấy bản thân thật may mắn khi đã đi theo các ngươi lần này.” Ngọc Thiên Lâm không nén nổi vui mừng, lịch sử bị lừa lúc trước đều không còn đáng là gì nữa, nếu sớm biết có thể có được Long Hoàng lệnh, ông ta không ngại bị bóc thêm mấy miếng vảy rồng nữa.
Long Thừa Hám cũng không nói thành lời, không phải chỉ là mấy miếng vảy rồng và một ít máu rồng thôi sao, chỉ cần đừng bóc hết, đừng rút cạn, thì có đáng gì đâu chứ?
Vả lại, không chỉ có Long Hoàng lệnh, tu vi của bọn họ cũng được tinh tiến thêm, đến Bán Thần Vương đấy!
“Long Hoàng lệnh cũng đã giao cho các người rồi, ta đây cũng không còn thứ gì nữa.” Tàn hồn Long Vương khẽ than thở một tiếng, nói: “Đây là Long Hồn thạch, sở dĩ ta có thể kiên trì đến tận hôm nay, đều nhờ Long hồn của người trong tộc giúp sức, mượn hồn lực của họ để giúp ta không bị diệt.”
“Long Vương!” Hai lão rồng vội gọi to một tiếng, ngữ khí có chút trầm thấp, nói sao đi nữa, người đó cũng là ân sư của bọn họ.
“Không cần đau buồn.” Tàn hồn Long Vương bật cười to: “Các người bằng lòng gánh lấy mối thù của Long tộc, ta đã không còn gì hối tiếc.”
“Không, không, ngươi không thể chết được.” Ngọc Phong vội nói, vẻ mặt đầy lo lắng: “Ngươi không thể chết được, không kiên trì thêm chút nữa đi.”
“Tiểu Ngọc Long, quả nhiên ta không nhìn lầm con, tận đáy lòng ngươi vẫn ẩn chứa sự thiện lương, chỉ là lão Long ta đã hết cách cứu...”
“Không phải thế, Long Vương đại nhân, ta chỉ muốn nói, di tích Cổ Long này lớn đến như vậy, bọn ta chỉ mới đến đây, vẫn còn nhiều nơi chưa tìm đến, ngươi cứ vậy mà chết đi, ai chỉ đường cho bọn ta đây?” Ngọc Phong chớp chớp đôi mắt to, nhìn về hướng tàn hồn Long Vương đầy mong đợi.
Tàn hồn Long Vương: “...”
Chết tiệt, lẽ ra ta không nên khen ngươi, lòng ngươi thiện lương cái rắm gì, ta vẫn nên chết đi cho xong, ngươi tự đi mà tìm đi.